Lôi Quân

Chương 104: Chương 104: Hồn Thụ Tung Tích?




An Di khách sạn, chữ thiên phòng số một bên trong.

Lúc này một đạo bạch quang lóe lên, Dương Tuấn thân hình hiện ra.

Từ Tư Thổ phủ trở ra sau đó, hắn cũng không có tiếp tục đi tìm đối tượng khác mà trực tiếp trở về khách sạn.

Mà nhìn thấy Dương Tuấn trở về một khắc, vốn ngồi trên giường khoanh chân tu luyện Tử Lân Ưng đột nhiên bật dậy, động tác nhanh nhẹn châm trà rồi nói: -” Lão đạo hẳn là rất mệt mỏi, mau ngồi, để Tử Lân cho ngài nắn vai. “

Ách!

Chứng kiến một màn này Dương Tuấn có chút bất đắc dĩ cười khổ.

Tại sau khi được nếm thử Hồn Tâm Mộc, đối phương thái độ có thể nói là thay đổi một trăm tám mươi độ, ngay cả xưng hô cũng khác, trực tiếp gọi hắn một tiếng lão đại, hai tiếng lão đại.

Dương Tuấn hoài nghi nó là bị Hồn Tâm Mộc tác dụng phụ làm hỏng bộ điều khiển trung tâm rồi?

Bất quá thay đổi như vậy cũng tốt, Dương Tuấn lại càng thêm thoải mái.

- “ Lão đại, trà ta vừa pha còn nóng, ngài mau uống. “ Tử Lân Ưng một bên nắn bóp vai, một bên mở miệng nói.

Nghe xong Dương Tuấn khẽ gật đầu, đồng thời cũng nhấp một ngụm trà thưởng thức, cảm giác không tệ.

Nhất là hôm nay còn thành công thu phục Hà Nguyên Quang cùng nhận được Long Tuyền Lệnh ban thưởng, cái này để hắn tâm tình càng trở nên thoải mái.

Đương nhiên phút chót Dương Tuấn cho Hà Nguyên Quang uống cũng không phải cái gì độc dược, mà chính là không lâu mới lấy từ hệ thống quay ra Tử Cổ.

Có thứ này hắn mới có thể an tâm không chế, không sợ đối phương làm phản.

Bất quá Dương Tuấn cũng không có dự định chỉ thu nhận năm cái giáo chúng tương ứng với năm con tử cổ, hắn muốn nhiều hơn con số đó, nhưng tử cổ, chỉ có hạch tâm thành viên mới có thể phục dụng.

Còn những cái khác giáo chúng, hắn sẽ chậm rãi nghĩ cách khác khống chế.

- “ Lão đại. “

Thế nhưng vào lúc này, Tử Lân Ưng giọng nói bất ngờ tại bên tai vang lên đem Dương Tuấn suy nghĩ phá vỡ.

- “ Ngài xem trà ngon đã có, bên có người hầu, có phải hay không thêm một chút khói để cho đúng hoàn cảnh. “

Vốn đang định nhấp một ngụm trà Dương Tuấn nghe xong suýt chút nữa liền sặc, hai mắt trừng lấy Tử Lân Ưng.

Bảo sao con này đầu chim hôm nay đối với hắn đột nhiên tốt đột xuất như vậy, nguyên lai là hút thuốc lá đến nghiện, hiện tại không nhịn được muốn moi thuốc. Dương Tuấn trong lòng như có điều ngộ ra.

Tuy nhiên hắn cũng sẽ không như lần trước hào sảng rút túi cho nó.

Phải biết Hồn Tâm Mộc thế nhưng cực kỳ quý giá, một bao chỉ có hai mươi điếu số lượng mà thôi.

Ngay cả Dương Tuấn bản thân cũng không dám thoải mái hút, lúc nào cũng phải dè dặt tiết kiệm, đến hiện tại cũng chỉ còn chưa tới chục điếu.

Cho con này đầu chim hút, quả thật chính là muối bỏ biển, bao nhiêu cho phỉ.

Bất quá cho con chim này hút không phải không được, Dương Tuấn đầu óc chuyển động một hồi rồi nhìn Tử Lân Ưng nói: -” Làm sao, muốn hút thuốc. “

Mà nghe hắn hỏi, Tử Lân Ưng không chút do dự gật đầu lia lịa.

Thấy vậy Dương Tuấn vẻ mặt lập tức làm ra bất đắc dĩ thở dài nói: -” Nói thật cho ngươi biết, không phải ta keo kiệt không muốn cho ngươi hút, nhưng thuốc lá ta tồn thực sự còn không nhiều, chỉ đủ cho mình ta hút mà thôi.

Hơn nữa nguyên liệu làm ra thuốc là cũng cực kỳ quý giá, chính là cần lục phẩm linh dược Hồn thụ. Ta trong tay thuốc lá chẳng qua là vô tình được đến chút đỉnh. “

Dứt lời, phía sau Tử Lân Ưng sắc mặt xệ xuống, hiển nhiên cực kỳ thất vọng.

Bất quá Dương Tuấn lời nói tiếp theo lại rất nhanh đã khiến nó ánh mắt sáng lên.

- “ Tuy nhiên ta không lâu đã phát hiện ra mộc gốc Hồn Thụ tung tích, hơn nữa niên kỷ còn không thấp, nếu như dùng làm thuốc là mà nói chính là tuyệt phẩm trong tuyệt phẩm. “

- “ Nó ở chỗ nào? “

- “ Hoàng thành bên trong Hoàng cung bảo khố. “ Dương Tuấn nhấn mạnh từng chữ nói.

- “... “

Không khí phút chốc lâm vào trầm lặng.

Một hồi đi qua, Tử Lân Ưng hai mắt nhìn chằm chằm Dương Tuấn, khẽ lắc đầu hổ thẹn nói:

- “ Lão đại a lão đại, ta nói thật với ngài, Tử Lân Ưng ta thuộc họ ưng, trời sinh miệng dài, bao nhiêu năm nay nếu so về miệng dài thì chưa thua kém qua ai, thế nhưng hôm nay ta đột nhiên lại cảm thấy hổ thẹn bởi vì... lão đại, ngài miệng so với ta còn dài a. “

Mặc dù Tử Lân Ưng tự nhận thực lực thua kém Dương Tuấn, thế nhưng nói về đầu óc nó cũng tự nhận không đến mức ngu.

Dương Tuấn vừa rồi lời nói quả thực chính là đang tại lừa trẻ con.

Hơn nữa cho dù là thật đi nữa, chẳng lẽ xông vào hoàng thành cướp đoạt không bằng, ngại sống chưa đủ lâu.

Ách!

Mà Dương Tuấn lúc này, tại nghe Tử Lân Ưng lời nói sau sắc mặt lập tức đen lại.

Đồng thời bàn tay không tự chủ đưa lên miệng sờ, cảm giác cũng không dài lắm.

Bất quá Dương Tuấn đương nhiên sẽ không nhận là bản thân đang nói dối, chỉ thấy hắn sắc mặt nghiêm lên hừ lạnh nói:

- “ Hừ! Ngươi cái này đầu chim không tin ta. “

- “ Đến đây cũng nói thật cho ngươi biết, tại phát hiện gốc kia Hồn thụ tung tích sau đó, ta thế nhưng đã sớm có kế hoạch, lúc này nói ra chẳng qua là nể tình mà thôi. “

- “ Còn ngươi có tham gia hay không thì là chuyện của ngươi,... Tuy nhiên phải nói rõ một điều, đợi ta lấy tới tay Hồn thụ, không có công người đừng mong được chia phần. “

- “ Cái này… “ Nghe xong Dương Tuấn nhưng lời này, Tử Lân Ưng phút chốc lại lâm vào do dự.

Một bên là tăng lên thần hồn cơ hội, một bên là tính mạng nguy cơ.

Nếu nói về quan trọng, tính mạng đương nhiên lúc nào cũng được đặt lên hàng đầu, thế nhưng đặt vào trường hợp này Tử Lân Ưng lại lựa chọn chính là tăng lên thần hồn cơ hội.

Bởi thuốc lá dụ hoặc thực sự quá lớn, không chỉ để người ta tình thần thoải mái mà còn trực tiếp tăng lên thần hồn, có thể nói là làm ít công to.

Hơn nữa xâm nhập vào hoàng thành chưa chắc đã có thể uy hiếp nó tính mạng.

Kim Đan chân nhân ở giữa, một khi dốc lòng muốn chạy trốn thì quả thực khó mà giết chết, hơn nữa còn là am hiểu tốc độ Tử Lân Ưng, nó tin tưởng nhân tộc gần như khó có người có thể sánh bằng, ngoại trừ Dương Tuấn.

Đặc biệt, nếu như ngửi thấy mùi nguy hiểm, đến lúc đó rút lui cũng chưa muộn.

Giả vờ khó sử một hồi, Tử Lân Ưng cắn răng nói: -” Lão đại, ta suy nghĩ kỹ rồi, ta sẽ cùng ngài tham gia cái này vĩ đại kế hoạch. “

- “ Tốt, hảo hán. “ Vỗ vỗ vai Tử Lân Ưng, Dương Tuấn giơ lên ngón tay cái nói.

...

Tiếp đến mấy đêm liên tục, Dương Tuấn đêm nào cũng ra khỏi khách sạn.

Dựa vào Thiên Cơ Các cung cấp thông tin, hắn không ngừng tìm kiếm các nhân vật chủ chốt, thu phục trở thành Long Tuyền Giáo giáo chúng.

Ban đầu dùng chính là ngon ngọt lợi ích đến dụ hoặc, không thành công thì trực tiếp sử dụng vũ lực uy hiếp.

Phương pháp này có thể nói là cực kỳ hữu dụng, Long Tuyền Giáo giáo số lượng rất nhanh đã phá năm mươi số lượng. Trong đó bao gồm tán tu, đại gia tộc người thậm chí là triều đình quan lại,...

Bất quá tăng lên số lượng quá nhanh cũng có mặt trái, khó bảo đảm giáo chúng độ trung thành.

Cho nên Long Tuyền Giáo cái tên này rất nhanh đã lộ ra ngoài ánh sáng.

Đặc biệt khi biết Long Tuyền Giáo giáo chủ chính là một vị Kim Đan chân nhân, ngay cả các đại thế lực cũng đều chú ý tới.

Dù sao có Kim Đan tọa chấn thế lực, không chú ý tới đều không được.

Ai mà biết đối phương là độc xà hay hùng ưng, nếu là hùng ưng thì không nói, còn nếu là độc xà, không cẩn thận phòng bị, bị rắn cắn lúc nào cũng không hay.

Cùng lúc, đế đô một nhà không biết khách sạn

Lúc này chữ thiên số bảy phỏng bị mở ra, một cái án mặc hắc y, khuôn mặt che kín người bước vào.

Bên trong gần cửa sổ vị trí ngồi đó một vị nam tử, tóc đen theo gió tung bay, ngũ quan thanh tú, thế nhưng hai con ánh mắt lại lạnh như băng.

Mà nhìn thấy nam tử một khắc, hắc y nhân ánh mắt lóe lên một tia sợ hãi, sau đó đột nhiên quỳ xuống hô lên: -” Thuộc hạ tham kiến Huyết Y Hộ Pháp. “

Chỉ thấy nam tử khẽ gật đầu, sau đó băng lãnh ánh mắt dời tới hắc y nhân trên người lạnh nhạt nói: -” Có chuyện gì, mau báo đi. “

Thấy vậy hắc y nhân không chút chậm trễ, lập tức cung kính nói: -” Bẩm Huyết Y Hộ Pháp, theo lời ngài dặn dò, mọi thứ chúng thuộc hạ đã bố trí xong. Bất quá trong thời gian này thuộc hạ cũng nghe được một đoạn tin tức, trong đó có một cái gọi là Long Tuyền Giáo, trong khoảng thời gian này không ngừng thu thập giáo chúng, cơ hồ không một chút kiêng nể, hơn nữa nghe nói giáo chủ còn là một vị Kim Đan chân nhân.

Thuộc hạ thấy cái này Long Tuyền Giáo rất có thể là một ẩn số, có nguy cơ ảnh hưởng tới chúng ta kế hoạch. “

- “ Không tệ, các ngươi làm rất tốt, lui ra đi. “

- “ Vậy,.. Vậy thuộc hạ cáo lui. “ Hơi do dự một lát, dường như có chuyện muốn nói lại thôi, hắc y nhân cuối cùng vẫn đem nuốt lại rồi khom mình lui ra.

Mà đợi hắc y nhân rời đi, vốn ánh mắt băng lãnh nam tử khẽ lấp lóe, đồng thời trong miệng lưỡi đỏ vươn ra khẽ liếm môi lẩm bẩm:

- “ Long Tuyền Giáo, Kim Đan chân nhân, cái này đế đô càng lúc càng có ý tứ. “

Bởi vì ngươi là tỷ tỷ ta. Cho nên... ta đấu không lại ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.