Lôi Quân

Chương 91: Chương 91: Vạn quân, thần uy!




Lôi Thần Sơn!

Bầu trời mây đen cuồn cuộn, cảnh vật hoang vu, khắp nơi sấm sét cuồng loạn, không gian có thể nói là đè nén đến cực điểm.

Lúc này tại Lôi Thần Sơn bên trên, một đạo bóng đen đang lao ra với tốc độ cực nhanh, cơ hồ nhanh đến mắt thường khó mà bắt kịp bóng dáng, miễn cưỡng chỉ thấy được một đoàn bóng mờ mà thôi.

Bất quá đoàn bóng mờ này không phải thứ gì khác mà chính là đang chạy thục mạng Tử Lân Ưng!

Hai cánh sau lưng không ngừng huy động, đặc biệt luồng gió từ đó sinh ra, Tử Lân Ưng mỗi một lần vỗ cánh liền có thể lướt ra xa một dặm, thậm chí có hơn.

- “ Bà nội nó! Thù này, một ngày nào đó Tử Lân Ưng gia gia nhất định sẽ báo. “ Một bên chạy trốn, một bên Tử Lân Ưng không nhịn được mở miệng chửi mắng.

Ở Lôi Thần Sơn bao nhiêu năm, thân là nơi này chúa tể, Tử Lân Ưng chưa bao giờ chịu như vậy sỉ nhục, bị người đánh chạy như chó nhà có tang, quá mất mặt.

- “ Không được, trước tiên tìm một chỗ ổn định đi, tên này nhân tộc tiểu tử quá tà môn, chỉ là Kim Đan sơ kỳ làm sao lại có thể lợi hại như vây? Hơn nữa còn là luyện thể có thành tựu, chẳng là tiên nhân trùng tu không bằng? “

Nói đến đây Tử Lân Ưng không tự chủ rùng mình một cái.

Lấy lực phá lực, lấy ngươi tự tin nhất điểm mạnh đánh bại ngươi, Dương Tuấn quả thật để lại cho nó trong lòng một cái không nhỏ bóng mờ.

Một mạch hướng về phía tây lao đi, Tử Lân Ưng tốc độ càng lúc càng nhanh.

Phía tây, đây có thể coi là yêu thú thiên đường, nơi này tập trung rất nhiều cách loại sơn mạch, là địa phương mặt trăng chiếu sáng nhất, thích hợp yêu thú tu luyện.

Đúng vậy, chính là mặt trăng!

Từ thuở hồng hoang, yêu thú tu luyện đa phần không phải dựa vào hấp thu thiên địa linh khí, mà chính dựa vào hấp thu mặt trăng tỏa ra nguyệt quang năng lượng.

Có thể nói mặt trăng là chúng nó tín ngưỡng, là chúng nó thờ phụng thần linh.

Bất quá thời gian trôi đi, yêu tộc công pháp cũng thay đổi không ngừng, dần dần các loại hấp thu thiên địa linh khí công pháp sinh ra, nguyệt quang đã không còn là yêu tộc lớn nhất phụ thuộc.

Tuy nhiên hiện tại vẫn còn có không ít yêu tộc tộc đàn tu luyện theo phương pháp nguyên thủy này, trong đó tiêu biểu nhất chính là Lang tộc.

Tại yêu tộc bên trong, Lang tộc địa vị có thể nói là không thấp, thậm chí còn chiếm vị trí rất cao bởi Lang tộc từ xưa đến nay đi ra vương giả quả thật không ít, mỗi một vị đều vô cùng đáng sợ, là một phương hùng mạnh yêu vương.

Có thể thấy cho dù là tu luyện theo phương pháp nào đi nữa cũng đều có ưu điểm riêng.

Tử Lân Ưng thân là chân linh hậu duệ, nó tu luyện công pháp cũng là nguyên thủy nhất, mạnh mẽ nhất, truyền thừa từ sâu trong huyết thống.

Bất quá ngoại trừ hấp thụ nguyệt quang hay thiên địa linh khí bên ngoài, Tử Lân Ưng còn cắn nuốt lôi điện đến tăng cao tu vi, đây cũng chính là nguyên nhân nó chọn Lôi Thần Sơn làm lãnh địa.

...

Rộng lớn sải cánh vỗ mạnh, sớm đã hóa trở về bản thể Tử Lân Ưng vút nhanh mà đi.

Những nơi đi qua, bình thường dã thú cùng yêu thú đều sợ đến nằm rạp xuống đất không dám động đậy, đây chính là đến từ huyết mạch áp chế.

Ùm! Ùm!

Đột nhiên, từng đợt tiếng sấm vào lúc này bất ngờ vang lên.

Bầu trời nháy mắt tối sầm lại, tiếp theo đó cuồn cuộn mây đen bắt đầu điên cuồng kéo đến, rất nhanh đã che phủ một vùng bầu trời.

Vốn đang vội vã phi hành Tử Lân Ưng nghe vậy khẽ ngẩng đầu lên, hai con đồng tử lập tức co lại.

Phải biết nó bay tốc độ thế nhưng cực kỳ nhanh, bình thường đám mây làm sao có thể đuổi kịp, cho dù là mây bão đi chăng nữa cũng không được.

Thế nhưng trước mắt đỉnh đầu mây đen quá tà môn.

Không chỉ đột nhiên xuất hiện, tốc độ mở rộng còn cực kỳ nhanh, vậy mà thoáng chốc đã bao phủ cả nó đỉnh đầu.

Dự thấy không ổn, Tử Lân Ưng lập tức mở ra thần thức tìm kiếm xung quanh.

Bất quá để nó thấp thỏm là, cho dù làm sao dò xét cũng không phát hiện được bất cứ nguy hiểm hiện diện nào.

- “ không cần tìm, ta ở đây! “

Một giọng nói bình thản bất ngờ tại phía trên đỉnh đầu vang lên.

Giọng nói tưởng như bình thường nhưng khi lọt vào Tử Lân Ưng lỗ lại giống như sấm sét giữa trời quang, đem nó toàn thân run lên.

Ngẩng đầu nhìn về phía giọng nói vang lên phương hướng, chỉ thấy quen thuộc khuôn mặt Dương Tuấn ngự không đứng đó, hai tay chắp ra phía sau, nét mặt hòa ái cũng đang mỉm cười nhìn về phía nó.

- “ Bà nội nó! “

Không tự chủ bật mắng một câu, Tử Lân sau đó nhìn lại một khắc cũng không dám, lập tức điên cuồng liệu mạng chạy đi.

Nó không biết Dương Tuấn làm sao phát hiện ra nó tung tích, hơn nữa còn nhanh chóng đuổi kịp như vậy, thế nhưng hiện tại không phải lúc suy nghĩ nhiều, việc quan trọng nhất chính là làm sao cắt đuôi Dương Tuấn, thành công chạy trốn.

Bất quá làm sao có thể dễ dàng như vậy bỏ lại Dương Tuấn, hắn nhưng không phải ăn chay!

Lôi Dực khẽ vẫy, điện quang lấp lóe, Dương Tuấn thoáng chốc liền đuổi theo sát Tử Lân Ưng, cùng với đó còn có bầu trời mây đen, bọn chúng cũng theo sát hai người không chậm.

- “ Đầu ưng, đã suy nghĩ kỹ chưa? Có muốn hay không làm ta thú cưỡi? Ta lấy danh dự ra cam đoan, đảm bảo ngươi cả đời sung sướng, ăn mặc không lo. “ Đuổi kịp Dương Tuấn nhưng không vội ra tay, mà chỉ mặt dày bĩnh tĩnh mở miệng hỏi.

Thân là Kim Đan chân nhân, Dương Tuấn cũng coi như là một phong vân nhân vật, Lấy lý phục người đức tính này ắt không thể thiếu.

Đúng vậy, chính là lấy lý phục người!

- “ Bà nội nó, nhân tộc tiểu tử đừng có mà nằm mơ, Tử Lân Ưng ta thà chết chứ không chịu làm nô... “

Tử Lân Ưng vừa dứt lời, bầu trời đột nhiên nổ vang âm thanh không ngừng.

Tiếp sau đó chỉ thấy dày đặc mây đen vén lên, lộ ra phía sau hàng ngàn hàng vạn thiên quân vạn mã do lôi đình ngưng tụ.

Có uy phong mãnh tướng tay cầm đại đạo, chân cưỡi tráng mã, có to lớn cự nhân vung vẩy răng chùy, có nghiêm chỉ sĩ tốt mặt đằng đằng sát khí chờ lệnh liều mạng chém giết…

Cùng lúc, ngự không phi hành Dương Tuấn lúc này vẻ mặt bất đắc dĩ nói: -” Dương Tuấn ta vẫn là con người thích lấy lý phục người, không muốn chém chém giết giết, thế nhưng đáng tiếc ngươi không phải là người a, cho nên… “

Vừa nói, Dương Tuấn cánh tay phải cũng chậm rãi giơ lên, đem nâng quá đỉnh đầu.

- “ Cmn, hôm nay lão tử liền cho ngươi biết thế nào là lấy lý phục người. “

Sắc mặt bỗng chốc biến trở nên dữ tợn, Dương Tuấn cánh tay phải không chút do dự hạ xuống.

“ Vạn Quân, Thần Uy! “

Ào! ào!

Giống như là nhận được thống soái chỉ lệnh, bầu trời thiên binh vạn mã lập tức điên cuồng hạ xuống hướng về Tử Lân Ưng vị trí xông pha, đao thương dựng lên, từng đợt từng đợt âm vang quát tháo rung trời.

Cảnh tượng này có thể nói là vô cùng hùng vĩ, đem lòng người chấn động không thôi!

Mà đứng tại phía dưới thiên quân Tử Lân Ưng, biết mình không có cơ hội chạy thoát, nó lập tức điên cuồng thiêu đốt tinh huyết.

Một đạo cùng Tử Lân Ưng giống như đúc lôi điểu hư ảnh hiện lên, bất quá khác biệt duy nhất chính là nó đỉnh đầu còn có một sợi màu đỏ đẹp đẽ lông vũ vươn lên.

Đoành!

Như là phẫn nộ trước Dương Tuấn hành động, lôi điểu hư ảnh sau khi hiện ra lập tức ngẩng đầu tiêm minh.

Tiếp theo đó chỉ thấy nó đỉnh đầu sợi kia màu đỏ lông vũ bên trên vô số huyền diệu hoa văn sáng lên, một đạo xích diễm lôi điện theo đó chớp mắt bắn ra, hư không chấn động, uy lực khủng bố, cơ hồ mang theo hủy thiên diệt địa khí thế.

Tuy nhiên đứng trước đáng sợ xích diễm lôi điện, thiên quân vạn mã nửa bước cũng không lùi.

Bọn chúng từng cái đều như là huấn luyện lâu năm tử sĩ, cho dù là trong tay không gươm không đao, cho dù là phía trước kẻ địch hùng mạnh như thế nào cũng bao giờ sợ hãi.

Oành!

Va chạm thoáng chốc, hơn phân nửa thiên binh liền đã bị hủy diệt.

Xong như vậy vẫn chưa đủ, còn lại thiên binh vạn mã vẫn như cũ thấy chết không sờn, điên cuồng lao xuống.

- “ Không được… “

Thấy mình đại chiêu liền không làm gì được, Tử Lân Ưng lúc này liền muốn xoay người bỏ chạy.

Thế nhưng đã muộn, tại nó muốn bỏ chạy một khắc, đột nhiên hai mắt tối sầm, tới khi tỉnh lại thì thiên quân vạn mã đã xông tới...

- “ Không! “

Phút chốc Tử Lân Ưng đã bị bọn chúng bao phủ, rất nhanh một tiếng thê lương vang lên, sau đó im bặt mà ngừng.

Thấy vậy, Dương Tuấn cũng phất tay tán đi thiên quân, hắn thế nhưng muốn thu phục ngự thú, làm sao có thể không biết nặng nhẹ lỡ tay giết chết rồi.

- “ Thực sự là cứng đầu, nếu như ngay từ đầu đồng ý chẳng phải tốt hơn sao, có thể tránh được nỗi đau thể xác! “ Khẽ thở dài, Dương Tuấn chậm rãi hạ xuống mặt đất.

Lúc này Tử Lân Ưng vị trí mặt đất đã sớm biến mất thay vào đó là một chiếc hố sâu đáng sợ.

Thần thức theo đó tràn vào, chỉ thấy bên trong Tử Lân Ưng bộ dáng vô cùng thê thảm, hai mắt trắng dã, toàn thân da lông cháy khét, đặc biệt khí tức cực kỳ bất ổn, nhìn qua tựa như lúc nào cũng có thể mất mạng.

Thấy vậy Dương Tuấn có chút kinh nghi, tự hỏi môn Vạn Quân thần thông này có mạnh như vậy?

- “ Không được, cứu người… nhầm, cứu yêu trước quan trọng. “

Khó khăn lắm mới tìm được “ một chiếc “ thú cưỡi hợp ý như vậy, Dương Tuấn làm sao có thể để cho nó chết.

Ý niệm khẽ động, một gốc huyết sắc linh dược lập tức xuất hiện.

Hơi do dự một lát, cuối cùng Dương Tuấn cắn răng hạ xuống, đem nắm lấy gốc này linh dược cho Tử Lân Ưng nuốt.

- “ Ta thế nhưng ngay cả Thú Huyết Thảo cũng không tiếc, đầu ưng ngươi đừng để ta thất vọng… “ Dương Tuấn đau lòng nói.

Bất quá những lời này nếu để Tử Lân Ưng nghe được chắc chắn sẽ bị tức chết, bởi hung thủ khiến nó bị như vậy thế nhưng cũng chính là ngươi a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.