Lôi Quân

Chương 55: Chương 55: Dị biến




- “ Thanh Phong Kiếm Ý! “

Diệp Trường Sinh thét dài, trong tay trường kiếm tại trên không trung vạch ra một đường tinh mỹ vòng cung.

Một đạo giống như thường thường không có gì lạ kiếm quang xuất hiện.

Thế nhưng đạo này thường thường kiếm quang lại để đám người cảm nhận được một cỗ kinh khủng uy áp, tựa như có vạn đạo kiếm khí cùng lúc chém ra.

- “ Kiếm ý, vậy mà thật sự là kiếm ý, đây chính là kiếm tu bên trong vạn người cầu mà không được kiếm ý! “ Đang tại khôi phục thương thế một vị trúc cơ lão giả khiếp sợ nói.

Kiếm ý, có thể nói là kiếm tu cảnh giới đầu tiên, chỉ có tu ra kiếm ý tu sĩ mới được coi là chân chính kiếm tu.

Trước mắt vị này Thanh Vân tông đệ tử trẻ tuổi như vậy mà đã có thể thành công lĩnh ngộ được kiếm ý, quả thật chính trăm năm khó ra tu kiếm thiên tài.

Lão giả trong lòng ghen tị, thầm nghĩ hắn tông môn nếu cũng có được một vị thiên tài như vậy thì bản thân chết cũng cam lòng.

- “ Kiếm ý? “ Nhìn chằm Diệp Trường Sinh, Triệu Thiên Hổ hàm răng nghiến chặt.

Vẫn luôn coi Diệp Trường Sinh là đối thủ Triệu Thiên Hổ lúc này đạo tâm bị cực mạnh đả kích, cùng là si mê tu kiếm, hắn không nghĩ đến lại chênh lệch lớn như vậy.

Tin tưởng nếu cứ tiếp tục không có đột phá, hắn sớm muộn cũng sẽ bị đối phương bỏ xa lại phía sau.

- “ Không được, ta Triệu Thiên Hổ há có thể chịu thua! “ Trong lòng gầm lên một tiếng, Triệu Thiên Hổ nắm lấy trường kiếm xông về phía khác một con tà ma.

Theo hắn thấy, Diệp Trường Sinh đã có thể mượn sinh tử lĩnh ngộ được kiếm ý, hắn vậy cũng có thể làm được.

Lúc này, tà ma cự đao cũng đã cùng kiếm ý va chạm.

Bành!

Mỗi tu sĩ lĩnh ngộ kiếm ý đều là khác nhau, Diệp Trường Sinh đạo này kiếm ý chính là hắn dựa vào Thanh Vân tông thái thượng trưởng lão để lại kiếm ý lĩnh ngộ mà ra Thanh Phong kiếm ý.

Mà Thanh Phong kiếm ý lại chính là lấy nhanh mà xưng.

Va chạm một khắc, thanh phong kiếm ý trực tiếp đem ma khí ngưng tụ mà thành đại đao cắt ra làm đôi, sau đó khí thế không giảm chém tới tà ma bản thể.

Tuy nhiên con này tà ma cũng không phải đèn cạn dầu, gặp nguy hiểm lúc lập tức nghiêng mình ý đồ tránh né.

Thế nhưng Thanh Phong kiếm ý há có phải thổi mà ra, mặc dù thành công tránh đi chỗ yếu hại nhưng nó vẫn bị chém rụng một bên cánh tay phải.

Aaaa!

Thét lên một tiếng đau đớn, tà ma bưng bít lấy vết thương, tinh hồng con mắt nhìn chằm chằm Diệp Trường Sinh gầm lên tức giận:

- “ Nhân tộc sâu kiến, ngươi thành công chọc giận ta. “

Dứt lời, tà ma quanh thân ma khí sôi trào, cả thân thể đột điên bành trướng lớn thêm một vòng, khí thế theo đó cũng biến đến càng trở nên kinh khủng.

- “ Chết! “

Chỉ nghe một tiếng quát dài vang lên, tà ma đã tại chỗ biến mất.

Nháy mắt, nó đã xuất hiện tại Diệp Trường Sinh đỉnh đầu, còn sót lại cánh tay trái vươn ra, một thanh do ma khí ngưng tụ đại đao hình thành, sau đó mang theo thiên quân lực lượng bổ xuống.

Mà nhìn thấy một màn này Diệp Trường Sinh đồng tử co lại, trong lòng thầm hô một tiếng không ổn.

Ngay lúc hắn muốn mở ra bộ pháp lui lại, đột nhiên không trung bạo vang tiếng sấm nổ, một đạo so với tà ma càng nhanh thô to lôi điện phá không mà tới, trực tiếp đánh lên tà ma.

Oành!

Không chút huyền niệm, tà ma lập tức bị đánh bay.

- “ Diệp huynh đệ không sao chứ! “

Cùng lúc, Dương Tuấn bốn người cũng từ trong đại điện vọt ra, vừa rồi đạo kia lôi điện cũng chính là Dương Tuấn tiện tay xuất thủ.

- “ Ta không sao, đa tạ Tạ phủ sứ quan tâm. “

Nhìn xem bị đánh bay tà ma, Diệp Trường Sinh thở nhẹ một hơi nói.

Ban nãy quả thực quá nguy hiểm, hắn mặc dù lĩnh ngộ kiếm ý nhưng là tà ma tốc độ thực sự quá nhanh, bản thân chưa kịp phản ứng lúc đã bị nó áp sát tới, nếu không phải Dương Tuấn xuất thủ, hắn dù có thể đón đỡ nhưng cũng khó tránh khỏi bị trọng thương.

Huống chi dưới tình huống hiện tại, một khi bị trọng thương vậy chẳng khác nào cá nằm trên thớt, mặc người chém giết.

Khẽ gật đầu, Tạ Hồng Phương nhìn về Dương Tuấn mấy người nói: -” Mọi người trước đem đám này tà ma tiêu diệt, đừng để bọn chúng chạy thoát. “

Nói rồi, Tạ Hồng Phương nắm theo trường kiếm dẫn đầu đánh về đầu kia cụt tay tà mà, phía sau Dương Tuấn thấy vậy cũng nhao nhao xuất thủ.

Vốn thế cục ngang bằng, lúc này Dương Tuấn đám người xuất hiện rất nhanh liền nghiêng về một bên.

Không mất bao lâu, cả hai con tà ma đã bị đoàn diệt.

Đến lúc này, đám người rốt cuộc mới có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Nhưng là trải qua cái này một trận chiến, ngoại trừ trúc cơ tu sĩ bên ngoài, luyện khí kỳ tiểu tu sĩ không biết chết bao nhiêu, tất cả đều bị tà ma thôn phệ dùng cho nó khôi phục thực lực.

Bất quá cũng không trách được ai, đã dám đi vào tới đây, vậy phải sớm chuẩn bị hi sinh tinh thần.

Bành!

Vỗ mạnh một chưởng vào bên cạnh cột trụ, Tạ Hồng Phương lúc này nghiến răng nghiến lợi nói:

- “ Đám này khốn kiếp ma giáo, quả thật chính là một cái u ác tính lúc nào cũng có thể phát bệnh, nếu không phải chúng ta kịp thời ngăn chặn mà để cho tà mà chạy ra, vậy thì quả thật là sinh linh đồ thán. “

- “ Lần này trở về, Tạ Hồng Phương ta nhất định sẽ báo cáo chuyện này lên trên, xin Trấn Võ Ti phái người xuống càn quét Hàn Nguyên phủ còn ẩn nấp ma giáo. “

Không chỉ là Tạ Hồng Phương, Cao gia trưởng lão cùng mấy vị khác Hàn Nguyên phủ bản thổ thế lực cũng hận không thôi.

Thế nhưng bọn hắn cũng không dám tùy tiện nói ra, dù sao ma giáo thế lớn, không phải bọn hắn mấy cái này tiểu thế lực có thể chống lại, chỉ cần không cẩn thận rất có thể sẽ rước họa vào thân, thậm chí diệt tộc cũng khó nói.

Mà đối với những chuyện này, Dương Tuấn cũng không có quá nhiều cảm xúc.

Ma giáo, hắn vậy không quan tâm, chỉ cần không đụng chạm tới bản thân lợi ích là được rồi.

Huống chi ma giao cũng không phải hắn cái này trúc cơ tiểu tu sĩ hiện tại có thể đối kháng, nghe đồn ma giáo ba vị giáo chủ thực lực đều đã đạt tới Kim Đạn cực hạn, chỉ còn kém nửa bước liền có thể tiến vào nguyên anh.

Nhưng là nhiều năm như vậy cũng không có người đột phá, đây cũng bởi vì mảnh này thiên địa quy tắc không cho phép, nếu là cưỡng ép sẽ bị thiên kiếp nháy mắt đánh thành tro tàn.

Nửa giờ trôi qua, đám người cơ bản đã ổn định thương thế.

Mặc dù trải qua vừa rồi trận chiến, thế nhưng bọn hắn tinh thần tầm bảo cũng không có giảm xuống, ngược lại càng thêm hừng hực.

Chỉ có một chút ít người bắt đầu lặng lẽ rời khỏi.

Trong đó có Dương Tuấn, hắn cảm thấy lần này thu hoạch đã đủ tràn đầy, không cần thiết phải tiếp tục mạo hiểm.

Huống hồ từ đầu đến cuối đều là nhờ Bát Cực Linh hầu con khỉ kia phá trận.

Lúc này chỉ còn lại một cái gà mờ trận pháp như hắn, cho dù là gặp được mật khố dạng này cũng chỉ còn nước bó tay mà thôi, lực bất tòng tâm a!

Hừ!

Nhưng chỉ vừa bước được mấy bước Dương Tuấn liền nhíu máy, hắn phát giác được quen thuộc khí tức, quay đầu nhìn lại chỉ thấy hai đạo quen thuộc thân ảnh đang hướng phía này chạy tới.

Đó không phải ai khác chính là Bát Cực Linh hầu cùng hồn quy.

- “ Vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo liền đến ngay a! “ Dương Tuấn khẽ lẩm bẩm.

Bất quá hắn rất nhanh liền phát hiện không đúng, bởi vì Bát Cực Linh hầu cùng hồn quy lúc này thái độ đều cực độ hốt hoảng, tựa như có thứ gì đang tại phía sau truy sát.

Mà Bát Cực Linh hầu thực lực Dương Tuấn cũng cực kỳ hiểu rõ, cho dù gặp phải trúc cơ hậu kỳ tu sĩ cũng có thể đánh cái ngang bằng.

Hiện tại có thể uy hiếp nó vậy chỉ có kim đan chân nhân mà thôi.

Dương Tuấn đầu óc nảy số cực nhanh, nháy mắt đã ngửi được mùi không ổn.

Cho nên không chút nghĩ ngợi, hắn lập tức xoay đầu bỏ chạy, mặc kệ là chuyện gì xảy ra, chạy trước chính là thượng sách.

Bởi có thể làm con khỉ này chạy thục mạng như vậy, tâm chín phần mười không phải chuyện tốt.

Mà chạy ở phía sau Bát Cực Linh hầu thấy vậy thì trợn tròn mắt, đồng thời không nhịn được chửi mắng: -” Cmn, tiểu tử này chạy nhanh như vậy làm gì, ăn thuốc kích thích! “

Mặc dù nói vậy, nó dưới chân tốc độ không giảm, ngược lại có xu thế tăng lên.

- “ Hầu gia, ngài đợi tiểu quy! “

Lúc này, theo sát phía sau Bát Cực Linh hầu hồn quy nước mắt dàn dụa thảm thương nói, thế nhưng nó trong lòng đã sớm hỏi thăm Bát Cực Linh hầu mười tám đời tổ tông.

Nó hiện tại chật vật như vậy cũng chính là bị con khỉ này hại.

Ầm ầm!

Quả nhiên, Dương Tuấn ngửi thấy mùi nguy hiểm rất nhanh đã đến, cả Trấn Hải Tông lúc này bất ngờ chấn động.

Ban đầu chỉ là cấp một, cấp hai, thế nhưng thoáng cái đã đạt tới cấp mười tám, mười chín, ngay cả diễn võ trường, lầu các các loại cũng bắt đầu nứt ra đổ xuống.

Quay đầu nhìn thấy cảnh này, Dương Tuấn khẽ nuốt một ngụm nước bọt nói: -” Đây là muốn tự hủy đi! “

Đồng thời Dương Tuấn cũng thầm mắng Bát Cực Linh hầu không thôi, hắn có thể khẳng định chuyện này nó nhất định không thoát khỏi liên quan, thậm chí chính là chủ mưu.

Nếu không phải hiện tại chạy trốn bảo vệ tính mạng quan trọng, hắn đã sớm quay lại dạy dỗ con khỉ này một trận.

P/S: Cầu đánh giá, tặng hoa, bình luận để giúp tác có thêm động lực, đa tạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.