Từ sau ngày đó ,ban đêm Tần Thúc liền bắt đầu nghỉ lại trong phòng Liễu Thanh Đường ,chỉ là hai người cái gì cũng chưa làm ,nhiều nhất chính là ôm nhau ngủ .Tần Thúc ngủ rất thành thật cả đêm cũng không động đậy một chút .Liễu Thanh Đường sẽ không giống vậy ,thỉnh thoảng lại xoay người ,thập phần không cần đặt .
Có đôi khi Tần Thúc cảm thấy nàng tựa như đứa nhỏ , lúc ngủ sẽ thích đạp chăn ,bằng không chính là cuộn mình vào trong chăn ,toàn bộ thân mình từ đầu đến mông đều chui vào trong chăn .Buổi tối hôm nay lui thành một đống an phân ở góc giường , buổi tối ngày mai liền chiếm toàn bộ giường đẩy hắn sang một bên , mỗi một tư thế đều không giống nhau , mấy ngày bị dồn ép Tần Thúc lặng lẽ tổng kết được một điều , tư thế ngủ của Thái Hậu nương nương thật đa dạng .
Ngẫu nhiên nằm mộng Liễu Thanh Đường còn có thể lẩm bẩm nói gì đó không rõ , sẽ vung tay lên đánh hoặc đá Tần Thúc mỗi lần như vậy Tần Thúc liền lập tức mở mắt xoay người ôm nàng giống như dỗ dành đứa nhỏ nhẹ nhàng vuốt lưng nàng , sau đó Liễu Thanh Đường sẽ an phận gối đầu lên ngực hắn tiếp tục phù phù ngủ .
Tần Thúc chưa bao giờ biết Thái Hậu nương nương còn có mặt này , khác với khi giảo hoạt trêu chọc hắn , khác với lúc trên triều nghiêm túc lo lắng chuyện chính sự , cũng không giống khi đối đãi với bằng hữu người thân , mà lại giống như đứa nhỏ chân thật đáng yêu . Nàng hồ đồ như vậy làm cho hắn phát hiện ra người trước mắt này thật sống động ,chưa bao giờ so với hiện tại Tần Thúc cảm thấy nàng gần hắn như vậy .
trên người Liễu Thanh Đường không phải chỉ có ưu điểm ,nàng cũng có khuyết điểm chẳng qua những khuyết điểm này trong mắt Tần Thúc đều là ưu điểm ,mỗi chỗ đều làm cho hắn thích .Tần Thúc ngủ rất im lặng nhưng thực dễ dàng bừng tỉnh ,thường thường mỗi tối Liễu Thanh Đường vừa động hắn liền tỉnh giấc ,sau đó theo bản năng sẽ nhìn nàng có đắp chăn đàng hoàng không ,có phải hay không lại trùm kín chăn khắp người .trên thực tế trải qua buổi tối đầu tiên bị té xuống giường , những ngày sau đó Tần Thúc liền thích ứng rất tốt ,nửa đêm vừa mở mắt theo bản năng sẽ nhìn Liễu Thanh Đường ,nhìn thấy tư thế ngủ của nàng không tốt sẽ chỉnh đốn lại giúp nàng nằm thằng , để cho nàng ngủ thật thoải mái .Đem chăn nàng đá văng đắp lại cho nàng , hoặc đem nàng trong chăn lôi ra để thở cho dễ ,Tần Thúc sẽ một bên ngắm nhìn nàng , trong bóng tối dùng ánh mắt quyến luyến nhìn hình dáng Liễu Thanh Đường .Kỳ thật cảm giác có nàng ngủ bên cạnh Tần Thúc cảm thấy an tâm lại thỏa mãn ,cho dù mỗi tối đều tỉnh lại tinh thần hắn vẫn thập phần tốt .
Bởi vì thời điểm hắn ngủ một mình sẽ luôn nằm mơ thấy một số chuyện không muốn nhớ tới ,tỉnh lại liền cảm thấy đau đầu bất an .Nhưng từ khi có Thái Hậu nương nương ngủ bên cạnh , hắn cũng ít khi nằm mơ thấy những giấc mơ đó ,cho dù có , cảnh trong mơ cũng không còn cảm thấy bi thương phẫn hận ,có lẽ vì theo bản năng hắn biết nàng ở ngay bên cạnh cho nên cảm thấy rất nhiều chuyện đều không khó khăn như trước .
Mỗi tối trước khi đi ngủ Tần Thúc đều đọc cho Liễu Thanh Đường nghe một đoạn tiểu thuyết .Thường thường là Tần Thúc dựa vào chăn ở đầu giường hướng về ánh nến đọc từng chữ một , Liễu Thanh ĐƯờng nằm ở bên cạnh hắn lắng nghe , bàn tay không an phận đem búi tóc của hắn dỡ xuống , làm không biết mệt . Tiểu thuyết miêu tả tình yêu nam nữ , sách thi thư xuân hạ thu đông , sách binh pháp bày binh bố trận mưu lược thiên hạ , sách bói toán học , thậm chí là kinh Phật , Tần Thúc cơ hồ đều đã đọc qua cho Liễu Thanh Đường .
Ngự Thủy sơn trang có tàng thư rất nhiều sách ,nghe nói là trước kia tiên đế mang đến , thời điểm tỷ tỷ nàng đến nơi này nghỉ ngơi vì yêu thích xem sách nên tiên đế đã làm một thư các cho nàng .Liễu Thanh Đường mỗi ngày đều đi một vòng quanh thư các , chọn một quyển mang về để buổi tối Tần Thúc đọc cho nàng .
Liễu Thanh Đường nghe , thỉnh thoảng còn có thể nói về cái nhìn của chính mình .Tỷ như Tần Thúc đọc binh thư , Liễu Thanh Đường sẽ nêu ra một ít cách cầm quân đánh giặc , cùng với chiến sự mà phụ thân nàng hiểu biết .Nếu đọc một số truyện thần tiên ma quái lẫn lộn ,Liễu Thanh Đường sẽ hứng khởi nói những tin vỉa hè nàng biết ,sau đó tưởng tượng miêu tả theo trí tưởng tượng của nàng .Thời điểm niệm thi thơ ,Liễu Thanh Đường lại thích đùa giỡn Tần Thúc , rung đùi đọc cho hắn một ít tình thơ .Tần Thúc đối với những người khác mọi chuyện đều có thể lạnh nhạt ,nhưng đối với Liễu Thanh Đường da mặt liền mỏng đến kỳ cục ,mặc dù Liễu Thanh Đường đọc tình thi có thể tâm không loạn mặt không đỏ ,Tần Thúc lại không được như thế , mỗi lần nghe hai tai đều đỏ rực .Nếu đọc các loại tiểu thuyết Liễu Thanh Đường sẽ bắt đầu nói về hành vi một số nhân vật thực sự không ổn , lại nói một số việc nếu thay đổi cách thức có thể tốt hơn , hoàn toàn đem miêu tả nhân gian này đó thay đổi , cho rằng đang dạy dỗ người tài .
Liễu Thanh Đường không phải chỉ biết ở sâu trong cung cấm , lúc chưa vào cung nàng trải qua rất nhiều sự việc ,bởi vì đối với đại đa số sự tình đều tò mò ,mà phụ huynh của nàng lại không phải người bình thường ,luôn luôn sủng ái nàng , rất nhiều sự việc đều cho nàng biết được .Thời điểm giáo dục trừ bỏ yêu cầu nàng giống như ca ca một người có thể đối chiến với hai mươi người ,thì ca ca học cái gì nàng cũng có thể học cái đó , Liễu Thanh Đường có lẽ không dốc lòng như ca ca , nhưng là học được nhiều thứ lẫn lộn ,một bụng học tất cả ,mắt nhìn tự nhiên là có .
Sau lại vào cung , tàng thư đại nội có rất nhiều ,bao gồm một ít sách trước kia nàng chưa được tiếp xúc ,không có lưu truyền ở dân gian ,mà nàng cảm thấy mình tuổi còn trẻ liền không ngừng hấp thu rất nhiều tri thức , liền xem rất nhiều sách , hỏi rất nhiều lão thần cái nhìn ý tưởng ,có thể nói phần lớn nam tử đều so ra kém với nàng .
Ba mươi năm kiếp trước ,lại trải qua một hồi sinh tử ,Liễu Thanh Đường có thể đối với nhiều sự việc xem thấu đáo ,trừ bỏ tình cảm nàng không có kinh nghiệm gì còn lại hắn có thể nói chuyện với nàng bất kể việc gì .Bởi vậy một đoạn thời gian này trở đi ,Tần Thúc có thể hiểu biết thêm được rất nhiều .hắn dù sao vẫn còn trẻ , tuy thành thục ổn trọng nhưng cũng có rất nhiều chỗ còn chưa hiểu biết .
Ngày ngày cứ như vậy trôi qua ,Tần Thúc cùng Liễu Thanh Đường lại có vài phần giống như thầy trò ,chỉ là mỗi khi Liễu Thanh Đường nói lên cái nhìn của mình ,Tần Thúc cảm thấy bội phục rất nhiều , liền không tự giác nhớ đến tư thế ngủ của nàng , trong lòng vừa dâng lên cảm giác bội phục liền biến mất không còn .Đối với Thái Hậu nương nương đang nói hắn lại cảm thấy nàng giống như tiểu cô nương khoe khoang món đồ chơi của mình .
Ban ngày bọn họ vẫn thực biết thu liễm , nhiều nhất chính là Tần Thúc tìm cớ đi gặp Liễu Thanh Đường số lần nhiều hơn chút .Chốc lát thôn trang bên cạnh tặng chút trái cây mới mẻ sẽ mang đến cho nương nương . chốc lát đầu bếp ở thôn trang làm điểm tâm liền đem đến cho nương nương ,chốc lát lại tìm chút gì mới mẻ để nương nương giải buồn ,một ngày sẽ hướng về phía Liễu Thanh Đường chạy vài lần . Đưa đồ này nọ ,Tần Thúc liền cảm thấy mỹ mãn tiếp theo mới làm đến chuyện của mình , hắn làm nhiều chuyện một chút có thể để nàng nghỉ ngơi nhiều hơn .
Hai người ở Ngự Thủy sơn trang tiêu dao bao nhiêu ở kinh thành có nhiều người đứng ngồi không yên bất nhiêu .Thái Hậu mấy ngày nay không bình thường người hơi có tâm đều có thể nhìn được , trước kia nàng có điều cố kỵ ở rất nhiều sự việc đều thoái nhượng , nhưng bây giờ nửa điểm đều không có ý lùi , xác định cùng với hai vị thủ phụ tranh đấu .
Phía trước đại bộ phận quan viên đều đang quan sát ,cũng không biết đến tột cùng ý tứ của Thái Hậu nương nương là gì , rốt cuộc có muốn hay không đứng lên đối chọi với hai vị kia .
Nay Thái Hậu nương nương cầm giữ triều chính đúng là thời điểm mặt trời ban trưa ,phía sau lại có đại bộ phận võ tướng ,quan văn cũng có rất nhiều người vì thưởng thức nàng mà vào triều làm quan ,nhưng là chung quy vẫn là nữ tử rất nhiều quan viên đều cảm thấy ngày sau giang sơn nằm trong tay tiểu hoàng đế . Mà ngay tại thời điểm mấu chốt này ,không có ai biết có phải Thái Hậu nương nương thật sự đem tiểu hoàng đế bồi dưỡng thành con rối ,chính mình cầm quyền .
Lẽ ra tiểu hoàng đế cùng Liễu gia vẫn thân cận ,nhưng ai biết có phải làm bộ hay không ,huống hồ Thái Hậu nương nương đột nhiên chuyển biến cũng không hề quá cố kỵ tiểu hoàng đế ,không thể không làm cho người ta nghĩ tiểu hoàng đế cùng Liễu gia trong lúc đó có phải hay không có khúc mắc gì đó .
Thái Hậu không ở kinh thành ,cho dù không có bao nhiêu người dám đi tìm hiểu ý tưởng của nàng , Liễu quốc công lại cáo ốm có thể lâu hơn , hơn nữa được ở Nam triều ảnh hưởng của Liễu quốc công rất nặng ,dám đi tìm hiểu ý tưởng của hắn thật đúng là không có ai .Còn vị huynh trưởng của Thái Hậu Liễu quốc cữu ,cũng không phải người dễ chơi cũng là vị hồ ly khéo léo đưa đẩy , miệng ngậm chặt không tìm hiểu được gì , một khi không chú ý ngược lại còn bị hắn hỏi một số chuyện .một đám lại một đám người ở chỗ hắn vấp phải trắc trở còn không chạy đi , sẽ không có người tự nhiên chuốc lấy cực khổ đến tìm hắn .
Về phần Ngụy Chính phe cánh của Thái Hậu , người ta đang cùng thê tử tân hôn mới làm sao bình tình cũng người khác nói này nọ , để ý cũng không để ý trực tiếp đóng cửa từ chối tiếp khách , trừ bỏ chuyện trong quân doanh còn quản , chính là toàn tâm toàn ý trải qua cuộc sống cùng thê tử.
Đương nhiên cũng có người nhớ tới Dương Tố Thư ,vị này nghe nói là thanh mai trúc mã của Thái Hậu nương nương , thật thật giả giả là nam sủng của Thái Hậu .Nhưng bởi vì hắn ngày thường làm người khá ôn hòa , luôn luôn là bộ dáng người hiền lành không tranh với đời ,cùng với mọi người đều không giao tiếp nhiều , có muốn đi hỏi thăm tin tức cũng không có lý do .Hơn nữa hắn không biết như thế nào cũng học Ngụy Chính đóng cửa tử chối tiếp khách ,gặp đều không gặp được ,cũng sẽ không thể từ miệng hắn biết được chút gì .
Bất quá vẫn có tin tức linh thông biết được si ngốc Thuần Vương ở tại trong phủ Dương Tố Thư . Dương Tố Thư là người của Thái Hậu .Thuần Vương Tiêu Hoài Cùng có ngốc cũng là người hoàng gia ,Dương Tố Thư vì cái gì thời điểm này đột nhiên thân cận Vương gia ngốc kia ,chẳng lẽ Thái Hậu bày mưu đặt kế ? Như vậy cũng được , ngốc Vương gia quả thật so với hoàng đế hiện tại dễ nắm trong tay hơn .
Cơ hồ tất cả mọi người đều nghĩ vậy ,tiểu hoàng đế Tiêu Hoài Húc đương nhiên cũng không ngoại lệ .Vì thế thời điểm Liễu Thanh Đường rời cung được nửa tháng , hắn triệu hai vị Vương , Phùng thủ phụ tiến cung , thương lượng mãi đến sau giờ ngọ , buổi chiều liền mang theo một đám người hướng Ngự Thủy sơn trang đi .
Thời điểm Tiêu Hoài Húc đến là chạng vàng ,một mảnh mây chiều đỏ chiếu vào mặt nước mà Liễu Thanh Đường đang nằm ở trên thuyền giữa hồ sen tầng tầng lớp lớp lá sen vây quanh .Trước mặt nàng có một lá sen nằm ở kia chung quanh chất đống hơn mười bông sen . một tay khua trong nước tạo ra tầng tầng gợn sóng bộ dáng thập phần nhàn nhã thích ý .
Tiêu Hoài Húc chợt dừng bước chân ,đứng bên bờ có chút giật mình nhìn Liễu Thanh Đường một thân lục y .hắn đã bao lâu không thấy nàng mặc xiêm y rực rỡ?
hắn còn nhớ rõ khi vừa mới bắt đầu vào cung , không thường mặc đồ tối màu mama cung nữ đưa nàng ,nói là không cớ mặc làm cho người ta nhìn qua già đi , chỉ thích mặc xiêm y rực rỡ , cùng lục y còn từng cười nói với hắn quần áo tối màu không thích hợp với nàng .
Sau đó nàng tựa hồ đã quên lời nói , bắt đầu mặc đồ nàng không thích , không hợp đó .Nhưng hôm này , nàng lại vì cái gì một lần nữa mặc một thân lục y .