Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan

Chương 53: Chương 53




Liễu Thanh Đường tự mình đổi giá y , bởi vì nàng nói xong câu kia mới đột nhiên nhớ tới ,chỉ là đổi kiện áo bên ngoài mà thôi ,căn bản không có cơ hội ăn đậu hũ Tần Thúc .Có lẽ để đến lúc hắn thoát sẽ thú vị hơn , Liễu Thanh Đường liền tạm buông tha Tần Thúc .

Tần Thúc còn chưa phản ứng kịp ,chỉ nghe Thái Hậu nương nương đầu tiên hỏi một câu hắn có muốn thay quần áo giúp nàng ,sau đó rất nhanh lại khoát tay ý bảo chính nàng thay ,tiếp theo cũng không nói hắn có thể đi vào trong phòng ,xem ra còn thật cao hứng .Tần Thúc đứng ở bên ngoài chốc lát ,không biết có nên đi vào hay không , dù sao Đào Hiệp mama hiện tại không ở đây , mà trước kia đều là các nàng hầu hạ ,khó có khi nương nương chính mình tự thay quần áo ?

" Tần Thúc , ngươi tiến vào ."

đang chần chờ ,Tần Thúc chợt nghe tiếng Thái Hậu nương nương trong phòng gọi ,vì thế hắn buông do dự trong lòng xuống đi vào .Lại nhìn đến nàng đã thay một thân giá y , đang ngồi ở trước gương đang tháo tóc ,nghe được động tĩnh quay đầu cười với hắn .

Cũng không biết nên nói như thế nào , mỗi lần nhìn thấy Thái Hậu nương nương cười với hắn , Tần Thúc liền sững sờ , ý nghĩ đầu tiên đập vào đầu không phải nương nương cười rộ lên thật đẹp mắt mà là ,may quá nàng cảm thấy vui vẻ ,thật tốt , chỉ cần nàng nguyện ý cười với hắn như vậy Tần Thúc liền cảm thấy thỏa mãn .

" Tần Thúc , tới chải đầu giúp ta ."

Liễu Thanh Đường ngồi ở chỗ kia , vẻ mặt hạnh phúc ấm áp ý cười ,ngọn nến bên cạnh chiếu trên người nàng ,làm cho cả người nàng như tăng thêm một vầng sáng mông lung ,như một bức họa cổ phong cách sinh động .

Tần Thúc nhấc chân tiêu sái đi qua ,giống như thật kinh ngạc nhìn nàng ,nhận lấy cây lược gỗ vì nàng chải lược đầu tiên .Mái tóc dài mềm mại đen nhánh được Tần Thúc cẩn thận túm gọn lại một chỗ ,chải một chút một chút từ đầu đến chân tóc .Tần Thúc từng nghe qua ,trước ngày tân nương xuất giá ,sẽ có một trưởng bối trong nhà vì nàng chải đầu ,vừa chải vừa nói

" một chải chải tới đuôi ( nghĩa là tình duyên không dứt) , hai chải chải răng long đầu bạc ,ba chải con cháu đầy nhà ....."để biểu đạt mong ước

Đến lượt bọn họ từ như thế nào cũng không thích hợp ,Tần Thúc nhìn thoáng qua hộp trang sức Liễu Thanh Đường đang chọn tới chọn lui rồi lẩm bẩm gì đó ,thần sắc liền nhu hòa , chuyên chú bắt tay vào động tác chải tóc ,yên lặng ở trong lòng thì thầm .

" một chải nguyện thân thể nàng an khang , hai chải nguyện nàng vô ưu vô lự , tam chải nguyện nàng phú quý lâu dài ,tứ chải nguyện nàng mệnh dài trăm tuổi ......."

Cũng không biết nói như nào ,nhưng mỗi lần chải hắn đều thận trọng cầu một câu , nói qua nói lại thành rất nhiều chuyện .

không cầu răng long đầu bạc , chỉ cầu người hắn yêu không chịu đau khổ .

" Đúng rồi , Tần Thúc ,ta thấy người ta còn đứng bên cạnh tân nương chải đầu , còn ở một bên đọc cái gì ' một chải chải đến đuôi ' linh tinh , ngươi cũng đọc ta nghe một chút nha ~ "

Liễu Thanh Đường bỗng nhiên nghĩ đến chuyện đó , vỗ tay nói .

" đã nói qua rồi ."

Liễu Thanh Đường chớp mắt mấy cái , nhìn vào Tần Thúc ở trong gương đồng ,hắn buông mi xuống bộ dáng có chút thản nhiên ,nhưng thời điểm ngẩng đầu chống lại ánh mắt của nàng , cặp mắt kia liền xuất hiền rất nhiều sắc thái .một thân hồng y kỳ thật giúp hắn nổi bật lên rất nhiều , bông hoa ở trước ngực vẫn nằm ngay ngắn không rơi xuống , hắn đang cúi đầu cầm tóc của nàng một chút một chải xuống .Liễu Thanh Đường nhìn không biết tại sao trong lòng có chút chua xót .

Nàng ở trên bàn lấy ra một cái hộp , bên trong có hai cái ngân trâm ,đều là của Tần Thúc đưa cho nàng Liễu Thanh Đường cầm lấy hai cái trâm kia hỏi .

" Ngươi biết búi tóc cho tân nương không ?"

Tần Thúc sửng sốt lắc đấu , lúc này mới phát hiện một vấn đề , ai tới trang điểm cho Thái Hậu nương nương ?

Trước kia lúc còn ở Liễu gia thời điểm chải đầu Liễu Thanh Đường chỉ đơn giản chải những kiểu bình thường , sau này vào cung nhiều kiểu tóc phiền phức nàng không làm được , đều là cung nữ chải , hiện tại ngượng tay đến búi tóc đơn giản cũng không làm được .

Hai người nhìn nhau , Liễu Thanh Đường bỗng nhiên nở nụ cười , nàng buông cây trâm đứng lên , ngược lại đem Tần Thúc ấn ngồi ở trên chỗ của mình , sau đó tay nâng tóc của hắn xõa ra .

" Nếu chúng ta không biết búi tóc , vậy cùng nhau chải tóc cũng được ."

Nàng nói xong giống như vừa rồi Tần Thúc chải đầu cho nàng , cũng cầm lược gỗ lên chải từ đầu tới chân tóc .

Đây vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Tần Thúc thả tóc , mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này , mỗi lần thấy hắn , đều là lúc hắn đã thu thập ổn thỏa bộ dáng . Tóc đều quy cũ ở trong mũ , một chút sợi loạn cũng không có , nay cứ như vậy xõa tung làm cho hắn nhìn qua đã không còn bóng dáng nghiêm cẩn lạnh lẽo của ngày thường ,không hề bó buộc trong cung quy .

Liễu Thanh Đường dời ánh mắt thanh thanh cổ họng nói .

" Ngươi vừa nói cái kia ta một chữ cũng không nghe thấy , như vậy ta nói lại một lần là được rồi ."

Nàng một bên chải tóc một bên ngữ điệu chậm chạp nhẹ nhàng nói .

" một chải chải đến đuôi , hai chải răng long đầu bạc , tam chải....." Dừng lại một chút ý cười nồng đậm nói tiếp .

" Tam chải răng long đầu bạc , tứ chải răng long đầu bạc ."

Chống lại ánh mắt của Tần Thúc , nàng tự nhiên cười " Chỉ cần thế này là đủ rồi ."

Những cái khác nàng không cần , chỉ cần răng long đầu bạc .Nàng chỉ hy vọng chờ khi nàng già đi , người này cũng vẫn như trước có thể vẫn ở bên cạnh nàng .nói xong nàng nhự nàng lấy một chút tóc ở trên đầu Tần Thúc , lại lấy một chút tóc ở bả vai nàng chảy xuống , đem hai lọn buộc chặt vào nhau thành một nút thắt .

" Kết tóc phu thê ."

Lúc Liễu Thanh Đường buông tay làm cho kết tóc theo bả vai chảy xuống ở giữa thân thể hai người lắc lư .

" Trình tự giống như có chút rối loạn mặc kệ đi , hiện tại chúng ta đi bái đường ."

Liễu Thanh Đường một tay nhấc váy , một tay cầm chặt tay Tần Thúc đi ra ngoài . Tần Thúc bị Liễu Thanh Đường lôi kéo , si ngốc nhìn nàng ở trong gió đêm bước đi , làm váy màu đỏ nhấp nhô theo bước chân .

đi qua hành lang quanh co mấy bước liền có một đình lầu dưới nước hoa sen đang tỏa hương thơm ngát , phản chiếu lên mặt nước một vầng sáng long lanh ,chiếu sáng cả lên những búp sen chưa nở .Liễu Thanh Đường đi tới dựa vào lan can , mắt thấy nửa thân mình đều nhoài ra ngoài lan can , Tần Thúc bên cạnh vội vàng kích động đem nàng chặn ngang ôm lấy kéo lại .

" Thanh Đường , như vậy rất nguy hiểm ."

Liễu Thanh Đường bị ôm , tay còn không cam chịu khua khua hai cái liền thuận thế khoát lên vai hắn , nghiêng đầu cười nói .

" Nhưng là ta muốn hoa sen , làm sao bây giờ ."

" Ta đi hái ." Tần Thúc lập tức nói .

Liễu Thanh Đường nghe vậy lập tức giơ 2 lọn tóc đang buộc cùng một chỗ kia nói .

" Nhưng mà ngươi xem , chúng ta hiện tại là ở chung một chỗ , ta một người không hái được , ngươi một người cũng không hái được ."

Cuối cùng là hai người cùng nhau hái , tay trái Liễu Thanh Đường bị nắm , tay phải cầm bông sen đặt ở chóp mũi ngửi , tâm tình rất tốt nói .

" Tần Thuc , kỳ thật kết tóc rồi mặc kệ là chuyện gì , cũng không thể một người đi làm , tựa như hái hoa sen , ngươi hiểu chưa .?"

Tần Thúc chợt dừng bước chân , giật mình nhìn Liễu Thanh Đường đang cười khanh khách thật sự là mê hoặc lòng người .

" Ta hiểu được ."

hắn bỗng nhiên thấp giọng trả lời , cúi đầu xuống hôn lên môi Liễu Thanh Đường , ánh mắt phá lệ sáng ngời .

không có cao đường , không có tân khách ,không có pháo nổ rộn ràng , đây là một cái hôn lễ không thể đơn giản hơn . Chỉ có hai người mặc quần áo đỏ , tay nắm tay tại bóng đêm yên tĩnh bái lạy thiên địa ,đem hôn nhân của hai người khắc sâu trong lòng ,chỉ khẩn cầu đời này như chim liền cánh , như cây liền cành .Mà chứng kiến hết thảy chỉ có bóng đêm rộng lớn cùng màn trướng màu đỏ trong phòng .

Gió thổi trăng cao , mùi hương trúc đào thoang thoảng , ngọn đèn trên cao tĩnh lặng , còn thêm một đôi hữu tình bên nhau , thật là cảnh đẹp ý vui .

Thành hôn , tự nhiên sẽ có động phòng .

" Tần Thúc , ngươi ,,,,,biết sao ?"

Tần Thúc đầu tiên là lắc đầu , sau đó lại lập tức gật gật đầu , chỉ là ánh mắt nhìn sang một bên không dám nhìn Liễu Thanh Đường , bộ dáng bối rối đứng ngồi không yên .

Tuy rằng Liễu Thanh Đường trước sau tuy nói sống ba mươi năm , nhưng đại bộ phận tâm tư đều dành cho chuyện triều chính , nàng lại là Thái Hậu chưa bao giờ đối cới ai động chân tình tự nhiên không nghĩ tới chuyện này , cũng không ai dám nói với nàng chuyện này , bởi vậy ở phương diện này nàng thật sự là tờ giấy trắng .Bởi vì không có trải qua cho nên trong lòng Liễu Thanh Đường kỳ thật không nắm chắc .

Nếu Tần Thúc dám nhìn biểu tình của nàng , sẽ phát hiện Thái Hậu luôn lấy trêu đùa hắn làm vui giờ phút này trên mặt khó xuất hiện được xấu hổ vô thố , trên mặt vì khẩn trương nở nụ cười có chút cứng ngắc kỳ cục , phá lệ buồn cười .

Chỉ là ,Liễu Thanh Đường không ngượng ngùng xấu hổ bao lâu , nhìn thấy bộ dáng Tần Thúc khẩn trương không thể hô hấp , trong lòng nàng rục rịch không yên ,muốn đi trêu đùa hắn . Vì sao thích nam nhân này chính là sẽ không nhịn được muốn đi trêu chọc hắn , muốn nhìn bộ dạng xấu hổ thẹn thùng vô thố của hắn đây .nói đến điều này Liễu Thanh Đường đã suy nghĩ rất nhiều lần nhưng chưa lần nào giải đáp được , lúc này cũng không ngoại lệ .

Nhìn Tần Thúc lúc này ánh mắt mơ hồ , không biết nghĩ đến cái gì hai tai đột nhiên đỏ rực ,Liễu Thanh Đường lập tức đem vấn đề này ném qua cho hắn ,mỉm cười tủm tỉm đi qua .

" Tần Thúc ngươi rốt cuộc có biết nên làm như nào hay không , nói cho ta nghe một chút đi ?"

" Này......"

Tần Thúc quanh nhanh đầu sang liếc mắt một cái liền thấy vẻ mặt trêu người của Thái Hậu nương nương , tay có chút khẩn trương nắm lại .

" không , khó nói lắm ."

Này đã rất khẩn trương rồi ? Liễu Thanh Đường híp mắt cười thành một đường thẳng ,cố ý lướt tay cầm lấy hai tay hắn , ghé lỗ tai hắn nhẹ giọng nói .

" Ta nghe nói nữ tử lần đầu tiên sẽ rất đau , còn có thể đổ máu , ngươi có biết hay không?"

Tần Thúc gật đầu lung tung cằm buộc chặt khiến cho toàn bộ đường cong có chút sắc bén, chiếc cằm nhọn làm hắn trông có vẻ tuấn tú , nhưng trong mắt hắn không giấu được chút bối rối làm cho hắn nhìn qua có chút ngây ngô của thiếu niên cùng với nét tang thương của nam nhân , quả nhiên là người thập phần hấp dẫn .

" Nhưng , ta sợ đau , Tần Thúc ngươi nói làm sao bây giờ?"

Liễu Thanh Đường đưa ngón tay vuốt ve khuôn mặt hắn một chút , ngón tay dừng lại ở vành mai , đôi môi để sát bên tai hắn âm thanh nhẹ nhàng mềm mại vang lên .nói như vậy nàng còn ngại Tần Thúc không đủ hoảng , hướng tai hắn thổi nhẹ một hơi .

Quả thực lỗ tai Tần Thúc liền đỏ rực , khuôn mặt rối loạn dưới ánh đèn làm người ta có thể nhìn rõ nhất thanh nhị sở .Người này trên mặt không nhìn ra được chút gì , chỉ có ánh mắt với lỗ tai hắn , có thể thấy được tâm sự của hắn .

Nếu chỉ nhìn mặt hắn nói không chừng sẽ hiểu lầm hắn thờ ơ , nhưng Liễu Thanh Đường càng ngày càng hiểu biết hắn , dễ dàng nhận ra đây chỉ là do hắn không biết làm như nào cho phải , liền theo bản năng bày ra bộ dáng này thôi .Tựa như kiếp trước rõ ràng thích nàng lại mỗi lần trước mặt nàng cố tình bày ra bộ dáng nghiêm túc .không được tự nhiên cũng không đủ tự nhiên , nhưng cũng không biết có phải do yêu ai yêu cả đường đi , hắn như vậy nàng đều cảm thấy thích .

Liễu Thanh Đường tựa vào trên vai Tần Thúc , ngón tay cố ý cọ xát hai má hắn ,lướt qua khóe miệng đi đến cằm .Liễu Thanh Đường có thể cảm giác rõ ràng thân thể này đã muốn cứng lại rồi .Vì thế nàng lại nũng nịu thúc giục .

" Tần Thúc , ngươi còn không có trả lời ta đâu , ta sợ đau thì làm sao bây giờ?"

Tần Thúc rốt cục có điểm phản ứng , há mồm nói .

" Ta sẽ ....nhẹ một chút , có lẽ sẽ không đau?"

hắn cứng ngắc xoay xoay cổ muốn nhìn nàng , nhưng lập tức lại ngồi im chuyển ánh mắt xuống nhìn đầu gối mình .

Nào có chuyện nhẹ một chút sẽ không đau ? Liễu Thanh Đường coi như hiểu được ,nguyên lai Tần Thúc căn bản chưa hiểu rõ hết , có lẽ căn bản hắn không biết vì sao sẽ chảy máu , so với nàng còn không bằng đâu . Nàng nhịn cười kéo kéo tóc hắn hỏi .

" Ngươi xem ở thư phòng sao ?"

Thấy Liễu Thanh ĐƯờng không có ý tiếp tục đụng chạm ,Tần Thúc liền thở dài nhẹ nhõm một hơi , nói chuyện cũng không run run nữa , có thể thuận lợi nói hoàn chỉnh một câu .

" Đào Hiệp đưa cho ta mấy quyển sách đông cung đồ , cùng với một ít dụng cụ nàng nói là để dùng ."

Đông cung đồ hắn có đọc qua , nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện hắn đối với Thái Hậu nương nương làm , hắn liền cảm thấy tay chân không biết để đâu , vừa rồi chính là như vậy nhất thời bị hỏi không tự giác nhớ đến việc kia , nhớ tới nội dung trong đó , lại cảm giác chính mình làm bẩn thân thể nàng , lại ước gì cách xa nàng một chút , muốn nàng để hắn yên tĩnh suy nghĩ một chút .Nhưng.....hắn lại luyến tiếc cách xa , luyến tiếc đụng chạm của nàng ,đành cứ như vậy chịu sự dày vò .

Còn có vài dụng cụ , mấy thứ kia không biết Đào Hiệp làm như thế nào , bên trong có chút này nọ hắn biết , nhưng còn đại đa số , lại không biết nên sử dụng như nào cảm thấy thật kỳ quái .

" Đông cung đồ , còn có dụng cụ ? Ở nơi nào cho ta xem đi "

Liễu Thanh Đường cảm thấy hứng thú liền đứng lên đi cùng với Tần Thúc lấy .nói thật nàng còn chưa có gặp qua Đông cung đồ trong truyền thuyết đâu , nên thừa dịp có cơ hội hảo thưởng thức một phen ~

Sau đó không khí vốn phát triển theo chiều hướng thoát y cùng một số chuyện tế nhị thì Liễu Thanh Đường lại lôi kéo Tần Thúc tò mò chiêm ngưỡng đông cung đồ trong truyền thuyết , cùng với hòm dụng cụ kia tham khảo nên sử dụng như nào .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.