Livestream Mau Xuyên: Boss Phản Diện Là Nữ Đế

Chương 59: Chương 59: Nữ vương hot search : Ảnh đế sủng ở đầu quả tim 56




Edit by Liên Vĩ

“Tuấn Hi, anh nghe em nói......” Mộc Giai Nhân cắn môi muốn giải thích.

Tống Tuấn Hi sắc mặt băng hàn, lạnh lùng nói: “Không cần phải nói nữa!”

Không cần nghĩ cũng biết điện ảnh {Hoàng Kim Giáp} cũng là do Mộc Giai Nhân ăn trộm tác phẩm của người khác, không những thân thế mà con người của cô ta cũng ti tiện như thế.

Nhìn vẻ mặt đáng thương đó của Mộc Giai Nhân, Tống Tuấn Hi trong lòng cảm thấy ghê tởm không chịu được.

“Cô rời khỏi giới giải trí đi!” Tống Tuấn Hi trực tiếp ra lệnh.

“Không.....tô không cần.....” Mộc Giai Nhân không thể tin trừng lớn hai mắt.

Sự nghiệp thành công, nhân sinh hoàn mỹ của cô ta, như thế nào có thể dừng lại ở đây!

Tống Tuấn Hi mặc kệ Mộc Giai Nhân đang khủng hoảng, trực tiếp mở cửa đi ra khỏi phòng.

“Tiện nhân!” Cách Lãng đi lên nắm lấy tóc của Mộc Giai Nhân, đem cô ta kéo xuống sàn nhà: “Nếu không phải cô, tôi như thế nào sẽ thê thảm như bây giờ......”

“Dừng tay! Cách Lãng anh điên rồi sao! Mau thả tôi ra!” Mộc Giai Nhân khóc thút thít giãy giụa.

Cách Lãng cho Mộc Giai Nhân một cái tát, cười dữ tợn xé nát quần áo của cô ta, “Cô còn giả vờ giả vịt cái gì, tiện nhân, là cô hủy hoại tôi, vì vậy tôi không thể nào mà để cô sống tốt được!”

“Cứu mạng.....có ai không......cứu tôi.....”

Mộc Giai Nhân tay lộn xộn bắt lấy đồ vật xung quanh đánh lên người Cách Lãng, lại bị hắn dùng sức lực lớn hơn đánh trở về.

Không bao lâu.....

Trong phòng làm việc vang lên những thanh âm không hài hòa.

......

Phim điện ảnh sắp chiếu { Hoàng Kim Giáp } của Tống thị giải trí bị vạch trần là sao chép cốt truyện của {Mãn Thành Tẫn Mang - Hoàng Kim Giáp }.

Ca khúc chủ đề cùng phim đều là đồ vật sao chép, chứng cứ chuẩn xác được bày ra trước mặt công chúng truyền thông, giải trí Tống thị hoàn toàn không thể tẩy trắng.

Cổ phần của Tống thị bởi vì gặp phải đủ vấn đề mà sụt giá nghiêm trọng gây ra tổn thất vô cùng lớn, công ty tài chính cũng vì vậy mà chịu ảnh hưởng, Tống Tuấn Hi vội đến sứt đầu mẻ trán.

Thanh danh của Mộc Giai Nhân ở trong giới xấu không chịu được, cả nước đều biết cô ta sao chép tác phẩm, cô ta một khi đi ra ngoài liền bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ.

Thậm chí, cũng có một số ít fan cảm thấy bị cô ta lừa gạt mà trở nên điên cuồng, mỗi lần Mộc Giai Nhân muốn mở lời tẩy trắng cho mình với phóng viên thì dùng đồ ném cô ta.

Mộc Giai Nhân không có Tống Tuấn Hi trợ giúp, lại bị người người gièm pha như thế cho nên không có ai dám dùng cô ta nữa, trở thành chuột chạy qua đường người đòi đánh.

Một tháng rất nhanh liền trôi qua.

Tới cửa ải cuối năm, Sủng Ái dẹp hết công việc, về nhà bồi người Quý gia ăn tết.

Hoà thuận vui vẻ qua năm.

Ngày hôm sau.

Sủng Ái liền nhận được Quân Thụy.

“Năm mới vui vẻ!” Thanh âm nam nhân trầm thấp từ tính.

Sủng Ái theo thói quen dùng thanh âm ôn hòa trả lời: “ Năm mới vui vẻ!”

“Ra ngoài xem phim được không?”

Biệt thự Quân gia lạnh lẽo, nam nhân cô tịch đứng trước cửa kính, nhìn pháo hoa sáng lạn cả nền trời ở bên ngoài.

[ Ký chủ, tiến độ cốt truyện đã đến 98%!] Phấn Cửu Cửu bỗng nhiên lên tiếng,[ Cô nên đi cùng hắn đi nha!]

Không cần bao lâu liền phải rời đi thế giới này.

“Được!” Sủng Ái trả lời qua điện thoại.

Ngày mùng một tết chiếu {Thịnh Thế Vô Yêu } suất ghế đạt đến 99%, Quân Thụy từ nội bộ công ty lấy được hai vé.

Sủng Ái thoáng trang điểm một phen, mang kính râm cùng khẩu trang đi ra cửa.

Hai người gặp nhau ở rạp chiếu phim.

Quân Thụy một thân tây trang màu đen, bên ngoài khoác thêm áo khoác tối màu,trong tay hắn còn còn ôm một bó hoa hồng thật lớn.

“Em đến rồi!” Hắn đem hoa hồng trong tay đưa cho cô.

Sủng Ái mi mắt cong cong, tiếp nhận hoa hồng, ôn hòa thấp giọng nói: “Cảm ơn!”

Bên trong rạp chiếu phim rất nhiều người.

Hai người ngồi ở hàng ghế cuối, chờ đợi chiếu {Thịnh Thế Vô Yêu}

Phim điện ảnh hoàn mỹ như tiểu thuyết cả về cốt truyện cùng bối cảnh.

Mới bắt đầu, Li Nguyệt thông qua cửa truyền tống đi đến nhân gian, trùng hợp gặp phải săn yêu sư Phù Thần.

Trời xui đất khiến, nàng thế nhưng vì hắn mà bị thương.

“Tiểu đạo sĩ, ta có thể hay không chết a......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.