Từ trong mắt Đông Phương Thiên Thần quá mức lạnh nhạt, Long Thần cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm.
Trong đám người ở đây chỉ có một ánh mắt khiến cho Long Thần cảm giác ấm áp, đó là Đông Phương Huyền Tiêu. Từ vẻ mặt hắn lộ ra rất nhiều cảm xúc, tán dương, tự hào, ấm áp, kiêu ngạo...
Lúc nãy Long Thần biểu hiện đung là nằm ngoài dự liệu của hắn.
Hồi lâu sau, tất cả mọi người đành phải tiếp nhận sự thật này. Chính là Long Thần đã chiến thắng Đông Phương Thiên Vũ, nhận được tư cách tìm hiểu Thanh Long chiến pháp.
Bọn họ phảng phất giống như đang nằm mơ, Thanh Long chiến pháp sẽ để cho người ngoài tìm hiểu sao?
Mặc dù nội tộc có tổ chức chiêu thu võ giả ở bên ngoài, đồng thời quy tắc không có ràng buộc quá lớn. Nhưng trên thực tế, những người không có Thanh long huyết mạch không thể nào trở thành một thành viên trong gia tộc bọn họ. Thế mà hiện tại lại xuất hiện một người chuẩn bị học tập bí điển cao cấp nhất?
Không khí yên tĩnh duy trì không bao lâu, mọi người đột nhiên nghĩ tới vấn đề này. Đông Phương Huyền Vũ phản ứng đầu tiên, dùng vẻ mặt đại nghĩa lẫm liệt nói:
"Phụ thân, các vị Huyền lão, ta cảm thấy để cho Long Thần tìm hiểu Thanh Long chiến pháp vô cùng không ổn. Hắn không phải thành viên gia tộc chân chính, sau này lỡ may hắn phản bội, hoặc là truyền ra ngoài, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Đông Phương Huyền Vũ đưa ra vấn đề này đã nói đến điểm quan trọng, những người khác cũng vội vàng góp lời muốn khuyên giải Thanh Long lão tổ thay đổi chủ ý.
"Thiên Thần, ngươi mang Thiên Vũ trở về tu dưỡng."
Mọi người nhìn không ra Thanh Long lão tổ đang suy nghĩ gì, hắn đợi Đông Phương Thiên Thần rời đi mới bắt đầu xử lý sự tình Long Thần.
Lúc này Long Thần đã trở về đứng cạnh Huyền Tiêu, những người khác tụ lại phía đối diện. Đông Phương Huyền Vân do dự một chút, cuối cùng lựa chọn bên phía lão tổ.
"Phụ thân, ngươi nhất định phải nghĩ lại, tiểu tử Long Thần này lòng dạ độc ác, rắp tâm bất lương cả gan hạ độc thủ đối với tiểu Vũ. Hắn đả thương thành viên nội tộc, bây giờ còn muốn học tập Thanh Long chiến pháp sao? Ta nghĩ rằng những thành viên khác cũng sẽ bất mãn, không đồng ý để chuyện này phát sinh."
Đông Phương Huyền Vũ tiếp tục gieo rắc độc ngôn.
"Huyền Tiêu, tại sao ngươi không nói câu nào?"
Thanh Long lão tổ không nghe Huyền Vũ than khóc, mà ánh mắt hắn nhìn thẳng tới Đông Phương Huyền Tiêu.
"Quy củ đã có rồi, Long Thần cũng đã nhận tổ. Ta hi vọng tộc trưởng có thể làm việc theo quy củ, đừng để nữ nhân kia hành động ngu xuẩn."
Đông Phương Huyền Tiêu thản nhiên nói.
"Ngươi nói gì?"
Đông Phương Huyền Tiêu nói những lời này hiển nhiên là nhằm vào nàng, Huyền Vũ nhất thời giận dữ muốn mắng chửi người. Nhưng mà các vị trưởng bối đang ở chỗ này, nàng không thể nào làm chuyện mất thể diện, chỉ có thể lạnh lùng nói:
"Huyền Tiêu, ngươi nói chuyện thật quá đáng? Ta những năm này đã tận tâm tận lực lập nhiều công lao hãn mã vì gia tộc. Tại sao từ miệng người lại biến thành nữ nhân ngu xuẩn rồi?"
Đông Phương Huyền Tiêu bĩu môi không nói, căn bản là không thèm để ý tới nàng.
Long Thần đứng ở bên cạnh Đông Phương Huyền Tiêu quan sát tình thế. Hắn đánh bại Đông Phương Thiên Vũ tưởng rằng đã thành công đoạt lấy Thanh Long chiến kích, không nghĩ rằng Đông Phương gia tộc vẫn có cớ nháo nhào, đổi trắng thay đen. Cứ như vậy, xem ra khả năng hắn cầm lấy Thanh Long chiến kích còn rất xa vời.
"Tình huống không chút lạc quan."
Thấy Đông Phương gia tộc bài ngoại nghiêm trọng như thế, trong lòng Long Thần đã bắt đầu lo lắng.
Lúc này mấy vị Huyền lão thương nghị một lát rồi nói với Thanh Long lão tổ:
"Đại ca, không bằng lấy lại Thanh Long chiến kích, chúng ta thưởng cho Long Thần một phần chiến kỹ và một thanh thần binh Huyền giai cao đẳng, thế nào?"
Thanh âm hắn rất nhỏ, chẳng qua ở nơi này vô cùng trống trải nên ai cũng nghe thấy rõ ràng.
"Không có hi vọng rồi."
Long Thần cực kỳ nỗ lực, thế mà phút cuối cùng bao nhiêu công sức lại trôi theo dòng nước. Vì thế trong lòng hắn thật sự tức giận, chỉ có điều nơi này toàn là cao thủ đỉnh cấp, hắn chỉ là võ giả Địa đan cảnh vốn không có quyền lợi nói chuyện.
Ngay cả Đông Phương Huyền Tiêu cũng phải nhíu mày lo lắng.
"Nói gì đó !"
Trong lúc mọi người tràn đầy mong đợi, Thanh Long lão tổ bỗng nhiên cười nói:
"Đông Phương gia tộc là đại tộc tại Nguyên Linh quận, mà đại tộc hiển nhiên phải làm việc theo quy củ. Các ngươi nói như thế, sau này truyền ra ngoài không sợ trở thành trò cười cho những gia tộc khác sao? Đường đường Đông Phương đại tộc lại nhỏ mọn như vậy sao?"
Thanh Long lão tổ nói ra câu này nhất thời khiến cho Long Thần kinh ngạc sững sờ. Đây là tình huống gì? Hắn biết lời này có ý nghĩa trọng đại đối với mình, nhưng mà tại sao lão tổ lại muốn giúp hắn?
Long Thần càng thêm tin tưởng chuyện này có quan hệ với Đông Phương Huyền Tiêu, bởi vì trong lúc Thanh Long lão tổ nói những lời này, đôi mắt hắn nhìn sang Huyền Tiêu tràn đầy thâm ý.
"Lão tổ, nghĩ kỹ rồi tính sau !"
"Chớ có nhiều lời !"
Thanh Long lão tổ quát lớn một tiếng, những người khác nhất thời câm miệng như hến, không dám nói nữa. Coi như là vị Huyền lão lớn tuổi nhất cũng không dám đối nghịch ý chỉ của hắn. Từ đó Long Thần thấy rõ Đông Phương gia tộc vốn nằm trong tay Thanh Long lão tổ. Hắn là cường giả Thiên Hà cảnh tự nhiên có được uy phong tương ứng. 100% truyện tại tunghoanh.com là đi ăn cướp từ web khác
"Ý ta đã quyết, bây giờ ta tuyên bố người chiến thắng tranh đoạt chiến kỳ này là Long Thần. Hắn sẽ có quyền nắm giữ Thanh Long chiến kích mười ngày, tìm hiểu lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp. Long Thần, ngươi qua đây !"
Đông Phương Huyền Tiêu từng nói chủ nhân hiện tại của Thanh Long chiến kích là lão tổ, bây giờ Long Thần đoạt lấy vị trí vô địch tranh đoạt chiến sẽ được hắn giúp đỡ khống chế thần binh. Nhờ đó Long Thần sẽ có thể sử dụng Thanh Long chiến kích mười ngày, trong đoạn thời gian này Thanh Long chiến kích sẽ xem hắn là chủ nhân, đến khi hết hạn thần binh sẽ tự động quay trở lại Thất Thải đỉnh trong Tổ Lăng.
Hiện tại Thanh Long lão tổ sẽ gieo xuống một đạo chân khí mầm mống giúp cho Long Thần khống chế Thanh Long chiến kích.
Dưới tình huống này vẫn có thể nhận được Thanh Long chiến kích, Long Thần đúng là vui mừng quá mức. Chỉ là trong lòng hắn bỗng nhiên sinh ra dự cảm xấu, bởi vì ánh mắt Thanh Long lão tổ không có vẻ quan tâm giống như Đông Phương Huyền Tiêu. Vậy thì tại sao hắn lại bỏ qua ý kiến của người nhà, đưa Thanh Long chiến kích cho Long Thần?
"Đúng là lão bất tử thâm sâu khó dò, làm cho người ta đoán không ra dụng ý của hắn. Cũng đúng, gừng càng già càng cay, ta thấy hắn sống dai quá rồi."
Trong lòng Long Thần âm thầm phỉ báng, sau đó đón nhận Thanh Long lão tổ truyền vào chân khí mầm mống. Hắn cẩn thận dung hợp chân khí mầm mống vào trong cơ thể của mình, từ từ luyện hóa Thanh Long chiến kích.
Nhìn thấy Long Thần tiếp nhận chân khí mầm mống, tâm tình những người ở nơi này không đồng nhất. Có vài người nóng mắt, có buồn bực, còn có không ít người căm hận và ganh tỵ.
"Đứa nhỏ, đi lấy đồ vật nên thuộc về ngươi. Ngươi chỉ có mười ngày tìm hiểu Thanh Long chiến kích, cố gắng lên, có thể lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp hay không sẽ phải xem số mệnh của ngươi rồi."
Thanh Long lão tổ mỉm cười nói.
"Ta sẽ cố gắng, nhất định sẽ không để ngài thất vọng."
Long Thần tương đối bất an, bởi vì hắn cảm thấy nụ cười của Thanh Long lão tổ có cái gì đó không đúng lắm.
"Lão đầu này đang đánh chủ ý quỷ quái gì đây?"
Trong lòng Long Thần tràn đầy nghi ngờ.
Kế tiếp Long Thần đi tới chỗ Thanh Long chiến kích, cánh tay có chút kích động cầm lấy thần binh Địa giai. Đây là vũ khí có chứa một đạo Long hồn không trọn vẹn từ thời viễn cổ, thế nhưng uy lực cường đại không cần bàn cãi. Phải biết rằng, binh khí Địa giai bình thường đều không có khí linh tồn tại.
Thanh Long chiến kích điêu khắc từng lớp vảy giống như long lân, mũi kích sắc bén, trên thân kích lấp lánh hàn quang vô cùng mỹ cảm.
"Nếu có thể chiếm làm của riêng thì tốt rồi. Đáng tiếc ta chỉ có mười ngày, quá đáng tiếc, ai dà !"
Long Thần không do dự cầm lấy Thanh Long chiến kích, sau đó thử vũ động một vòng.
Ngay lúc này, Long Thần bỗng nhiên cảm giác thân kích hơi run rẩy, trong đầu vang lên thanh âm tựa như kinh sợ. Hắn âm thầm kinh ngạc, suy đoán có phải do viễn cổ Long Hồn nhận thấy huyết mạch Thần Long trong người hắn mới sợ hãi run rẩy?
Viễn cổ Thần Long cũng phân ra cấp bậc, Thanh long là chủng tộc cấp thấp trong hàng ngũ Long tộc. Còn Long Thần tiếp nhận tinh huyết truyền thừa chính là Tổ Long thuộc loại nghịch thiên, hung danh thái cổ Huyết Linh Long vốn không phải nói chơi.
"Thần ca ca, viễn cổ Long Hồn bên trong Thanh Long chiến kích cảm nhận được sự tồn tại của ngươi, cho nên nó vừa mừng vừa sợ trốn đi mất rồi. Ngươi trước tiên thu hồi Thanh Long chiến kích, sau khi trở về rồi tìm cách trấn an nó."
Thanh âm Linh Hi truyền vào lỗ tai Long Thần.
Nếu như đổi lại là người khác chạm vào Thanh Long chiến kích nhất định sẽ bị viễn cổ Long Hồn cuồng bạo xung kích, nhưng mà Long Thần xuất hiện đột ngột làm cho hắn sợ hãi bỏ chạy.
"Sợ lão tử? Viễn cổ Long Hồn cũng là nha đầu sao?"
Long Thần cười khẩy, sau đó bắt lấy Thanh Long chiến kích, thúc dục chân khí truyền vào trong kích. Hắn cảm giác Thanh Long chiến kích giống như sinh vật có tính mạng, theo chân khí lưu chuyển bỗng nhiên sống lại. Trong đầu hắn từ từ hiện ra hình ảnh, đây không còn là một thanh chiến kích, mà là một con rồng giương nanh múa vuốt.
"Viễn cổ Long Hồn đã sớm chết trăm triệu năm rồi, tàn lưu lại một tia chấp niệm trải qua thời gian lắng đọng tạo thành linh hồn mới. Thần ca ca, ngươi thu vào trong túi càn khôn đi, nó đang sợ ngươi hẳn là không phản kháng đâu !"
Linh Hi lên tiếng giải thích.
Có thể mang Thanh Long chiến kích đi hay không cũng là một cái tiêu chuẩn do lão tổ đặt ra, Long Thần lại nhàn nhã cầm lấy rồi quay đầu trở về chuẩn bị nghiên cứu cẩn thận hơn.
Sự tình ngày hôm nay nhất định sẽ lan truyền nhanh chóng, Long Thần vui sướng bước đi không thèm để ý thái độ những người khác.
"Tại sao hắn cầm lấy Thanh Long chiến kích dễ dàng vậy? Không phải là trước kia thường xuyên có kẻ bị Long hồn cắn trả sao? Chẳng lẽ tư chất của hắn phù hợp với Thanh Long chiến kích ?"
Một vị Huyền lão trợn mắt kinh ngạc, nhỏ giọng lẩm bẩm.
"Không thể nào, trong thế hệ chúng ta chỉ có vài người lĩnh ngộ được Thanh Long chiến pháp. Mặt khác, Huyền Tiêu, Thiên Thần, Huyền Phong và Thiên Tuyền tư chất siêu nhiên cũng không thể lĩnh ngộ. Tên Long Thần kia làm sao hiểu được tinh túy trong đó?"
Một vị Huyền lão khác lắc đầu bác bỏ.
"Nói cũng đúng !"
Lúc này, thấy Long Thần thành công thu hồi Thanh Long chiến kích, đa số người cũng khoảng chừng là cái ý nghĩ này.
"Ngươi bây giờ cao hứng quá sớm, đợi mười ngày trôi qua, ngươi sẽ biết cái gì gọi là công dã tràng. Phụ thân cũng thiệt là, nếu giao cơ hội này cho Thiên Vũ thì tốt rồi. Thiên Vũ có Thanh long huyết mạch sẽ không bị Long hồn bài xích, cơ hội sẽ lớn hơn một chút."
Ánh mắt Đông Phương Huyền Vũ lạnh như băng nhìn chằm chằm Long Thần.
"Long Thần, cẩn thận tìm hiểu mười ngày đi. Đừng quan tâm những chuyện khác."
Thanh Long lão tổ nói xong lập tức hạ lệnh kết thúc trận tranh đoạt chiến kỳ này.
"Long Thần, ngươi mau trở về tu luyện. Ta từng lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp nên có kinh nghiệm, chỗ nào không hiểu thì tới hỏi ta."
Sau khi trở lại trang viện, Đông Phương Huyền Tiêu vội vàng dặn dò một câu.
"Ta trở về suy nghĩ trước. Nếu thật sự không hiểu sẽ đến tìm ngươi."
Long Thần nói.
"Cũng tốt, ngươi vốn có thiên phú tu luyện chiến kỹ. Ta sẽ chờ đợi biểu hiện của ngươi, ha ha !"
Đông Phương Huyền Tiêu cười nói.
"Ta để hắn tu luyện tám ngày, còn dư lại thời gian hai ngày dùng để hoàn thành tâm nguyện của ta. Long Thần, hi vọng ngươi sẽ không trách ta đi? Nếu không làm chuyện này, cả đời ta sẽ chìm trong tiếc nuối."
Lúc này Đông Phương Huyền Tiêu vẫn đang suy nghĩ một chuyện bí ẩn, chỉ là Long Thần không thể nào ngờ tới điểm này.
"Mười ngày cũng đủ để ta cứu Tiểu Lang, cần phải hành động cẩn thận mới được. Trước đó, ta nên tìm hiểu Thanh Long chiến kích, không nên lãng phí cơ hội tốt."
Long Thần nghĩ thầm trong lòng.
Hắn suy nghĩ tương đồng với Đông Phương Huyền Tiêu, nhưng rốt cuộc kế hoạch của Huyền Tiêu là gì?
Đông Phương Huyền Tiêu ôm tâm sự nặng nề rời khỏi nơi này, Mộng Dao ở bên cạnh khẩn cấp hỏi: "Tiểu Thần, ngươi có kế hoạch gì không?"
Long Thần đoạt được Thanh Long chiến kích đã giúp nàng hoàn thành mục tiêu tiến vào nội tộc. Vì thế nàng vô cùng kích động khi nghĩ đến chuyện giải cứu Mạc Tiểu Lang.
"Trước mắt chỉ có một biện pháp duy nhất, đó là ta tìm lý do tiến vào Tinh Ma ngục thí luyện. Sau đó độc thân đi tới Thanh long tinh cứu Tiểu Lang. Thực lực Tiểu Lang là Thiên đan cảnh tiểu thành, Tinh Ma ngục lại có bốn võ giả Thiên đan cảnh tiểu thành trấn thủ rất khó ngạnh công. Chẳng qua là Tiểu Lang có Thiên Lang yêu nhận nên chạy trốn không thành vấn đề."
"Cho dù không có Thiên Lang yêu nhận cũng được, Tiểu Lang tu luyện một môn thân pháp chiến kỹ gọi là Huyễn Ảnh thần hành bộ. Võ giả Thiên đan cảnh tiểu thành đoán chừng chưa kịp thấy gì, hắn đã chạy mất bóng rồi."
"Như vậy quá tốt, ta đây quen biết bốn gã chiến giáp vệ sĩ kia hẳn là có cớ kéo dài thời gian. Trong lúc đó Tiểu Lang tìm cách chạy trốn, rồi lẳng lặng ẩn núp ở một nơi không ai hay biết. Mộng Dao tỷ, Huyễn Ảnh thần hành bộ thần kỳ vậy sao?"
Trước đó Long Thần vẫn còn băn khoăn vấn đề giải cứu Mạc Tiểu Lang sẽ bại lộ ý đồ của mình. Đến lúc đó, hắn cứu Tiểu Lang nhưng ai cứu hắn?
Một mình Long Thần đại khái có thể cao chạy xa bay, nhưng mà Dương Linh Thanh đang ở Linh Vũ gia tộc, căn cơ Bạch Dương trấn cũng trốn không thoát. Một khi hắn bại lộ sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm, đồng thời người thân cũng sẽ có kết quả rất thảm.
"Huyễn Ảnh thần hành bộ quả thật thần kỳ, ta từng thấy Tiểu Lang thi triển mấy lần, chỉ cần ngươi thu hút sự chú ý của bốn gã chiến giáp hộ vệ, ta bảo đảm hắn sẽ chạy mất không để lại một chút tiếng gió nào. Chẳng qua là Thanh Long lão tổ sẽ phát hiện rất nhanh, cộng thêm ngươi cầm Thanh Long chiến kích đi tới Tinh Ma ngục sẽ bị hoài nghi đầu tiên."
Nói tới đây, Mộng Dao nhíu mày suy tư. Đúng là nàng muốn Mạc Tiểu Lang khôi phục tự do, nhưng nàng cũng không muốn Long Thần gặp chuyện nguy hiểm.
Mộng Dao phân tích rõ ràng như thế giúp cho Long Thần lo lắng, cảm thấy chuyện này không dễ xử lý.
"Nếu không chúng ta nhờ nghĩa phụ hỗ trợ? Ta thấy nghĩa phụ đối với chúng ta rất tốt. Đến lúc đó chỉ cần để hắn tìm cớ dẫn bốn gã chiến giáp vệ sĩ rời đi, Tiểu Lang sẽ chạy trốn dễ dàng hơn? Mà ngươi cũng được an toàn."
Mộng Dao bỗng nhiên nói một câu.
"Đông Phương Huyền Tiêu?"
Đây là ý kiến hay, thế nhưng hắn là thành viên Thanh Long gia tộc sẽ đáp ứng hỗ trợ hay không? Lỡ may xui rủi chưa kịp hành sự đã bị lộ thì sao?
"Như vậy đi, Long Thần, ngươi trước tiên lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp. Để ta nghĩ biện pháp giải quyết, nếu thật sự không được đành phải mạo hiểm nói cho nghĩa phụ rồi. Dù sao hắn rất tốt đối với chúng ta, ít nhất sẽ không làm hại chúng ta, đúng không?"
Mộng Dao nói.
"Bây giờ chỉ có thể quyết định như vậy."
Long Thần hiển nhiên là tin tưởng nhân cách của Đông Phương Huyền Tiêu.
Sau khi cáo biệt Mộng Dao, Long Thần trở lại gian phòng của mình. Linh Hi khẩn cấp hiện ra không ngừng bay lượn, nàng hấp thu xong Thanh Minh hồn quả tạm thời không cần lo lắng vấn đề tiêu hao thần hồn.
"Tiểu Hi, ngươi nói ta làm thế nào giải quyết Thanh Long chiến kích?"
Long Thần biết Linh Hi bối cảnh hùng hậu, kiến thức phong phú, nhất định sẽ có biện pháp giúp hắn.
"Nếu như là người khác sẽ lựa chọn biện pháp đối kháng viễn cổ Long Hồn, lấy tư thái cường ngạnh ép Long Hồn nhận thức. Đám người Đông Phương Thiên Tuyền là vì thế mới khó lòng lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp, nhưng ngươi không giống. Viễn cổ Long Hồn đã bỏ chạy ẩn núp sâu trong Thanh Long chiến kích, hiển nhiên là sợ ôn thần nhà ngươi. Ngươi chỉ cần thử câu thông với nó, trấn an nó hẳn là thành công dễ dàng. Nói không chừng còn có cơ hội chiếm lấy nó, trở thành chủ nhân Thanh Long chiến kích để cho lão đầu kia tức giận hộc máu chơi. Cũng giống như Mạc Tiểu Lang sở hữu Thiên Lang yêu nhận vậy."
"Cái gì?"
Long Thần vui mừng nói:
"Linh Hi, ngươi nói là lão nhân kia còn không phải chủ nhân Thanh Long chiến kích?"
"Tự nhiên không phải!"
Linh Hi cười nói:
"Hắn không có năng lực nhận chủ, chỉ là tổ tiên của hắn từng khống chế rồi lưu lại truyền thừa. Vì thế hắn mới miễn cưỡng đạt được tư cách sử dụng Thanh Long chiến kích mà thôi."
"Nói cách khác, cơ hội của lão tử rất lớn?"