Đế đô, trung tâm quyền lực của Đại Việt đế quốc, cũng là nơi phồn hoa nhất Đại Việt đế quốc.
Mà nơi này, cũng là nơi vô số người trẻ tuổi theo đuổi đổi đời giấc mộng.
Trải qua nửa tháng không ngừng nghỉ đi đường, Dương Tuấn hai người cuối cùng cũng đã thành công chạy tới nơi này.
Từ xa nhìn lại, đế đô giống như một con hồng hoang cự thú đang ngửa mặt lên trời gầm rống, uy thế trùng thiên.
Càng lúc càng tới gần Đế đô, từ vị trí hiện tại nhìn lại, đã có thể thấy rõ ràng, quy mô Đế đô quả thực càng trở nên rộng lớn, nhân khẩu quá trăm nghìn vạn không ngừng, tường thành cũng hết sức cổ lão, hiển nhiên đã có lịch sử nhất định.
Đợi khi cách Đế Đô chỉ khoảng mười dặm, Dương Tuấn hai người liền tìm một chỗ vắng vẻ hạ xuống.
Đầu tiên là thu liễm khí tức, tiếp sau đó Tử Lân Ưng liền hóa trở thành tráng hán bộ dáng.
Đế Đô long xà hỗn tạp, cao thủ ẩn giấu khắp nơi, một kẻ nhìn như khất cái cũng có thể là lão cao thủ, một cái tiểu gia tộc nhưng cũng rất có thể sau lưng ngủ say một cái ngàn năm lão quái...
Đây là Dương Tuấn đọc nhiều tiểu thuyết sau đó rút ra kinh nghiệm.
Cho nên trước khi đến đây hắn đã cho Tử Lân Ưng một bài “ giáo dục “ thế nào là điệu thấp làm người.
Đối với việc này Tử Lân Ưng cũng rất hợp tác, bởi nó vốn không ngu, hơn nữa còn là đã sống mấy nghìn năm đại yêu, cũng biết được nhân tộc cao thủ nhiều như mây, nó một cái Kim Đan yêu thú nếu như dám tại nhân tộc đế đô quá cao điệu nhất định sẽ gặp hậu quả khó lường, thậm chí là bỏ mạng.
- ” Đi thôi! “
Dương Tuấn khẽ vẫy tay ra hiệu, cả hai sau đó bắt đầu tím đến đường lớn thông hướng đến đô mà đi.
Bất quá trước khi đi, cả hai đã sớm cải biến dung mạo một chút.
Dựa theo quen thuộc sáo lộ, ra tới đường lớn Dương Tuấn lập tức bỏ ra một chút bạc xin đi nhờ xe ngựa của một đoàn thương nhân.
Tuy nhiên hai người bọn hắn cũng không có được thoải mái một mình một xe, mà khi bước vào trong xe, nơi này đã có ba người ngồi sẵn từ trước, phân biệt là một vị lớn tuổi lão nhân, một vị thư sinh trẻ tuổi nam tử cùng một vị sắc mặt lạnh nhạt mà cực kỳ xinh đẹp nữ tử.
Nhìn qua cả ba trông giống như một người bình thường không có gì lạ, nhưng tại dưới Dương Tuấn con mắt, bọn hắn nội tình phút chốc liền đã bị xuyên thấu.
Đầu tiên phải kể đến vị kia lão nhân, người này nhìn qua thì giống như đã gần đất xa trời nhưng trên thực tế lại chính là một vị tu sĩ, hơn nữa tu vi còn không thấp, đã đạt tới Trúc Cơ sơ kỳ.
Tiếp đến là cặp kia nam nữ, bọn hắn mặc dù không đem theo binh khí bên cạnh nhưng trên thân khí huyết lại vô cùng dồi dào, thình lình đều là nhất lưu cao thủ.
- “ Quả nhiên là đế đô, cao thủ nhiều như chó a! “ Dương Tuấn trong lòng cảm thán.
Mặc dù không biết đám người này cải trong là có mục đích gì xong Dương Tuấn cũng không muốn biết, hắn thế nhưng không phải loại người thích xía mũi vào chuyện người khác.
Bất quá để cho có lệ, Dương Tuấn vẫn hướng về ba người gật đầu một cái xem như chào hỏi.
Tiếp sau đó cái gì cũng không nói, trực tiếp tiếp tìm cho mình một chỗ trống ngồi xuống, an tĩnh nhắm mắt dưỡng thần.
Bên cạnh Tử Lân Ưng cũng đồng dạng, thậm chí nhìn đều không thèm nhìn đám người một cái.
Nó trong lòng đối với đám người này tràn ngập khinh thường, nếu không phải có Dương Tuấn ngồi bên cạnh, sợ rằng nó đã sớm không kìm được mà đem từng cái nuốt chửng.
Nhất lưu võ giả cùng Trúc Cơ tu sĩ, khí huyết dồi dào quả thực chính là tuyệt hảo mỹ thực.
Mà gặp hai người tiến vào, nhất là khi chứng kiến Tử Lân Ưng cái kia hung thần ác sát bộ dáng, thư sinh cùng nữ tử lập tức tỏ ra cảnh giác, chỉ có vị kia lão nhân kia vẫn như cũ tỏ ra vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn hướng về Dương Tuấn phương hướng mỉm cười gật đầu đáp lại.
Không khí phút chốc liền trở nên có chút kì diệu, tuy nhiên rất nhanh liền đã trở lại bình thường.
Bất quá suốt cả dọc đường đi ai cũng không mở miệng nói một lời, cả năm đều riêng phần mình ngồi yên tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần, chờ đợi thương đội tiến về đế đô.
Thời gian chậm rãi tôi qua, rất nhanh đế đô đã xuất hiện tại đám người trước mắt.
Còn chưa tới gần, đã có thể thấy vô số xe ngựa từ bốn phía cũng đang hướng về Đế đô, cùng với đó cũng có vô số xe ngựa từ Đế đô đi ra.
Dương Tuấn thông qua cửa sổ nhìn cảnh tượng nơi chân trời khẽ tự thán: -” Thật náo nhiệt, cơ bản đã có thể so sánh với kiếp trước thành thị a, quả không hổ là phồn hoa Đế Quốc đế đô. “
Lại tiến lên một đoạn, đợi còn cách đế đô chừng vài trăm mét, xe ngựa lúc này liền ngừng lại.
Một thanh âm đột nhiên vang lên:
- “ Không cần biết các ngươi là ai, đã đến đế đô, tất cả đều cho ta thành thật, kẻ nào nếu như dám làm loạn… hừ hừ, đừng trách ta không báo trước. “. Hãy tìm đọc trang chính ở [ T RUмtгцуeИ. vИ ]
Dương Tuấn ngẩng đầu nhìn ra, chỉ thấy chủ nhân giọng nói chính là là một cái gác cổng thành binh lính.
Bất quá không nên coi thường cái này gác cổng thành chức vụ.
Bởi có thể làm gác cổng thành quan binh đa phần đều là người thân mang quan hệ, hoặc là con cháu thế gia xuất thân.
Xong tầng này ô dù mặc dù không hù được tu tiên người, nhưng đối với người bình thường đã là trong mắt đại phật, là không thể đắc tội tồn tại, để bọn hắn cao ngạo tiền vốn.
Thế nhưng cho dù là người tu tiên đi nữa cũng rất ít khi dám đối với bọn hắn động thủ, bởi bọn hắn sau lưng vậy chính là Đế quốc, giết gác cổng binh chẳng khác nào đánh mặt hoàng thất, nên bình thường ngoại trừ đầu óc có vấn đề người, bằng không đều nhắm một mắt mở một mắt cho qua, mặc bọn hắn hống hách.
...
Dài dằng dặc đoàn xe ngựa cứ như vậy xếp hàng chậm rãi tiến lên.
Đợi đến Dương Tuấn đám người xe ngựa lúc, vệ thành binh liền theo thông lệ tiến lên kiểm tra, xác nhận không có gì bất thường sau đó mới cho vào thành.
...
So sánh với bên ngoài, nội thành lại càng thêm náo nhiệt phồn hoa.
Khắp nơi đều là dòng người chen chúc qua lại, người ngựa như nước, hai bên đường trải dài các sạp bán hàng, cùng với đó là các loại tiếng mời gọi không ngừng thất thanh vang lên.
Dương Tuấn đám người sau khi vào thành lập tức tản ra.
Đứng tại dòng người náo nhiệt, Dương Tuấn suy nghĩ một hồi liền quyết định trước tiên lấp đầy cái bụng, có câu có thực mới vực được đạo.
Dương Tuấn mặc dù không phải thật đói bụng nhưng là đã đến đế đô mà không nếm thử nơi này món ăn thì quả thật đáng tiếc, nhất là phồn hoa như vậy đế đô, đồ ăn chắc chắn là vượt xa các nơi khác.
- ” Các ngươi đã biết gì chưa, thành đông chúng ta thế nhưng vừa có một nhà tửu lâu mới mở, tên là cái gì Tứ Phương Lâu, bên trong nghe nói rượu đều là rượu thượng đẳng, không những vậy đồ ăn cũng đều là đỉnh tiêm mỹ vị đây. “
- “ Lại có một nhà tửu lâu như vậy? Làm sao ta không biết đây? “
- “ Hắc Hắc,... Nhà này tửu lâu thế nhưng mới mở được mấy ngày, các ngươi không biết là cũng là bình thường, ta cũng chỉ là nghe lão bằng hữu nhắc qua
Bất quá cũng nhắc nhở các ngươi một chút, nhà này tửu lâu giá cả vậy cực kỳ đắt đỏ, thật không phải người bình thường có thể lui tới, một bình rượu một trăm lượng bạc cũng không ngoa... “
Vốn hào hứng xung quanh đám người nghe như vậy lập tức tĩnh lặng, từng cái lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối.
Có thể ở lại nội thành, bọn hắn đích thật là có chút nội tình, nhưng nếu ở tại xa hoa như vậy tiêu phí mà nói, quả thực cũng chèo chống không nổi a.
Một bình rượu liền đều muốn một trăm lượng, so với ăn cướp còn đang sợ!
Phải biết tại nơi này đế đô, một trăm lượng liền đã có thể chèo chống hai, ba gia đình bình thường một năm sinh hoạt không lo.
- “ Tứ Phương Lâu? “ Vốn tại trên đường đi dạo Dương Tuấn vô tình nghe được đám người bàn tán thì trong lòng nổi lên hứng thú.
- “ Quả thực là đúng lúc, ta còn đang chưa tìm được nơi nào thưởng thức đế đô ẩm thực đây, nghe có vẻ nhà này Tứ Phương Lâu không tệ, tiêu phí cao như vậy chắc hẳn là có chút môn đạo. “
Mà thân là kẻ bên ngoài đến lạ nước lại cái, cũng không muốn tốn nhiều thời gian tìm kiếm, Dương Tuấn liền trực tiếp hỏi thăm cái kia bàn tán người Tứ Phương Lâu vị trí.
Bất quá đối phương ban đầu có vẻ giống như không nguyện ý, tuy nhiên đợi Dương Tuấn ném ra vài lượng bạc sau đó thì mặt mũi hớn hở lập tức cho bọn hắn dẫn đường, bộ dạng còn mười phần nhiệt tình.
Chưa đến mấy phút, Dương Tuấn ba người liền đã đi đến nhà kia Tứ Phương Lâu trước cửa.
Đây là một nhà to lớn năm lầu nằm sừng sững giữa phồn hoa đường phố.
Nó kiến trúc tinh mỹ, các loại bài trí phân bố đẹp mắt, bát giác mái treo lấy đèn lồng, nhìn qua liền cực kỳ nổi bật.
Tiếp tục đến cửa ra vào, nhà này tửu lâu người ra kẻ vào mặc dù không quá đông đúc nhưng ai nấy đều ăn mặc quyền quý, không cần nói cũng đều biết là kẻ có tiền.
- “ Công tử, cũng đã đến Tứ Phương Lâu, tại hạ xin cáo lui trước. “ Cho Dương Tuấn dẫn đường nam tử lúc này mở miệng nói.
Thấy vậy Dương Tuấn cũng không có phản ứng quá nhiều mà chỉ khẽ gật đầu, tiếp sau đó liền hướng thẳng về Tứ Phương Lâu cửa lớn đi đến.
Phía sau Tử Lân Ưng cũng chậm rãi đuổi theo, bất quá nó sắc mặt khó chịu, tựa như có người nào đang thiếu tiền nó vậy.