Sủng Ái bỗng dưng từ trên giường rời đi, thân thể béo phì nặng nề của Mã đổng sự trực tiếp đâm vào giường. Nếu không phải nệm giường đủ mềm để chặn lực độ của ông, thì Mã đổng sự phải chật vật nhào trên mặt đất ngã sấp.
Sắc mặt Mã đổng thay đổi, cố sức xoay người đứng lên, chỉ vào mũi của Sủng Ái mắng: “Tiện nhân! Cô có biết bao nhiêu diễn viên nữ muốn bò lên giường của tôi không?! Hôm nay cô tự động đưa đến cửa, còn cho rằng cô hiểu chuyện, đừng cho thể diện mà không cần....”
Sủng Ái cười ha ha, giống như hoa đang nở rộ, xinh đẹp mềm mại, mê hoặc đến ánh mắt của Mã đổng sự càng nóng rực.
“Cô ngoan ngoãn qua đây, hầu hạ tôi tốt rồi....” Mã đổng sự cho rằng cô hiểu rõ rồi, rộng lượng hào phóng nói: “Sau này tài nguyên của vòng giải trí, cô muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu....”
Nam nữ thuần khiết chân chính trong giới giải trí không nhiều, bất kể là nam nữ, muốn lên vị đều cần có người lót đường, có thể lấy được tài nguyên tốt mới có thể nổi lên.
Con gái cũng tốt, con trai cũng được, cũng không có khác biệt.
Rất nhiều nữ minh tinh nam minh tinh đang hot, bề ngoài nhìn như phong quang, trong bóng tối bị người giàu có tiền có thế bao dưỡng rồi.
May mắn gặp được chủ tử tốt, xem cô như chim hoàng yến nuôi, không may thì có thể bị làm như chó chơi.
Mã đổng sự như muốn Thư Nhã đã rất lâu, vẫn luôn không có cơ hội xuống tay, cũng không thể xuống tay, bây giờ Thư Nhã đưa đến cửa, nào có đạo lí không chơi.
Cái gì nữ thần cao lãnh băng thanh ngọc khiết, còn không phải là hạ tiện như những minh tinh kia.
“ Thư Nhã ~” Mã đổng sự nhịn không được lửa nóng trong lòng, muốn lập tức làm cô.
Nữ thần nhận được muôn vàn quốc dân yêu thích, ở dưới thân của ông mặc ông khống chế, loại cảm giác này khiến ông như sói như hổ lại lần nữa bổ nhào về Sủng Ái.
Ánh mắt lạnh nhạt của Sủng Ái nhìn đàn ông bổ nhào qua, khóe miệng cong lên thành nụ cười lạnh.
Mã đổng sự chỉ cảm giác hoa mắt, còn chưa phản ứng lại, thì ông nặng nề ngã trên mặt đất, đau đớn sau lưng truyền đến khiến ông như giết heo kêu lên.
Sủng Ái từ trên cao nhìn xuống, mặt tươi cười như hoa: “Tôi cần ông cho tài nguyên? Hả?”
Một chữ “Hả” giọng mê hoặc, trêu chọc thân thể nóng rực của đàn ông, nhưng đau đớn trên thân thể lại khiến sắc mặt ông trắng bạch.
“ Thư Nhã! Cô dám động tay với tôi, sau này không muốn lăn lộn trong giới giải trí rồi?!” Mã đổng sự tức giận nói.
Chân Sủng Ái giẫm ở ngực của ông, hung hăng nghiền, sắc mặt Mã đổng sự trở nên xanh tím, hô hấp không thông.
“Ách.....ách....” Ánh mắt Mã đổng sự không còn hung ác, lộ ra hoảng hốt và sợ hãi, khó khăn lên tiếng: “Buông ra.....Cô muốn giết người?”
Sủng Ái cười ha hả: “Đừng lo lắng, tôi sẽ không giết ông, dù sao......giết người là phạm pháp đấy.....”
Trong lòng Mã đổng sự thả lỏng, nhưng câu nói tiếp theo của Sủng Ái, khiến ông rơi xuống địa ngục.
“Tôi chỉ sẽ phế anh.”
Thuận theo tiếng nói rơi xuống của Sủng Ái, gót sau của giày cao gót trên chân cô dùng sức đạp thân dưới của ông.
“A a a ----” Mã đổng sự kêu thảm thiết, sắc mặt tái xanh, không ngừng toát ra mồ hôi hột.
Sủng Ái thả chân ra, cười ôn hòa nhìn Mã đổng sự trên đất lăn qua lăn lại.
Chẹp
~Thật là khó nghe.
Còn khó nghe hơn tiếng giết heo.
[ Ký chủ lại chưa nghe qua tiếng giết heo. ] Phấn Cửu Cửu nhổ nước bọt nói.
“Phấn Cửu Cửu ngươi thật ngu, tiếng Hoa bác đại tinh thâm, tiếng giết heo là ví dụ mà thôi......”
[.... ] Thật lo lắng cho Ký chủ độc miệng.
“Bịch ---”
Cửa bị mở ra, một đống người xông vào, nhấp nhoáng ánh đèn camera chói mắt.
Ánh sáng chớp tắt chụp răng rắc không ngừng.
“Chị Thư Nhã!” Một cô gái đeo túi xách hai mắt đẫm lệ xông qua, “Chị không sao chứ? Có bị Mã đổng sự làm gì không?”