Long Huyết Chiến Thần

Chương 182: Chương 182: Lôi Điện phù​




"Thế nhưng, lại đi xác nhận là không phải do thái thượng trưởng lão xuất thủ, tiểu tử này rất thông minh, thế nhưng, tối nay hai người Sở Vân Hi và Kim Thánh Ân sẽ có chút không giống trước, đủ để đối với ngươi tạo thành uy hiếp trí mạng …”

Oanh long long!

Trong Cửu Ma sơn, mưa to tầm tả trút xuống, rất nhanh liền nhấn chìm âm thanh của hắn.

Long Thần một đường ngó chừng mưa to ầm ầm, một mặt hướng phía Tây mà đi.

Oanh oanh!

Trên thiên không, tiếng sấm không ngừng nghỉ, thanh âm chói tai không ngừng nổ lên bên tai, thiểm điện dữ tợn lần lượt dội xuống biến đêm tối thành ban ngày.

"Long Thần, ta cảm giác có chút gì đó không đúng, bọn họ hiểu rõ ban ngày bại bởi ngươi, thực lực không bằng ngươi, tại sao còn dùng đến một chiêu này" Linh Hi khẩn trương nói.

"Hơn nữa, còn có một điểm trọng yếu nhất, xú bà nương kia là Địa Đan cảnh đại thành, cho dù hai người bọn họ có lợi hại đi nữa, nhưng mà không đến nổi bị bắt mà nàng thì lại không có chút tổn thương gì"

Điểm này, Long Thần có thể nghĩ tới.

"Nói cách khác, còn có người khác xuất thủ, là hắc y nhân kia" Chuyện đêm nay, hình như cảm giác được một ít sương mù.

Thế nhưng, mặc dù lúc này có chút lo lắng, nhưng mà hắn cũng không thể bỏ Liễu Lam, nếu như hắn không đi thì, ai biết được nàng sẽ nhận chịu như thế nào …."

Long Thần biết, Sở Vân Hi trước đây rất thèm thuồng sắc đẹp Liễu Lam, Long Thần cũng không phải là củ cải trắng, nếu như cấp cho Sở Vân Hi, hắn làm sao có thể nuốt trôi khẩu khí này cho được.

Triển khai tốc độ, Long Thần ở bên trong dãy Cửu Ma sơn không ngừng chạy đi, hướng cái hoang miếu kia mà tới.

Khoảng cách hai mươi lăm dặm đối với hắn mà nói cũng không xa lắm, rất nhanh, Long Thần tại trong đêm tối quả nhiên phát hiện một khu hoang miếu tại trong mưa gió, lay động, tùy thời có thể sụy xuống bất cứ lúc nào.

"Ở chỗ này rồi" Đến nơi đây, Long Thần ngừng lại hít thở.

"Này, nếu như xuất hiện tình trạng gì ngoài dự liệu, ta buộc phải xuất thủ đó" Linh Hi nói.

"Linh hồn lực lượng Hồn thảo, ngươi còn dư lại bao nhiêu"

"Ách … lần trước dùng một chiêu kia, chỉ còn lại hai phần ba" Linh Hi le le cái lưỡi đáng yêu nói.

"Vậy thì không cần ngươi xuất thủ, nếu như gặp được tình huống vô cùng khẩn cấp, tỷ như phỏng chừng ta chết đến nơi rồi, ngươi có thể xuất thủ, nhưng mà nhất định phải bảo đảm, hồn lực cuối cùng không thể thấp hơn một phần ba, bằng không nếu lão tử sống sót được, cũng sẽ không tha thứ cho ngươi"

Long Thần nói ra lời này, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

"Được rồi, được rồi, mặt nhăn kia, giống như lão đầu tử thế, hi hi"

Long Thần cũng cười theo Linh Hi, khi nhìn về phía hoang miếu kia, tâm tình của hắn đều không thoải mái chút nào.

"Muốn giết ta, thế thì nhìn đi, rốt cuộc là ai giết ai! Lần này, không phải các ngươi chết thì Long Thần ta vong"

Trong lòng âm thầm nói một câu, Long Thần triển khai tốc độ hướng hoang miếu kia phóng đi.

Chung quanh hoang miếu này điều là lỗ hổng, duy nhất chỉ có mái nhà là hoàn hảo, có thể ngăn cản không ít mưa gió.

Rất nhanh, Long Thần tiến vào bên trong miếu, ánh mắt khẽ động, liền thấy Kim Thánh Ân ở bên kia chậc chậc cười, còn Sở Vân Hi giống như một con dã thú, đang điên cuồng xé rách y phục Liễu Lam, làm lộ ra một mảnh trắng nõn, mà khuôn mặt Liễu Lam trắng bệch, một thân tuyệt vọng, thân thể mềm nhũn run rẩy, nước mắt từ trong hốc mắt không ngừng chảy ra…

Lúc này, thấy vẻ mặt dữ tợn của Sở Vân Hi, hơn nữa cả người mình đều không có bất kỳ lực lượng phản kháng nào, Liễu Lam cảm giác như thiên địa sụp xuống.

Nghĩ tới chuyện sẽ xảy ra tiếp theo đó, nàng thân ở địa vị cao, đối với bản tính người khác có nắm chắc sâu đậm, lần này chân chính hối hận rồi.

Nếu như có thể, nàng tình nguyện ở lại Cửu Ma sơn trang, đem mình cho Long Thần, mà không phải giống như hiện tại bị Sở Vân Hi mạnh mẽ cường hành, thậm chí bên cạnh còn Kim Thánh Ân đang đứng nhìn.

Liễu Lam khi tuyệt vọng nhất, thì một trận gió thổi tới, một thân ảnh hoàn toàn không tưởng, xuất hiện ở nơi này.

Liễu Lam mở mắt nhìn lại, nhất thời khóc lên.

Người đến, chính là Long Thần tràn đầy trong đầu óc nàng lúc này, sau khi thấy Long Thần, ánh mắt nàng vốn tuyệt vọng, liền nổi lên hy vọng.

Giống như một người sắp chết chìm, vớ được cọng rơm cứu mạng, nàng dùng sức lực còn sót lại, đem Sở Vân Hi đang ở trên bộ ngực mình đẩy ra ngoài.

"Rốt cuộc đến rồi à" Nhìn thấy Long Thần, Sở Vân Hi và Kim Thánh Ân liếc mắt nhìn nhau, đứng lên, đứng ở trước mặt Liễu Lam, nở nụ cười âm lãnh.

Mà Liễu Lam đang thở hỗn hển, cuống quít vén y phục bọc lại chỗ mình bị xé, hoàn hảo nàng mặc coi như kín đáo, Long Thần đến cũng không tính là muộn, cho nên nàng mới không có bị lột hết.

Liễu Lam lúc này tại khóe miệng vẫn còn có nhiều vết máu, sắc mặt vô cùng trắng bệch, xem ra là đã bị thương, quan trọng nhất là trên người của nàng có một cái thiết tỏa liên, đem hai tay và hai chân nàng trói chặc hoàn toàn, thậm chí cái thiết tỏa liên này còn quấy lấy bộ ngực, hông và cái mông của nàng, buộc vòng quanh một cách hoàn mỹ, bộ ngực sữa kia làm cho người ta muốn phun máu mũi.

"Long Thần …." Thấy Long Thần, trong đôi mắt Liễu Lam, tràn ngập hơi nước, đến lúc này rồi, nàng mới phát hiện, nguyên lai mình chỉ là một nữ tử yếu đuối mà thôi …

Thấy bộ dáng đáng thương của Liễu Lam, trong lòng Long Thần cũng có một chút phẫn nộ, Liễu Lam mặc dù chưa tính là nữ nhân của hắn, nhưng mà ở trong lòng hắn, phàm là nữ nhân được hắn mộng tưởng qua, cho dù bản thân hắn không phải là củ cải trắng, người khác cũng không thể hưởng dụng được.

"Lúc ban ngày, không đem các ngươi đánh cho tè ra quần, cho nên các ngươi hiện tại đã đi tìm chết?!” Từ trên người Sở Vân Hi và Kim Thánh Ân, Long Thần không nhìn ra đầu mối nào, hắn nắm chặt quả đấm, ánh mắt âm trầm.

"Tại ban ngày, bọn họ trúng một chiêu Linh Ma Kiếm Chỉ của ta, kinh mạch và nội phủ tất nhiên là bị thương nặng, nhưng làm sao lại khôi phục lại nhanh như vậy, chẳng lẽ phục dụng một loại linh dược nào đó"

Long Thần âm thầm cau mày.

"Tìm chết?" Kim Thánh Ân cười ha ha. "Đến tìm chết chính là ngươi, chúng ta bắt đại mỹ nhân đây làm tù binh, chính là muốn dụ dỗ ngươi tới nơi này, thế nhưng, Sở huynh hình như còn có cái chủ ý kia của hắn nữa"

Ánh mắt Sở Vân Hi đỏ bừng lên, nhìn thân thể đầy sức hấp dẫn của Liễu Lam, hắn nuốt xuống một ngụm nước miếng, háo sắc nói: "Đây là nữ nhân của ngươi sao, vừa lúc ta bày ra trò hay, để cho nữ nhân của ngươi hầu hạ dưới người của ta sẽ là như thế nào"

Ghê tởm như vậy cũng nói ra ngoài, Sở Vân Hi vốn cho rằng Long Thần sẽ rất tức giận, nhưng mà Long Thần vẫn vô cùng bình tĩnh, nhìn Liễu Lam một cái, nhìn lại Sở Vân Hi mắng: "Ngươi là một tên ngu ngốc"

"Cái gì" Long Thần vẻ mặt bày ra bộ dáng không sao cả, làm cho cơn tức của Sở Vân Hi càng thêm nhiều.

Từ nhỏ đến lớn, hắn cũng chưa từng hận qua một người đến như vậy, hiện tại đã có, chính là Long Thần kia, chỉ có hung hăng hành hạ hắn mới có thể tiêu tan đi mối hận tại trong đầu của hắn.

Về phần Kim Thánh Ân, hận ý đối với Long Thần mặc dù không có mãnh liệt như Sở Vân Hi, nhưng mà vốn có nắm chắc tư cách tiến vào nội tộc, lại bị Long Thần ngang trời đoạt đi, làm cho hắn mất hết mặt mũi, khẩu khí này để cho Kim Thánh Ân hắn làm sao mà nuốt trôi cho được.

"Kim huynh, hắn thắng ngươi, cũng là dựa vào địa hình, hôm nay, chúng ta cùng nhau động thủ, bắt tên tiểu tử này, làm cho hắn giương mắt lên mà nhìn"

"Động thủ!"

Sở Vân Hi vừa nói xong, Kim Thánh Ân liền gật đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Long Thần không chớp mắt. Hắn chợt quát lên một tiếng cùng với Sở Vân Hi đồng thời xuất thủ, hướng Long Thần giết đến.

Hai người kia, tùy tiện một người thôi đều là tuyệt đỉnh thiên tài, tùy tiện một người thôi cũng có thể mang đến áp lực cực lớn cho Long Thần. Nhất là Kim Thánh Ân, Long Thần mất rất nhiều sức lực mới đánh bại được hắn, mà lúc này, hai người lại cùng nhau động thủ, sát cơ khổng lồ kia làm cho Long Thần nhịn không được lui về phía sau mấy bước liền.

"Muốn chết" Đối với áp lực của hai người cùng lúc, Long Thần bất đắc dĩ, liền lập tức vận dụng Long Hồn biến thân, nhất thời long lân màu máu bao trùm toàn thân nhanh chóng huyễn hóa ra bên ngoài, từ đầu cho đến chân cũng bị long lân màu máu chỉnh tề và tinh mịn, to nhỏ như lòng bàn tay đứa trẻ bao trùm lấy, xương sống, đầu gối, khuỷu tay cho đến đốt xương, trực tiếp có gai xương đâm ra, một đôi móng vuốt bén nhọn giống như mũi kiếm vậy.

Tại trong cơ thể Long Thần, chân khí màu đỏ nhạt ở vùng đan điền nhanh chóng biến hóa, rất nhanh, một cái Địa đan màu đỏ như máu xuất hiện liền xoay tròn, trên người của nó tràn đầy dấu vết hỏa diễm và lôi đình.

"Thú hồn biến thân đối với chúng ta mà nói, cũng không gì hơn cái này" Kim Thánh Ân dữ tợn cười một tiếng, tốc độ của hắn nhanh hơn Sở Vân Hi, nhất thời đã đến trước mặt Long Thần rồi, phía dưới vừa động, nhất thời từng đoàn vẫn thạch liên tục không ngừng đập đến Long Thần.

"Hủy Diệt Sơn Thần Cước Pháp"

Một đạo cước pháp cước pháp giống như biển rộng sóng triều, một đợt so với một đợt mãnh liệt hơn, hơn nữa, Kim Thánh Ân có chân khí hùng hồn và Lưu Kim chiến thể Huyền giai cao đẳng, Long Thần nhất thời bị chấn cho thối lui liên tiếp.

Mà lúc này đây, Sở Vân Hi từ bên trái hướng tới, thoáng như một trận toàn phong, gào thét đánh ra một chỉ.

"Thương Khung Huyễn Chỉ, Huyễn Ảnh Thần Sát"

Trăm ngàn đạo bóng chỉ, nhất thời đem Long Thần bao trùm lại, hơn nữa có công kích của Kim Thánh Ân, vừa mới bắt đầu hai tên này đã chế trụ Long Thần.

Thấy cảnh tượng như vậy, lại nhớ tới lời nói lúc nãy của Sở Vân Hi, trong lòng Liễu Lam liền hốt hoảng, nhìn dáng vẻ Long Thần không phải là đối thủ của hai người bọn họ, nếu như Long Thần bại trong tay bọn họ, thậm chí là bị bắt, hậu quả kia, căn bản là không thể tưởng tượng được.

Nghĩ tới đây, sắc mặt của nàng lần nữa trắng bạch.

Trong lòng nàng, Long Thần đã chiếm cứ vị trí không thể xóa nhòa, nếu như Long Thần bây giờ xảy ra chuyện gì đó, trong lòng nàng cũng sẽ sống không khá giả.

"Loại trình độ này cũng nghĩ muốn giết ta, vậy thì các ngươi quá khinh thường lão tử rồi"

Đúng vào lúc này, một tiếng nổ tung, Sở Vân Hi bị một đạo quyền ấn Ma Dương Quán Địa ầm ầm đụng vỡ, ngay vào lúc Long Thần hất bay Sở Vân Hi, tiến lên trước mặt, lần nữa ầm ầm đánh ra một quyền.

"Phần Thiên Ma Dương quyền, Ma Dương Quán Địa"

Phanh.

Quyền thế mãnh liệt, trong nháy mắt đã ép Sở Vân Hi ngã xuống đất, chấn lên bụi đất thành một mảnh lớn.

Nếu không phải từ phía sau, công kích của Kim Thánh Ân đến rồi, Long Thần chỉ cần xông lên trước, nói không chừng có thể giải quyết được Sở Vân Hi, thế nhưng, bị vây công chính là như vậy đó, vĩnh viên không thể chuyên tâm đối phó một người.

"Tiểu tử này thật sự lợi hai, nói không chừng cho dù hai chúng ta hợp sức lại cũng đấu không lại hắn, thế nhưng, có người nọ đưa cái đồ vật kia làm lá bài tẩy, chuyện ngày hôm nay, nắm chắc"

Nghĩ tới đây, nghĩ đến mắt thấy thân thể mềm mại lả lướt của Liễu Lam là do mình định đoạt, Sở Vân Hi miễn bàn tới có bao nhiêu hưng phấn, hắn đột nhiên bạo động, liền hướng về Long Thần đang đối chiến cùng một chỗ với Kim Thánh Ân, lần nữa giết qua.

"Long Thần, cẩn thận"

Một bên khẩn trương nhìn, nhìn thấy Sở Vân Hi xuất thủ lần nữa, Liễu Lam có chút hoảng hốt, vội vàng khẽ kêu lên.

Ở trong đêm tối mưa to gió lớn này, nàng lại đổ mồ hôi như tắm, những giọt nước nhàn nhạt bao phủ lấy da thịt trắng nõn trên gương mặt đổ hồng của nàng, hiển lộ ra một loại sức hấp dẫn làm cho người ta hít thở không thông, cũng khó trách, khi Sở Vân Hi phát hiện mình đối với nàng có thể muốn làm gì thì làm, bày ra vẻ háo sắc như thế.

Lúc này, Sở Vân Hi nhanh chóng tới gần Long Thần, trong mắt bắn ra ánh sáng lạnh, tại ngón tay của hắn, phong vân bắt đầu quyển động, từng tiếng gào thét trống rỗng vang lên, tại cái khoảnh khắc đó, hắn đột nhiên đánh ra một chỉ, nhất thời một cỗ toàn phong mãnh liệt hướng Long Thần giết tới.

Mặc dù chỉ là toàn phong thôi, nhưng mà bao hàm vô tận sát cơ.

"Phong Quyển Tàn Vân Chỉ"

Đây là một chiêu mạnh nhất mà Sở Vân Hi đối phó với Long Thần lúc trước, cũng là một chiêu bài tẩy ẩn giấu của hắn, nhất thời phong vân biến sắc, công kích cường đại là vậy, nhất thời bắn đến Long Thần, mắt thấy sẽ đánh trúng Long Thần.

"Bị hai người kia vậy công, thật đúng là phiền phức" Long Thần nhíu mày, ở dưới chân của hắn đã hiện lộ ra Cửu Thiên Du Long Bộ đã được hắn thi triển ra xuất thần nhập hóa, công kích Phong Quyền Tàn Vân Chỉ lần lượt giết đến, thế nhưng, đại đa số đều bị Long Thần mạo hiểm tránh thoát khỏi.

"Cứ tiếp tục như vậy, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ" Nghĩ đến đây, Long Thần biết mình không thể bị kéo lại, hai người Kim Thánh Ân và Sở Vân Hi, hắn nhất định phải giết chết trước một người, có như vậy mới có thể thủ thắng được, bằng không một khi để cho bọn họ làm tiêu hao lực chiến đấu của mình, đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.

"Thôn Phệ Huyết Giới"

Ngay khi Long Thần một lần nữa thi triển một chiêu kinh khủng là Thôn Phệ Huyết Giới, không mất bao lâu, cả tòa hoang miếu đều bị vây vào bên trong Thôn Phệ Huyết Giới, một cỗ sương mù màu đỏ máu, di chuyển ở trên Thôn Phệ Huyết Giới này, tại biên giới Thôn Phệ Huyết Giới có một tầng quang màng màu đỏ nhạt, cách trở tầm mắt của người.

"Đây là cái gì" Sở Vân Hi cảm giác được biến hóa ở chung quanh, nhất thời kinh hãi.

Đối với Thôn Phệ Huyết Giới, Kim Thánh Ân cũng tương đối quen thuộc, thế nhưng lần trước, hắn cũng không biết một chiêu này là xảy ra chuyện gì, lúc này, Long Thần sử dụng lần nữa, trong này có hấp lực cổ quái, vừa tác dụng tại trên người của hắn.

"Sở huynh, mau ra tay giết chết hắn đi, ở dưới cái chiêu thức cổ quái này, chúng ta kéo dài hẳn là phải chết không thể nghi ngờ" Kim Thánh Ân quát lên một tiếng, cũng chẳng quan tâm đến hắn nữa, phát động công kích cường đại nhất của mình, hướng Long Thần giết tới.

Máu trên người đã bắt đầu sôi trào, thậm chí có một loại trình độ khống chế không cho mình lập tức chạy trốn, dưới cái loại hấp lực quỷ dị mà khổng lồ này, cho dù là ai, chỉ cần là địch nhân của Long Thần, cũng cảm giác được hành động vô cùng bất lợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.