Edit by Liên Vĩ
▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪
Mọi người không nhịn được mà ngừng lại hô hấp, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn kiệu bị xốc lên.
Chỉ vì....... người bên trong kiệu giáo chủ tà giáo giang hồ đồn thổi cũng chính là sư phụ của ngọc diện thư sinh!
Từ sau màn kiệu một người đi ra ngoài.
“Hắn” dáng người thon dài cao gầy, một bộ hắc bào tinh xảo đem thân thể của hắn bao bọc toàn bộ,mái tóc đen dày tùy ý dùng trâm ngọc vấn ra sau đầu,mặt nạ kim sắc che đi nửa khuôn mặt, môi mỏng hơi nhấp,đôi đồng tử đen láy dưới mặt nạ tản mát ra hàn quang quỷ mị.
“Hắn” ưu nhã cao cao tại thượng tựa như quý tộc, nhìn xuống chúng sinh, lộ ra một cổ hơi thở cao ngạo từ trong xương tủy.
Mọi người không nhịn được hít hà một hơi.
Này, đây mà là giáo chủ tà giáo?
Giang hồ nghe đồn về vị giáo chủ tà giáo này.......Diện như dạ xoa, mạo tựa la sát sao? Như thế nào lại là một thiếu niên lãnh ngạo ung dung cao quý như này?
“Hắn chính là giáo chủ tà giáo? Không phải là nữ nhân sao?!”
“Tiểu công tử hảo tuấn tú nha, lão nương muốn đem hắn mang về làm áp trại tướng công......”
“......”
Người giang hồ đều nghị luận sôi nổi, chưởng môn của các đại môn phái vẫn duy trì bình tĩnh, duy chỉ cung chủ Thủy Nguyệt Cung - Thu Tư Vũ ánh mắt cừu hận của nàng ta tựa như mũi tên muốn xuyên thủng cả người Sủng Ái.
[Tạo hình như này rất bức người nha!]Phấn Cửu Cửu nhịn không được khen.[Ký chủ thật nổi bật cho ngài 100 điểm!]
Sủng Ái trong tay cầm một chiếc quạt ngọc cốt, nhẹ nhàng phe phẩy, câu môi cười nói: “Chẳng lẽ đại hội võ lâm này ta không thể tham gia sao?”
Trong chốn giang hồ đích thực là không có quy định là tà giáo không thể tham gia đại hội võ lâm.
Liễu Tùy Ý âm thầm vẫy vẫy tay, lập tức có tôi tớ đi an bài chỗ ngồi.
“Không biết nên xưng hô với giáo chủ như thế nào?”
“Ta thấy danh xưng “tiểu công tử “rất được, Liễu trang chủ không cần khách khí, ta chỉ là đến xem đại hội võ lâm thôi.”Đôi môi đỏ thắm của Sủng Ái hơi câu lên, cười đến phúc hậu và vô hại.
Tiếng lòng của nhân sĩ giang hồ: Chỉ là xem?Tà giáo này đáng tin sao?
Liễu Tùy Ý híp mắt cười nói: “Tiểu công tử mời sang bên này ngồi!”
Ừm!
Chỗ ngồi an bài thật không tồi nha!
Tổ chức võ lâm đại hội cũng có nội tình, các đại môn phái chính thống cùng thế gia võ lâm đều có thiệp mời, Vân Vụ Sơn Trang chỉ cấp những vị trí chủ yếu cho những đại môn phái cùng thế gia có thiệp mời cùng phòng ở qua đêm tại sơn trang.
Còn những nhân sĩ giang hồ khác thì khi xem xong liền phải xuống núi trụ trong khách điếm.
Chỗ ngồi Liễu Tùy Ý an bài cho Sủng Ái ở vị trí ngay bên cạnh hắn, trên bàn trà bàn gỗ lê khắc hoa tinh tế bày biện trà cùng trái cây đầy ấp.
“Liễu trang chủ khách khí rồi!”
Sủng Ái đi đến chỗ ngồi của mình, thư sinh đứng ở phía sau cô, mặt mày đạm mạc nhìn thẳng về phía trước.
Sủng Ái quét một vòng dưới đài, không nhìn thấy nam chính Lãnh Cô Hàn.
Bởi vì người tham gia đại hội võ lâm rất nhiều, cách tỷ thí buổi sáng chính---- bốn người cùng lên lôi đài, một người còn lại chính là kẻ thắng
Bất quá hai canh giờ sau,người tham gia tỷ thí lúc trước hơn trăm người chỉ còn lại khoảng ba mươi người.
Giữa trưa các đại môn phái ở Vân Vụ Sơn Trang dùng cơm trưa.
Liễu Tùy Ý là một hiệp sĩ trẻ tuổi đầy hứa hẹn, cố ý đi Lạc Thành thỉnh đầu bếp của Thiên Hương Lâu tới nấu ăn, trên bàn món ăn tinh xảo mỹ vị, tản ra từng trận hương khí.
Người ngôi trong phòng khách là môn chủ của các đại môn phái cùng gia chủ của võ lâm thế gia.
“Tiểu công tử mời ngồi!” Liễu Tùy Ý cười tủm tỉm nói.
Sủng Ái không chút khách khí ngồi ở vị trí bên cạnh Liễu Tùy Ý, trùng hợp là vị trí đối diện cô là Thu Tư Vũ mang khăn che mặt, cô hơi nhướng mày cho Thu Tư Vũ một nụ cười tà khí.
“Phanh!” Thu Tư Vũ cuối cùng kìm nén không được đột nhiên đập một chưởng ở trên bàn, cả giận nói: “Liễu trang chủ, ngươi há có thể để nhân sĩ tà giáo này tham gia đại hội võ lâm!”