“Xin lỗi, chị Thư Nhã.” Mộc Giai Nhân đã thay trang phục cung nữ màu hồng, trên mặt trang điểm đậm, vẻ mặt mang theo vẻ áy náy nói: “Chị không phải cố ý muốn muốn chọc em tức giận, nhưng em là tiền bối của chị, chị phải nên tôn kính gọi em một tiếng chị.”
(ở đây do Mộc Giai Nhân lớn tuổi hơn Sủng Ái nên phải đổi lại cách xưng hô, mình cũng sẽ tùy theo hoàn cảnh, tâm trạng nhân vật mà thay đổi cách xưng hô nên đừng thấy lạ)
Lời này không có bệnh gì.
Nếu như Sủng Ái lại dùng giọng nặng nề nói Mộc Giai Nhân, vậy chính là cố ý nhằm vào cô.
“Ồ?” Chân mày Sủng Ái nhíu lại, nói: “Nếu đã như thế, vậy tôi tha thứ cho sự ngu xuẩn của cô.”
Mộc Giai Nhân sửng sốt, cái gì gọi là tha thứ cho sự ngu xuẩn của cô?
Hôm nay Thư Nhã ở phim trường đánh cô, khẳng định là vì tin xấu tối qua với Mã đổng sự.
Cô cố ý chạy đến nhà vệ sinh, chính là vì muốn cố ý kích thích Thư Nhã một chút, tốt nhất là có thể khiến Thư Nhã tức giận, sau đó đại náo một trận, để cảnh tiếp theo không cách nào quay.
Hơn nữa, trên mạng đang truyền clip Thư Nhã đánh cô, bây giờ tức giận rời đi, vừa đúng với tin đồn Thư Nhã giở đại bài.
Giở đại bài là gì mình cũng không hiểu lắm chắc là ý nói Thư Nhã giở tính khí ỷ vào độ hot mà ức hiếp người khác
Nếu Thư Nhã đã không đi theo kế hoạch, bây giờ bốn phía không người, Mộc Giai Nhân cũng lười phải giả vờ, dứt khoát lộ ra bộ mặt vốn có: “Thư Nhã, tối qua tin xấu của cô và Mã đổng sự là do Thẩm Yên Nhiên muốn hại tôi, không nghĩ tới lại tính kế tới cô.”
Sủng Ái cười ôn hòa: “Là như thế?”
“Không sai, chuyện hôm nay cô đánh tôi, cứ bỏ qua đi.”” Mộc Giai Nhân tỏ ra ân huệ và uy nghiêm nói: “Chỉ cần sau này cô không cản đường của tôi, giữa chúng ta vẫn là có thể chung sống hòa bình.....”
Sủng Ái: “.......”” Chung sống hòa bình?
Đây đại khái là chuyện cười dễ nghe nhất mà cô từng nghe.
Có giỏi cô đừng ở trên mạng bôi đen lão tử a, cũng sắp đen đến bay rồi.
“Phấn Cửu Cửu, ngươi xác định đây là tiến công chiếm đóng tân thủ?” Sủng Ái ở trong đầu hỏi.
Cô lần đầu làm phản diện, cho nên cần Phấn Cửu Cửu tìm vị diện mới dễ công lược.
Công lược: tiến công chiếm đóng.
Chẳng hạn như nữ chủ ngốc ngọt ngào, hoặc là nữ chủ chỉ biết giả vờ làm bạch liên hoa, qua ải mới dễ dàng.
Nhưng mà Mộc Giai Nhân trước mặt không giống người ngu, người ta rất sợ hãi (~ ̄▽ ̄)~
[ Được rồi Ký chủ, cô đây là kích động rồi ] Ta nhổ, Phấn Cửu Cửu ở trong lòng khinh bỉ.
Mộc Giai Nhân thấy Sủng Ái không trạng thái, sắc mặt hơi trầm hỏi: “Thư Nhã, cô suy nghĩ xong chưa?”
Sủng Ái ý cười thu lại, nâng chiếc cằm tinh xảo lên, liếc nhìn Mộc Giai Nhân: “Dựa vào cô?”
Mộc Giai Nhân bị giọng khinh thường của cô ta chọc đến giá trị tức giận trong lòng biubiu tăng lên, nếu không phải suy nghĩ đến con đường phát triển thành ngôi sao, thật muốn tát hai cái cho Thư Nhã!
Thư Nhã có cái gì kiêu ngạo, cho dù cô ta không dùng quy tắc ngầm, cũng khẳng định bị kim chủ bao nuôi qua.
“Thư Nhã, cô không thể hot mãi, nếu như cùng tôi hợp tác, tôi có thể chế tạo riêng cho cô kịch bản và ca khúc.”
Trong lòng Sủng Ái ô a một tiếng, Mộc Giai Nhân còn rất biết tính toán đấy chứ, cô suýt nữa cũng quên đoạn thời gian kế Mộc Giai Nhân sẽ vì Cách Lãng copy bài hát rồi.
“Tôi đương nhiên sẽ vẫn luôn hot.” Sủng Ái không tính cùng cô lãng phí thêm thời gian.
“Thư Nhã!” Mộc Giai Nhân thấy cô khó chơi, đuôi lông mày rốt cục hiện lên tức giận, dùng ngón tay chỉ vào Sủng Ái nói: “Cô đừng có cho thể diện mà không cần!”
Sủng Ái quay đầu, nhìn ngón tay đang chỉ vào đầu cô, lộ ra một nụ cười ôn thiện.
Lúc Mộc Giai Nhân còn chưa hiểu rõ, thì thân thể nặng nề nằm trên đất, tiếp theo chính là đau đớn kịch liệt đến.
“Cô cho tôi thể diện?”
“Mặt của cô là có bao lớn?”
“Muốn gây chuyện cũng không chọn hoàn cảnh tốt chút, mùi trong nhà vệ sinh cô lại thích như vậy?”
“.......”
Sủng Ái vừa đá vừa nói, liên tiếp đá vài cái vào nơi quần áo che kín của Mộc Giai Nhân mới dừng lại.