“Trên thực tế số lượng khiếu huyệt được hình thành trên thân thể có liên quan tới thể chất của mình. Diệp gia ta có Thất Sát huyết mạch, hiện giờ ta đã thức tỉnh được ba đường Thất Sát huyết mạch rồi, số lượng khiếu huyệt đã tăng lên gấp ba. Số lượng khiếu huyệt gần như liên quan đến số lượng thần nguyên, cho nên ta mới mạnh hơn những kẻ khác về thần nguyên.”
”Ở U Minh phủ này, Thất Sát huyết mạch có thể tăng số khiếu huyệt lên gấp bảy. Nói cách khác, tu luyện đến cảnh giới cao nhất, ví dụ như Sát thần Diệp Vô Thương năm đó, phỏng chừng sẽ có được bảy mươi vạn khiếu huyệt. Ở U Minh phủ này, Thất Sát huyết mạch coi như ưu việt, nhưng so với cả Chân Vũ Đế vực thì không là gì. Ở Chân Vũ Đế cung nơi trung tâm của Chân Vũ Đế vực, người khi tới Thần Vũ cảnh mà hình thành mười vạn khiếu huyệt phải nói là nhiều, rất rất nhiều. Loại huyết mạch ấy đã đạt tới trình độ nghịch thiên, trực tiếp hình thành một triệu khiếu huyệt, vừa bước vào Thần Vũ cảnh là đã có được thứ sức mạnh hơn Thần Vũ cảnh tầng một thông thường cả trăm lần. Ngươi thử tưởng tượng xem, loại thiên tư này sẽ khủng khiếp cỡ nào.”
Khi Long Thần bắt đầu sử dụng Thần Vũ Tạo Hóa đan, Diệp Huyên nhẹ nhàng kể cho hắn nghe.
”Có liên quan tới thể chất à? Vậy không rõ thân thể Thái Cổ Huyết Linh long có thể hình thành được bao nhiêu khiếu huyệt, thật là làm cho người ta chờ mong.”
Thần Vũ cảnh tầng một tên là Phồn Tinh cảnh. Những khiếu huyệt như các ngôi sao rải khắp thân thể, ẩn chứa nguồn sức mạnh vô cùng vô tận.
Thần Vũ Tạo Hóa đan là một thứ vô cùng thần kỳ, vừa vào miệng Long Thần một cái là nó hoàn toàn biến mất. Sau đó Long Thần cảm thấy mấy thứ như tư duy của mình vốn đang ở trạng thái tự do, bỗng dưng như bị cưỡng ép bóc lìa ra, ngưng tụ thành một cục vô hình.
Thần hồn chính là nền tảng của việc tự suy xét của Long Thần, là nơi lưu giữ ký ức. Mà võ hồn lại khống chế thân thể của Long Thần. Ở ba võ cảnh trước, võ hồn là thứ mơ hồ, độ khống chế và chuẩn xác là chưa đủ. Mà trước Thần Vũ cảnh, thần hồn của Long Thần cũng mơ hồ. Khi thần hồn được ngưng kết thành một cục vô hình, Long Thần đột nhiên cảm thấy tai mắt mình trở nên thanh minh, toàn bộ thế giới đều rõ ràng hơn không ít. Đây thật ra là lòng hắn trở nên rõ ràng hơn mà thôi.
Nhờ có tác dụng của Thần Vũ Tạo Hóa đan, thần hồn ngưng kết thành thực thể với tốc độ nhanh nhất. Dần dần Long Thần đại khái có thể “nhìn được“. Ở giữa thức hải cua hắn có thêm một tầng sương màu trắng hình người mờ ảo, đây chính là thần hồn của hắn.
Thần hồn của Long Thần vẫn là người, có nghĩa rằng bản chất của hắn vẫn là người, chỉ có võ hồn với kiếm hồn ở đan điền của hắn đã là hình rồng.
Ở trong thức hải, thần hồn dần được ngưng tụ.
”Tốt lắm. Ta đã cảm nhận được sự tồn tại của thần hồn trong cơ thể ngươi rồi. Đối với người chưa tới Thần Vũ cảnh thì thần hồn có một loại sức mạnh mà khiến cho người ta bị áp lực. Sau này đến Thần Vũ cảnh tầng hai, việc diễn sinh thần thức thực ra là sinh ra từ trong thần hồn, chính xác hơn là để thần hồn của ngươi mở mắt của nó ra.”
”Khi thần hồn của ngươi đủ lớn mạnh, hoàn toàn bóc tách ra khỏi thân thể, thần hồn và võ hồn sẽ hoà hợp làm một.”
Lúc này trong thế giới Long Thần, giọng Diệp Huyên như truyền tới từ nơi xa xăm.
Long Thần hiểu. Cái cảm giác có người chỉ đạo bên cạnh thật khác biệt.
Đại khái chừng nửa ngày trôi qua, sương mù màu trắng hình người kia trông đã chân thật hơn rất nhiều, biến thành một Long Thần nhỏ có dáng vẻ không khác Long Thần là mấy. Lúc này một thứ năng lượng thần kỳ khiến cho thần hồn này di chuyển tới võ hồn trên long ngọc thần bí kia.
Võ hồn của Long Thần có hình dáng của Thái Cổ Huyết Linh long với màu đỏ như máu. Ở trong tầng sương mù màu đỏ hư ảo, một người một rồng gặp được nhau trong thức hải này.
Tức thì võ hồn hình rồng kia như mở mắt ra mà nhìn thần hồn, rồi gầm lên một tiếng chấn động toàn bộ thức hải. Tiếng gầm đó không phải là kiêng kỵ, mà là kích động vì chờ đợi đã lâu.
Rồi không chút chậm trễ, thần hồn hình người màu trắng và võ hồn hình rồng màu đỏ bắt đầu dung hợp. Khi thần hồn hoàn toàn hoà hợp vào trong thân thể Long Thần thì đã hình thành thần võ hồn cho Long Thần.
Trước đó Long Thần không tạo ra bất cứ động tĩnh gì, hoàn toàn im lặng. Với Diệp Huyên mà nói, cái thần võ hồn mà Long Thần vừa mới tách ra rồi hoà hợp kia có uy áp khá lớn.
Một loại hơi thở khiến nàng phải run rẩy xuất hiện trên người Long Thần. Trên cơ thể Long Thần, một lớp vảy đỏ như máu đột ngột mọc ra, hoàn toàn bao phủ Long Thần trong lớp lân giáp và gai xương đỏ như máu. Diệp Huyên đột nhiên cảm thấy thân thể Long Thần nho nhỏ hệt như một vị bá chủ siêu cấp tồn tại từ thời viễn cổ.
Cho dù là có Thần Vũ cảnh tầng năm với sức chiến đấu vượt xa Long Thần, mà khi nhìn thấy Long Thần lúc này Diệp Huyên vẫn cảm thấy tim đập nhanh, làm cho nàng không dám tin tưởng mà lùi lại mấy bước.
”Có lẽ sẽ khiến kẻ khác chú ý, ta đi phong toả xung quanh nơi này trước đã.”
Thiên đạo quán đỉnh vẫn tạo ra động tĩnh, nói như vậy khi thiên đạo quán đỉnh thì đều cần người hộ pháp. Nếu không mà tiểu nhân kéo tới, ra tay trong lúc đang thiên đạo quán đỉnh thì chắc chắn là tấn bi kịch. Chẳng những bị cắt đứt với Thần Vũ cảnh. Mà bị đứt đoạn trong giai đoạn này, rất có thể ngay cả một đứa trẻ Thiên Vũ cảnh tầng một cũng có thể khiến sức mạnh của Long Thần rối loạn mà chết.
Ở sự điều khiển của Diệp Huyên, một thứ ánh sáng hơi mang màu huyết sắc bao lấy Long Thần, dần mở rộng ra tới đường kính vài trăm mét, bao bọc cả Long Thần và Diệp Huyên vào trong. Người ngoài nhìn thì lúc này Thất Thải Linh Lung tháp chẳng có động tĩnh gì, đó là vì Diệp Huyên dùng thủ đoạn ngăn lại.
Long Thần đang tập trung hoà hợp thần võ hồn.
Khi thần hồn hoà hợp với võ hồn, Long Thần cảm giác được võ hồn vốn cô đơn bỗng như có thần thái, có linh trí mà trở nên chân thật hơn. Thần hồn màu trắng nhanh chóng hoàn toàn hoà hợp vào làm một với võ hồn. Võ hồn vốn màu đỏ như đã lột xác hoàn toàn. Sương mù màu đỏ như máu kia trực tiếp bao phủ lại. Long Thần mơ hồ thấy được rất nhiều lân giáp như thực xuất hiện. Chờ khi sương mù tan đi, thần võ hồn hoàn toàn mới và linh động xuất hiện trước mắt Long Thần.
”Đây... chính là bản thân ta...”
Thần võ hồn là nền tảng của một người. Linh Hi lúc trước tuy bị phá hỏng thân thể, nhưng vẫn dựa vào sức mạnh của thần võ hồn mà chung sống một thời gian dài với Long Thần. Cho nên Long Thần nói thần võ hồn là chính bản thân hắn là đúng.
Trước mặt là một tiểu long màu đỏ, đây chắc chắn là dáng vẻ của Thái Cổ Huyết Linh long. Đây là lần đầu tiên Long Thần nhìn thấy Thái Cổ Huyết Linh long rõ nét như vậy.
Một đám thông tin xuất hiện trong đầu Long Thần.
”Chín triệu chín ngàn chín trăm chín mươi chín vạn chín trăm chín mươi chín lân giáp... Đây, chính là Thái Cổ Huyết Linh long mà.” (9.999.999)
Tiểu long trước mặt tuy thân thể nhỏ bé, nhưng lại có gần mười triệu lân giáp. Mặc dù nhỏ, nhưng thứ khí giết chóc máu me trong thân thể nhỏ bé này làm cho chính bản thân Long Thần còn phải run sợ, càng khỏi cần nói tới Diệp Huyên bên ngoài.
Thần võ hồn hoà hợp xong, Long Thần dần mở mắt ra. Một đạo huyết quang bắn loé ra từ trong mắt hắn. Ngay lúc đó có thể thấy giữa hai con ngươi của hắn có một con thần long đỏ như máu đang nhảy múa.
Diệp Huyên lại lui về phía sau vài bước.
Ngay khi thần võ hồn của Long Thần hoà hợp, một ảo ảnh thần long màu đỏ như máu quấn quanh thân thể Long Thần, cái đầu dữ tợn màu đỏ nhìn thẳng tới Diệp Huyên ở bên cạnh. Mặc dù đối phương đã áp chế rất thấp, nhưng cái uy áp tới từ thời thượng cổ này vẫn khiến Diệp Huyên sợ hãi ngồi bịch xuống đất, mồ hôi lạnh toát ra. Chờ khi Long Thần mở mắt, cái cảm giác sợ hãi từ tận trong linh hồn mới hoàn toàn biến mất
”Long... Thần long...” Diệp Huyên đứng dậy, nhìn Long Thần mà sắc mặt xinh đẹp hơi tái đi. Ảo ảnh thần long vừa xuất hiện khiến nàng sợ hãi. Nhưng khi ý thức được thân phận của Long Thần, nàng càng khiếp sợ.
”Ngươi là... Long võ giả trong truyền thuyết... Thảo nào.... Trách không được...” Không phải võ giả ở cấp bậc nghịch thiên này thì không thể khiêu chiến vượt cấp được như Long Thần, mới Thiên Vũ cảnh tầng tám mà đã có thể đánh chết võ giả Thần Vũ cảnh.
Nhưng là Long võ giả thì có thể giải thích được.
Toàn bộ ba đế vực đều không có mấy Long võ giả trong truyền thuyết.
Thần võ hồn của Long Thần vừa được hoà hợp, giờ đúng là lúc quan trọng để hiểu được thiên đạo. Thấy Diệp Huyên đã biết thân phận của mình, Long Thần không lo lắng, hắn tỏ ra thành khẩn: “Kính xin ngươi giữ bí mật này giúp ta, đừng nói cho ai cả.”
Long Thần tin tưởng nhân phẩm của Diệp Huyên, nàng chắc chắn là một người đáng tin cậy.
Diệp Huyên hãy còn đang rất khiếp sợ, uy áp mà thần long vừa gây cho nàng vừa rồi, còn cả thân phận Long võ giả của Long Thần khiến nàng bị đả kích rất lớn.
Phải một lát sau nàng mới khôi phục, run rẩy nói: “Ngươi... Ngươi yên tâm.”
Rầm!
Đúng lúc này, trên người Long Thần như xảy ra động tĩnh lớn. Diệp Huyên biết rằng thiên đạo quán đỉnh đã bắt đầu.
”Giúp ta che động tĩnh đi.” Trong lúc khẩn cấp, Long Thần nói to.
Hắn dự cảm rằng khi hắn tới Thần Vũ cảnh thì sẽ tạo nên động tĩnh rất lớn. Dù sao lúc thần hồn và võ hồn hoà hợp đã hình thành thần võ hồn Thái Cổ Huyết Linh long bản chân thực với gần mười triệu lân giáp, thần võ hồn như vậy sẽ dẫn ra thiên đạo quán đỉnh như nào, hoàn toàn không rõ.
Lúc này thân thể Long Thần đã biến hoá cực lớn. Thần võ hồn vừa mới hình thành bộc phát ra một thứ năng lượng thần bí, hệt như một bộ mệnh lệnh khiến toàn thân thay đổi, tựa hồ là một trận tiến hoá.
Đồng thời, một thứ sức mạnh khác xộc thẳng lên trời. Toàn bộ bầu trời như đang rung rung, tầng mây xao động. Một thứ năng lượng khổng lồ, uy áp của trời đất giáng xuống. Cái gọi là “thiên đạo quán đỉnh” đã không còn xa.
Thiên đạo quán đỉnh của Long Thần chắc chắn sẽ khác hẳn với người ta.