Long Huyết Chiến Thần

Chương 1212: Chương 1212: Ma Ngục Chi Môn




Từng tiếng nổ tung vang lên, kiếm khí màu xám và màu đỏ lần lượt giằng co, hai người Long Thần và Diệp Tranh đều đang điên cuồng vung lưỡi kiếm trong tay, lần lượt giao phong, nhưng không ai làm gì được đối phương. Diệp Tranh vốn cho rằng bằng Địa Ngục Giáng Lâm là có thể giải quyết Long Thần, nhưng hắn đã nghĩ nhiều rồi, Long Thần nhẹ nhàng đã có thể hủy diệt công kích của hắn.

Toàn bộ thành thị dưới mặt đất, trong khi hai người chiến đấu đã bị nát thành mảnh nhỏ, toàn bộ Hang động Nguyệt Ma có thể nói là đã bị bọn họ hủy đi.

“Đã phân thắng bại rồi sao?”

Nhìn thấy Long Thần có chiêu thức để đối kháng, mọi người thở phào nhẹ nhõm, hiện giờ hiện trường vô cùng hỗn loạn, mọi người đều không biết rốt cuộc là ai thắng.

Khi mọi người còn đang tò mò, hai bóng người vọt ra, lúc này toàn thân Long Thần đều là long lân màu đỏ, một luồng sát khí màu đỏ bạo phát từ trên người hắn, hơi thở hung ác này khiến cho mọi người sợ hãi.

Mà hơi thở của Diệp Tranh, lại lạnh lùng vô tình.

Nhưng điều khiến cho mọi người nghi hoặc và kinh ngạc chính là, sắc mặt Diệp Tranh hiện giờ lại trắng bệch, rõ ràng là thiếu máu.

“Thế nào? Mùi vị bị mất đi một phần năm tinh huyết cũng không dễ chịu đi.”

Dưới tác dụng nghịch thiên của Thôn Phệ Huyết Giới, trong cơ thể Diệp Tranh đã có một phần năm tinh huyết lặng lẽ biến mất, chờ lúc hắn phát hiện ra thì đã muộn, những tinh huyết này toàn bộ biến thành Thần nguyên của Long Thần, sau đó công kích đối phương.

Đối thủ giống như Long Thần quả thật là vô cùng khủng bố.

Diệp Tranh đã ý thức được sự lợi hại của hắn rồi, nhưng mà hiện giờ đã đâm lao đành phải theo lao.

Hơn nữa cho dù như vậy, hắn cũng không cho rằng mình sẽ thua đối phương.

“Chuyện gì vậy, Diệp Tranh sư huynh giống như không phải đối thủ của Long Thần?”

“Long Thần đã mạnh đến mức này rồi sao?”

Những lời đối thoại như vậy khiến cho trong ngực Diệp Tranh bốc lên ngọn lửa hừng hực.

Phía dưới, Khương Khanh cũng đang quan sát cảnh này, lông mày của hắn nhăn lại ngày càng sâu.

“Đây mặc dù không phải Lĩnh vực có uy lực lớn nhất, nhưng là Lĩnh vực khủng bố nhất ta từng thấy a...” Đối với Long Thần, hắn đã hoàn toàn bái phục rồi, nhân vật như vậy chỉ cần có thời gian, nhất định sẽ khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ, nhất định sẽ vang danh tam vực cửu giới.

Đây là một cơ hội đối với Khương Khanh.

Bóp chết hắn khi hắn còn chưa trưởng thành là cơ hội duy nhất để Khương Khanh quật khởi.

Hắn muốn chuyển dời số mệnh của Long Thần đến trên người mình.

“Ta rất tò mò, nếu như Diệp Tranh sử dụng ra một chiêu cực hạn kia, hắn có còn là đối thủ của Diệp Tranh nữa hay không? Lúc trước Diệp Tranh đã dùng một chiêu này giết chết một võ giả vừa đến Thần Vũ cảnh tầng sáu viên mãn.”

Khi trong lòng Khương Khanh xuất hiện suy đoán này, thì suy đoán của hắn đã trở thành sự thật.

Diệp Tranh trở nên điên cuồng, muốn lấy mạng của Long Thần, hôm nay Long Thần nhất định phải chết.

“Không ổn, Nhị sư huynh điên rồi, dùng một chiêu này, hắn nhất định phải nằm trên giường nửa năm là ít.” Sắc mặt Vũ Dương có chút tái nhợt, nói.

Sắc mặt Vũ Nguyệt cũng rất khó coi, nếu như Diệp Tranh thật sự sử dụng chiêu thức hại mình hại người, vậy địa vị của hắn trong lòng Vũ Nguyệt sẽ lại giảm xuống chứ không phải cường đại.

Nếu như sử dụng chiêu này, Long Thần sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

“Long Thần, trốn mau!” Giọng nói lo lắng của Vũ Nguyệt truyền đến từ phía dưới, Long Thần đương nhiên cũng đã nhận ra sự thay đổi của Diệp Tranh lúc này.

“Muốn liều mạng rồi sao?” Khóe môi Long Thần gợi lên nụ cười thản nhiên, hắn còn muốn đánh với Diệp Tranh thêm lúc nữa, lĩnh ngộ thêm một chút võ đạo, nhưng đối phương lại không nhịn được nữa. Sức chiến đấu mạnh mẽ của Long Thần, còn có Lĩnh vực quỷ dị kia, khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi.

Chó cùng còn dứt giậu, huống chi là Diệp Tranh.

Vãng Sinh Kiếm giơ lên ngang mặt Diệp Tranh, một đôi mắt màu xám tản ra hơi thở tử vong, nhìn chăm chú Long Thần.

Một luồng hơi thở tử vong từ trên người hắn bao phủ trên người Long Thần.

“Ta tiễn ngươi đi chết.” Giọng nói của Diệp Tranh quanh quẩn bên tai Long Thần.

Long Thần chỉ xem là trò cười mà thôi, nếu Diệp Tranh đã lựa chọn kết thúc, hắn cũng hết cách, vậy cũng chỉ có thể kết thúc thôi. Xích Huyết Thiên Hoang trong tay hắn biến ảo, từ dạng kiếm ban đầu, biến ảo thành một thanh chiến kích bộc phát ra hơi thở huyết tinh sát phạt.

Lưỡi đao lạnh như băng đi ra từ trên mắt chiến kích, khí chất của Long Thần từ một kiếm khách dần dần chuyển thành mãnh tướng sử dụng chiến kích, một luồng khí phách vương giả giết chóc bộc phát từ trên người hắn.

Sau khi binh khí chuyển từ kiếm sang chiến kích, khí chất của Long Thần đã xảy ra thay đổi cực lớn.

Điều này khiến cho Diệp Tranh càng thêm kiêng kỵ.

Nhưng hắn vẫn nở nụ cười lạnh lùng, đã từng có võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu viên mãn đều chết dưới một chiêu này của hắn, càng không cần phải nói đến Long Thần.

“Để ngươi cảm nhận nỗi sợ hãi đến từ thế giới tử vong đi.”

Tu La Kiếm Ngục, nơi đó quả thực là một nơi giống như Địa Ngục trong truyền thuyết.

Trong Vãng Sinh Kiếm xuất hiện phù chú màu xám, phù chú hóa thành trường kiếm màu xám, di chuyển trên mũi kiếm, phát ra một luồng hơi thở khiến người ta sởn hết cả gai ốc.

“A Tu La Thất Kiếm, Ma Ngục Chi Môn!”

Lúc này, thân thể Diệp Tranh chấn động, sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, toàn thân đều đang run rẩy, dường như sức lực toàn thân đều để cho thanh Vãng Sinh Kiếm kia hấp thu. Bên trong Vãng Sinh Kiếm phát ra một tiếng gào khóc thảm thiết, vô cùng khủng bố, tiếng kêu bén nhọn này, thậm chí khiến cho mọi người đau đớn bịt kín lỗ tai.

Hai tay run run, Diệp Tranh chịu đựng cảm giác như bị rút sạch trên người, dùng Vãng Sinh Kiếm vạch từng vòng, từng vòng trước mặt hắn, cũng chính là Luân Hồi.

Một chiêu này, là chiêu tuyệt sát cuối cùng của A Tu La Thất Kiếm, cũng là chiêu tử vong, thực lực tổng thể đã đạt tới Thần kỹ thất phẩm hiếm thấy.

Thậm chí, do nó là chiến kỹ đến từ Tu La Kiếm Ngục, cho nên có một loại hơi thở sát phạt tử vong mà vô tình.

Chẳng mấy chốc, Diệp Tranh đã vẽ ra một vòng tròn màu xám, lúc này, trên mặt hắn không còn chút máu, toàn thân run rẩy, giống như bị thương nặng, nhưng trên mặt hắn lại là nụ cười nhẹ nhõm và khinh thường.

Cuối cùng cũng hoàn thành chiêu này.

Tiếp sau đây liền xem Long Thần có mạng chạy thoát hay không rồi, vòng tròn màu xám kia lúc này chuyển động ầm ầm, đột nhiên có một cánh cửa lớn màu đen hình tròn hình thành ở đó, trên cánh cửa tràn đầy phù văn phù điêu, còn có một vài đồ án Ma Thần. Những quái vật này không biết đến từ đâu, con nào con nấy hình dạng dữ tợn, toàn thân đều là ma khí chân chính, vô cùng khủng bố!

Sau cánh cửa kia, loáng thoáng để lộ ra một luồng hơi thở khiến cho Long Thần sợ hãi, đây tuyệt đối là một thế giới kinh khủng hơn.

Trước đó hắn còn không hề coi trọng chiêu này của Diệp Tranh, xem ra đối phương cũng không yếu hơn mình mấy, thi triển ra một chiêu này, mặc dù hắn phải trả giá rất nhiều, nhưng lại khiến cho Long Thần vô cùng coi trọng.

Lúc này, Ma Ngục Chi Môn dần dần chuyển động, một luồng khí tức khủng bố truyền tới từ sau cánh cửa, Long Thần thật sự không dám nghĩ nếu để cánh cửa này mở ra sẽ là cảnh tượng như thế nào.

“Long Thần, mau tránh ra a!”

Phía dưới truyền đến tiếng kêu la của rất nhiều người, có thể nghe ra, bọn họ khẳng định biết được chiêu này của Diệp Tranh rốt cục khủng bố cỡ nào.

Có điều, đây cũng là biện pháp tốt nhất để Long Thần thử xem mình mạnh thế nào?

Ma Ngục Chi Môn nứt ra ở giữa, một luồng hơi thở màu đen ập vào mặt.

Luồng hơi thở khiến người ta sợ hãi kia xuất hiện phía sau Ma Ngục Chi Môn, Long Thần không nhiều lời, vung Xích Huyết Thiên Hoang lên, trước ngực hắn, một ngọn lửa màu xanh bỗng nhiên bắt đầu bùng cháy.

Ngọn lửa màu xanh này, cũng mang theo hơi thở khiến người ta run rẩy.

Khi Ma Ngục Chi Môn mở ra, Long Thần vô cùng bình tĩnh. Lần đầu tiên sử dụng Cửu Long Kinh, hắn dường như đắm chìm trong một thế giới ấm áp, ngọn lửa màu xanh hoàn toàn bao quanh hắn, Xích Huyết Thiên Hoang trong tay không biết từ lúc nào cũng bùng lên ngọn lửa xanh, từ một thanh vũ khí cứng rắn hóa thành một con Thần Long bị Long Thần nắm trong tay.

Nhiệt độ nóng rực.

Nhìn thấy trong tay Long Thần nắm Thần Long màu xanh, mọi người quả thực đều đờ đẫn, lúc này, Long Thần giống như hóa thành chúa tể của thiên địa.

Ngọn lửa màu xanh được mở rộng, dáng vẻ của Thần Long cũng trở nên rõ ràng, Thần Long phát ra từng tiếng gào thét, ngọn lửa màu xanh phóng lên trời, thỉnh thoảng mọi người mới có thể nhìn thấy Thần Long này, và Xích Huyết Thiên Hoang bay múa trong tay Long Thần.

Cửu Long Kinh chỉ có một chiêu.

Cùng với cấp bậc tu luyện của Long Thần ngày càng cao, uy lực của Cửu Long Kinh cũng càng lớn.

Ngay khi Long Thần thi triển ra Cửu Long Kinh, lúc này Ma Ngục Chi Môn ầm ầm nứt ra, một luồng uy áp khủng bố cuộn trào, mọi người đều sợ tới mức nằm sấp xuống đất, càng không cần nói đến Long Thần đang đối mặt với Ma Ngục Chi Môn.

Long Thần trợn tròn mắt, sắc mặt trở nên trắng bệch, một luồng khí tức khủng bố bao phủ lấy hắn. Trong Ma Ngục Chi Môn kia là một thế giới đen kịt, một tiếng kêu gào thảm thiết mà kéo dài từ xa vọng lại, sau đó một tiếng nổ tung, một cánh tay tráng kiện dài đến mấy chục thước, hoàn toàn là màu đen, phía trên toàn là lân giáp không theo quy tắc nào cả, tản ra một mùi tanh tưởi, thậm chí còn có gai xương lớn nhỏ. Một cánh tay xấu xí như vậy, duỗi ra từ trong Ma Ngục Chi Môn, chộp về phía Long Thần.

Nếu như không tu luyện Cửu Long Kinh, Long Thần bây giờ căn bản không thể tránh thoát.

Nhưng Cửu Long Kinh kia mạnh mẽ cỡ nào a!

“Đi đi, Thiên Huyền Bích Hỏa Long!”

Long lân trước ngực kia bộc phát ra ánh lửa màu xanh mãnh liệt, Hỏa Long màu xanh trong tay Long Thần đột nhiên trở nên to lớn, biến thành Thần Long mang theo ngọn lửa chiếm giữ ở trên không che khuất bầu trời, Thiên Huyền Bích Hỏa Long!

Không hề nhiều lời, Thần Long vô cùng to lớn kia bùng cháy lên ngọn lửa khủng bố, lao về phía cánh tay màu đen mọc đầy lân giáp. Gặp phải ngọn lửa này, chủ nhân cánh tay kia giống như gặp phải đại địch, hoảng sợ lui về phía sau, phát ra từng tiếng kêu hoảng loạn, thậm chí có người bị tiếng kêu như vậy chấn động đến mức lỗ tai chảy máu.

Nhưng bọn họ vẫn đứng đó.

Ở trong tầm mắt của hắn, công kích của Thiên Huyền Bích Hỏa Long, ngọn lửa màu xanh trực tiếp cắn nuốt nửa cánh tay của đối phương, mãi đến khi đối phương hoàn toàn rút về Ma Ngục Chi Môn, Thiên Huyền Bích Hỏa Long mới hủy diệt Ma Ngục Chi Môn, khiến cho mọi thứ tan thành mây khói, đồng thời ảnh hưởng sót lại của công kích kia hướng về phía Diệp Tranh.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, vậy Long Thần sẽ giết chết Diệp Tranh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.