Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 324: Chương 324: Nghề nghiệp của cô ấy




“Xin chào tất cả mọi người, tôi là streamer Cao Kiện của các bạn đây. Lần trước tôi may mắn thoát chết nên chương trình livestream Siêu kinh dị vẫn sẽ tiếp tục.” Đứng thẳng người, miệng cười mỉm, tôi xuất hiện trên màn hình với diện mạo đầy sự bình tĩnh và tự tin đi kèm một phong cách nhẹ nhàng.

- Đó là lý do để anh live trễ một ngày sao, đại ca?- Anh streamer, đừng lo lắng! Cứ để em chăm lo cho nhóm chị dâu mặc đầm ngủ chạy tới chạy lui kia. Em độc thân 25 năm rồi, chắc chắn hăm có làm bất cứ hành động xấu xa nào với mấy chị ấy đâu!

- Chết tiệt, chẳng phải anh đã nói đó là kỳ livestream cuối cùng ư? Uổng công em đau lòng cho anh!- Anh streamer bất lương! Sao không có đạo đức nghề nghiệp gì hết vậy! Hừm! Nếu ông mày mà còn xem chương trình livestream này nữa, thì thằng em của viewer sau lưng ông mày sẽ bị rút ngắn lại 1 milimet nhé!

Thiết Lĩnh Bưu Gia tặng thưởng 01 nguyên bảo cho room Livestream Siêu Kinh Dị:

- Loại quà tặng này có hiệu ứng đẹp quá...

Mình xấu xa đến tận những góc khuất tâm hồn comment:

- Còn live là mừng rồi mọi người ơi! Thành thật mà nói, tôi đã xem livestream này từ tập đầu tiên, nhưng luôn im re từ đó đến nay. Cơ mà, hiện tại thấy nhiều người xỉa xói anh streamer như vậy, tôi quyết định đứng ra đòi lại công đạo cho ảnh ớ!- Studio này chính là bước ngoặt trong cuộc đời của tôi. Tôi từng là một nông dân lương thiện, chân chất. Từ khi bước vào phòng livestream này, nó đã mở ra cánh cửa dẫn đến một thế giới mới cho tôi. Tôi đã được biết về những cô gái giả trai, biết về các App, về khen thưởng double click 666, tiểu đệ đệ sản xuất mấy bé gái xinh xinh!!! Trời ơi, hàng tá kiến thức ấy chứ!- Mấy tay viewer gạo cội ở đây cũng siêu hay nha, đêm nào cũng đua top để phát phúc lợi! Ngày nào cũng la lối cái gì mà: Mỹ nữ, mỹ nữ, mạnh nữa lên, mạnh nữa lên... Chẳng hiểu ý nghĩa của mấy câu đó là gì, chỉ biết là mấy câu đó hay hay thôi!

Teletubbies chết bởi mưu sát khen thưởng 01 nguyên bảo cho room Livestream Siêu Kinh Dị:

- CMN! Bạn bên trên nói chuẩn vỡi! Nào, các anh em lặp lại theo tôi nào: Mỹ nữ, mỹ nữ, mạnh nữa lên, mạnh nữa lên...!

Thỏ răng nhỏ nói:

- Này! Vui lòng để ý đến cảm nhận của mấy bạn viewer nữ! Phòng này có con gái xem đấy!- Tôi không quan tâm! Đã nửa đêm rồi, đến khi bắt đầu livestream, sẽ không có ai đủ sức ngăn cản tôi nữa! Tôi muốn tu Tiên, pháp lực vô biên!!!

- Tiên phong đạo cốt, sau đó xuống mồ!- Mỹ nữ, mỹ nữ! Mạnh nữa đi! Mạnh nữa đi!

Tấm chiếu mới vừa kết hôn 33 ngày comment:

- Đi chết đi! Tất cả bọn bây nên bị đày xuống đi ngục!!!!

...

Tiết tấu nói chuyện trong phòng livestream giống như một con ngựa chạy loạn, chẳng biết sẽ nhảy sang chủ đề gì trong 1 giây phút tiếp theo. Một lúc sau, chẳng còn ai quan tâm đến những gì tôi nói về kỳ livestream cuối cùng khi trước nữa. Hiện đang là thời đại giải trí bùng nổ, người thật thà luôn chịu thua thiệt mà.

“Các bạn khán giả ơi! Nơi mà chúng ta livestream lần này là Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé nằm phía sau lưng tôi. Nơi này tọa lạc ở khu ngoại thành, có diện tích xây dựng vài nghìn mét vuông. Tuy nhiên, bệnh viện tư nhân này hiện đã đóng cửa vì nhiều lý do, bao gồm cả việc viện trưởng của họ bị mất tích một cách kỳ lạ, và nhân viên trong đây từng có hành vi vứt bỏ con cái của bệnh nhân...” Tôi kiên nhẫn giới thiệu lai lịch của bệnh viện, đồng thời chú ý đến nội dung các comment xem Lưu Bán Tiên hay Vạn Nhất đạo trưởng có online hay không?

Theo 3 nhiệm vụ tùy chọn của buổi livestream này, nếu muốn khám phá ra được tất cả những bí mật đã xảy ra tại Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé, thì việc tìm ra đứa con mất tích kia là vô cùng quan trọng. Từ nhiệm vụ tùy chọn thứ 3 là bảo vệ những người còn sống - mỗi người sống sót sẽ được thưởng thêm 1 điểm, điều này chứng tỏ tôi có thể sẽ gặp nhiều hơn 1 người sống trong chương trình livestream tối nay. Dựa vào chi tiết này, nếu có thể cứu sống bọn họ, tôi sẽ khả năng khôi phục lại chân tướng của những vụ việc xui rủi trước đây, từ đó giúp giảm độ khó của nhiệm vụ này xuống một mức thấp hơn.

Chương trình livestream chính thức khác với buổi livestream thử việc. Nếu không thể hoàn thành ủy thác của Âm Gian Tú Tràng, nhiệm vụ livestream sẽ không bao giờ kết thúc. Vì vậy, tôi phải dồn sức vào việc giải quyết các câu đố tồn đọng.

Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé Tề Thôn là một bệnh viện tư nhân. Dù mang danh nghĩa là bệnh viện công cấp quận và huyện, nhưng thực chất nó chỉ là một cơ sở điều dưỡng chuyên ngành phụ sản và nhi đồng hạng hai. Nhiều bác sĩ nơi này không đáp ứng đủ điều kiện hành nghề. Đó là lý do vì sao mà cả công trình này chiếm một diện tích lớn đến như vậy nhưng cũng chỉ dám xây dựng tại khu vực ngoại thành.

Về bệnh viện này, tôi tìm thấy rất nhiều đánh giá trên Internet, hầu hết đều là nhận định tiêu cực. Kinh nghiệm trước đây của tôi cũng có thể giải thích rõ một số vấn đề liên quan đến nơi này.

Khi livestream trên Chuyến xe tang số 14, Trương Dung đã đến nơi này để nạo phá thai lúc nữa đêm đấy. Lúc trước, chú hói tài xế taxi từng bị Quỷ em bé ám lên người, nguyên nhân là do chú từ chở một người phụ nữ đi phá thai. Và trùng hợp ở chỗ, nơi mà người phụ nữ ấy muốn đi phá thai cũng chính là Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé Tề Thôn.

Từ tất cả những chi tiết trên, chắc chắn độ khó của nhiệm vụ livestream tại Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé Tề Thôn lần này là không hề thấp.

Vì vậy, tôi lập tức dẹp bỏ tất cả những ý nghĩ khiến mình phân tâm như cuộc điện thoại xin giúp đỡ, xác Hồ tiên, sự trả thù của nhà họ Giang,... để giữ vững tinh thần, tập trung đối phó với nhiệm vụ lviestream lần này.

“Chẳng phải mình cần tìm ra đứa bé bị mất tích ư? Bằng vào sức mình, có lẽ không quá khó nhỉ?” Vặn nhẹ kẹp ghim trên ngực, điều chỉnh lại góc nhìn camera, tạm thời tôi vẫn dùng chính chiếc điện thoại trên tay mình để livestream theo thói quen.

Rời khỏi trạm đón xe buýt số 14, tôi bắt đầu tiến vào trong. Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé được bao quanh bởi những ngôi nhà hoang xung quanh, ở giữa là một con đường xi măng, hai bên đường đều là mấy con mương đất chênh vênh và những hàng cổ thụ xiu vẹo kỳ quái.

“Xung quanh đây không có ai sao?” Tôi hít sâu vào, thở nhẹ ra rồi đi một vòng quanh bệnh viện. Cửa chính và cửa sổ đều đóng chặt, từng khung cửa đều là một mảnh đen ngòm, nhìn như ánh mắt của bọn quỷ ma. Chẳng biết có phải ảo giác hay không, tôi cứ cảm thấy có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình đằng sau từng ô cửa sổ.

“Mình có giấu bùa trên người mà, sẽ không cần e dè bọn Quỷ em bé và quỷ hồn thông thường. Nếu có người sống giở trò, nếu là đánh nhau tay đôi, ông đây cũng méo sợ.” So với những lần livestream trước, độ khó mặt ngoài của nhiệm vụ livestream lần này cũng không quá cao. Và cũng chính vì hiện thực như vậy nên tôi mới cảm thấy hơi bối rối: “Chẳng lẽ mình đã bỏ qua chi tiết nào đó quan trọng hay sao?”

Trước nửa đêm, tôi không vội vàng chạy vào trong.

Trong lúc quan sát xung quanh, tôi đột nhiên trông thấy một chiếc Maserati Quattroporte đang lao vùn vụt đến nơi này từ đằng xa.

Cũng chẳng phải tôi có nhiều kiến thức về các loại siêu xe, nhưng loại xe này có vẻ ngoài cực kỳ hoành tráng với hai đèn chiếu cực to, y như răng hổ vậy, góp phần tạo nên một phong cách tổng thể nguyên khối vô cùng mạnh mẽ.

Chiếc xe kia từ từ giảm tốc độ khi đến gần Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé, cuối cùng dừng lại ở biển báo trạm chờ số 14. Sau đó, âm thanh động cơ tắt hả; ngay khi cửa xe bật mở ra, tôi trông thấy một cẳng chân thon dài, uyển chuyển thò ra ngoài.

“Á đù, chân dài vỡi! Chuyện gì thế này?” Tôi chuyển hướng camera Âm Gian Tú Tràng sang một bên, lặng lẽ nhìn người cô gái bước ra khỏi chiếc siêu xe ấy.

Cô ta trạc tuổi 27 đến 28; chưa bàn đến dáng người hấp dẫn kia, chỉ cần dựa vào cách ăn mặc vừa đơn giản vừa gợi cảm ấy đã thể hiện rõ một mốt thời trang cực kỳ thời thượng, đó rõ ràng là kiểu phụ nữ mà người nhìn vừa trông thấy một lần đã phải luyến tiếc mà liếc mắt ngắm nhìn thêm một lần thứ hai.

Tôi chuyển ánh mắt đến vùng bụng của cô gái, đó là một vòng eo thon gọn với đường con mỹ miều, hẳn là kiểu phụ nữ thường xuyên đi tập gym: “Bụng phẳng lì, không phải là kiểu phụ nữ đến đây làm phẫu thuật? Thân là con gái, lại đến Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé lúc nửa đêm thế này... Chẳng lẽ là có chuyện gì đó khó nói ra hay sao?”

Vài phút sau, người phụ nữ kia khóa cửa xe, mang theo một cái túi xách tiến vào.

“Dường như cô ấy đang định đi vào Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé nhỉ? Nhưng nơi này đã khóa cửa rồi mà, nếu không bị mù thì đã có thể thấy rõ từ xa...” Trong phút chốc, tôi không thể suy đoán ra diễn biến phức tạp thế này có ý nghĩa gì.

Tuy nhiên, nơi đây đã bị Âm Gian Tú Tràng sắp xếp làm địa điểm livestream, chắc chắn là vô cùng nguy hiểm. Xuất phát từ ý tốt, tôi bước ra khỏi vùng khuất bóng, định thông báo cho cô ấy biết là nơi đây không an toàn.

Người phụ nữ ấy cũng có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, còn thò tay vào chiếc túi kia trong lúc đang từ từ bước đến gần tôi.

Càng gần, tôi càng có thể thấy rõ hơn. Hiện tại đang là mùa thu, cô gái này vẫn mặc quần ngắn củn cỡn và áo sơ mi voan mỏng. Mặc dù dáng người kém hơn Thiết Ngưng Hương và Onitsuka Ayaka một chút, nhưng cô ấy vẫn được tính là khá xinh đẹp nhờ make-up qua, y hệt cái kiểu mấy cô hot girl trên internet.

“Nơi này rất nguy hiểm, đã bị niêm phong rồi. Nếu cô có nhu cầu chữa bệnh gì, xin vui lòng đổi đến một bệnh viện khác.”

Tôi mở lời khuyên can nhưng cô ấy vẫn không quan tâm. Thay vào đó, cô ta nhìn tôi từ trên xuống dưới bằng ánh mắt xinh đẹp, mãi cho đến khi tôi cảm giác ớn lạnh sống lưng vì cái nhìn này. Sau đó, cô không nhìn chằm chằm nữa mà mở lời tra xét: “Anh đang làm gì ở đây? Anh là bảo vệ cổng hay cảnh sát, dân làng xung quanh?”

Tôi đặt camera của Âm Gian Tú Tràng sang một bên, nhíu mày hỏi, “Chuyện tôi làm gì ở đây có quan hệ gì với cô à?”

“Dĩ nhiên!” Cô gái đặt nhẹ ngón tay lên môi, tạo dáng đang suy nghĩ: “Nếu anh là cảnh sát, tôi sẽ đi ngay lập tức. Nếu anh là cư dân canh cổng nơi này, vậy thì dễ thương lượng rồi.”

“Thương lượng gì chứ? Cách đây mấy hôm, vừa có người mất tích ở nơi này. Không những thế, người ta còn đồn rằng, có một người phụ nữ điên khùng đang đi loanh quanh đây để tìm đứa con mất tích của cô ấy nữa. Địa phương này rất nguy hiểm đấy!”

Mặc dù tôi sẽ được nhận điểm thưởng trong nhiệm vụ livestream lần này, nhưng tôi không thể vì 01 điểm duy nhất mà nhìn cô gái này lạc vào con đường chết: “Tôi chỉ là người qua đường mà thôi, tốt bụng nhắc nhở cô như vậy!”

“Ố ồ, là người qua đường méo liên quan gì đến nơi này à?” Người phụ nữ trước mặt cười tủm tỉm, đồng thời loay hoay tìm kiếm thứ gì đó trong túi xách: “Vậy anh biết tôi đang làm gì không?”

“Cô đang làm gì thì có quan hệ gì đến tôi đâu? Đi nhanh lên, ngộ nhỡ xảy ra án mạng là hối hận không kịp đấy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.