Long Ngạo Chiến Thần

Chương 134: Chương 134: Giết không tha




Long Ngạo chém chết Diệp Nhất Đao, liệt vào hàng thứ mười một trên Bách Chiến bảng.

Long Ngạo cường thế quật khởi, danh chấn Thiên Châu.

Diệp Nhất Đao chết, hoàng thất Hỏa Diễm cực kỳ khiếp sợ, đồng thời cũng vô cùng phẫn nộ, nếu không phải kiêng kị đế quốc Lôi Đình và Quỷ Vương Tông, tin tưởng hoàng thất Hỏa Diễm đã sớm ra tay.

Bách Chiến bảng, Thiên Vũ Đại Lục có tổng cộng chín Châu, đồng thời cũng có chín trăm Bách Chiến bảng.

Cửu Châu, phàm là người tiến vào Bách Chiến bảng, tiến vào vị trí thứ hai mươi trên Bách Chiến bảng không khỏi là kỳ tài ngút trời, huống chi là vào hàng thứ mười một.

Khi Long Ngạo mới tiến vào Bách Chiến bảng, liền có rất nhiều người, vì muốn nổi danh mà chọn khiêu chiến với Long Ngạo, muốn thượng vị(*) tiến vào Bách Chiến bảng.

Nhưng từ sau khi Long Ngạo liệt vào hàng thứ mười một trên Bách Chiến bảng, lại không ai dám đến khiêu chiến, thực lực Long Ngạo có lẽ có rất nhiều người không biết, nhưng Diệp Nhất Đao uy danh thì mọi người đều biết, thử hỏi một người có thể chém giết Diệp Nhất Đao, thực lực rốt cuộc là như thế nào, ngẫm lại cũng biết.

Chuyện Long Ngạo vừa mới chém chết Diệp Nhất Đao liệt vào hàng thứ mười một trên Bách Chiến bảng còn chưa kết thúc, Long Ngạo chém giết Đường Lâm đường chủ Lôi Đình Hộ quốc đường, Dương Nghị phó đường chủ, chuyện mấy vị thành viên này lần nữa truyền khắp cả Thiên Châu.

Phàm là người nghe tin tức thì không khỏi kinh hãi đến biến sắc, bởi vì tất cả mọi người suy nghĩ, cho dù Long Ngạo có thể chém chết Diệp Nhất Đao, liệt vào hàng thứ mười một trên Bách Chiến bảng, chẳng lẽ đúng là cuồng vọng như này?

Bất kể nói thế nào, chém giết tám mươi phần trăm thành viên của Hộ quốc đường, thậm chí kể cả đường chủ và phó đường chủ thì tương đương với việc tiêu diệt trụ cột vững vàng của vương quốc Tinh Vân.

Tất cả mọi người có thể nghĩ, đến giờ khắc này vương quốc Tinh Vân chỉ sợ là đã hận thấu Long Ngạo.

Nếu vương quốc bình thường thì nhất định sẽ lựa chọn thỏa hiệp, dù sao hiện tại Long Ngạo đã đâu còn như xưa nữa, thử nghĩ, một khi có thể chém giết Diệp Nhất Đao, thiên tài cường thế quật khởi, vương quốc bình thường dám trêu chọc sao?

Vương quốc Tinh Vân, Tinh Vân thành.

Long Ngạo rời khỏi Xích Hỏa trấn, ba ngày sau đi đến bên ngoài Tinh Vân thành.

Chém giết người của Tinh Vân Hộ quốc đường, lại còn dám đến Tinh Vân thành, nếu chuyện Long Ngạo làm bị những người khác biết rõ, không biết có bị chửi là đồ đần hay không.

Nhìn lên Tinh Vân thành trước mặt gần trong gang tấc, trên mặt Long Ngạo tràn ngập kiên quyết, lần này đến đây Long Ngạo chỉ có một mục đích, đó chính là triệt để giải quyết ân oán của mình và hoàng thất Tinh Vân.

Long Ngạo biết rõ, mình chém chết bọn người Đường Lâm và Dương Nghị, nếu mình không đến thì tin rằng hoàng thất Tinh Vân cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

Để bị động còn không bằng đánh đòn phủ đầu.

Chính vì như thế, Long Ngạo mới quyết định đến Tinh Vân thành này.

Long Ngạo rốt cuộc cất bước vào Tinh Vân thành, mới vừa tiến vào hoàng thất Tinh Vân cũng đã biết rõ động thái của Long Ngạo, thực lòng mà nói, Long Ngạo vừa mới rời khỏi Xích Hỏa trấn, hoàng thất Tinh Vân cũng đã biết rõ.

Nhưng hoàng thất Tinh Vân lại không có chút động thái nào, thật giống như không có chuyện gì.

Long gia ngũ giai.

Long Ngạo tiến vào Tinh Vân thành, trạm thứ nhất cũng không phải hoàng thất Tinh Vân, mà là Long gia ngũ giai, bởi vì trước khi giải quyết ân oán của hắn và hoàng thất Tinh Vân, đầu tiên hắn muốn giải quyết ân oán của hắn và Long gia ngũ giai.

Tiền viện Long gia.

Nhìn thấy Long Ngạo bỗng nhiên xuất hiện, Long Doanh sắc mặc cực kỳ khó coi, muốn bao nhiêu khó coi có bấy nhiêu khó coi, bởi vì hắn đã đoán được đối phương lần này đến đây là vì mục đích gì.

Trước khi phải chết, Long Doanh căn bản sẽ không đem Long Ngạo để vào mắt, nhưng tình huống bây giờ đã hoàn toàn khác trước.

Có thể chém giết Diệp Nhất Đao, đứng thứ mười một trên Bách Chiến bảng, Long Doanh đã đoán được thực lực bây giờ của Long Ngạo, võ giả Quy Nhất, thử hỏi người của gia tộc phương nào có thể ngăn cản được Long Ngạo?

“Long Ngạo.”

“Long Doanh, ngươi tốt nhất câm miệng, nếu ngươi là một gã võ giả, đối với những chuyện mà ngươi đã làm thì cũng đừng chống chế.”

Long Doanh liếc mắt nhìn thiếu niên tóc trắng trước mặt thật lâu, hung hăng nói ra:

“Không sai, chuyện ngươi là Long võ giả là ta truyền đi, thì như thế nào hả?”

Long Doanh thừa nhận, Long Ngạo ngược lại có chút kính nể đối phương, trong nội tâm cũng không có bao nhiêu phẫn nộ, dù sao hắn chém giết Long Minh, nếu Long Doanh không làm chuyện đó mới gọi kỳ quái.

“Long Ngạo, Long gia ta và ngươi không thù không oán, ngươi lại giết Long Minh, cắt mất hi vọng quật khởi của Long gia ta, chẳng lẽ ta không nên báo thù sao?”

Bất đắc dĩ cười cười, Long Ngạo khinh miệt nói ra:

“Long Doanh, ta đã thấy vô sỉ, lại chưa từng gặp qua như người vô sỉ như vậy, người tiện cả đời, heo tiện một dao găm, nếu ta là ngươi liền đi chết đó.”

“Ngươi...”

“Long Doanh, chuyện như thế nào ngươi so với ta lòng dạ biết rõ, Long Minh hết lần này đến lần khác đối phó ta, chẳng lẽ muốn ta một mực tiếp tục nhẫn nhịn? Ngươi ngu ngốc, ta cũng không ngốc, cho nên Long Minh chết là hắn gieo gió gặt bão.”

Một đầu tóc trắng, một thân hắc y, thiếu niên lãnh ngạo, cao ngạo đứng nguyên tại chỗ, lạnh lùng nhìn lên trước mặt.

Long Doanh gắt gao thủ sẵn hai đấm, trên mặt tràn ngập phẫn nộ và không cam lòng.

Long Minh là hi vọng của tất cả gia tộc, Long Doanh hoàn toàn có thể tưởng tượng được, một khi Long Minh phát triển nhất định có thể mang theo gia tộc Đằng Phi.

Nhưng tất cả đều đã bị phá bỏ, đầu sỏ gây nên chính là người trước mắt, chính vì như thế, Long Doanh không tiếc đắc tội Long Ngạo, cũng muốn đem chuyện Long Ngạo là Long võ giả truyền đi.

Nhưng điều làm cho Long Doanh tuyệt đối không ngờ là việc này sau khi ra ngoài thì vẫn như đá ném vào biển rộng, Long gia tam giai trở lên căn bản không tin tưởng việc này.

Phẫn nộ, không cam lòng.

“Long Ngạo, lần này ngươi tới muốn diệt Long gia ta sao?”

“Ta cùng Long gia không thù không oán, lần này ta đến đây chỉ có một mục đích, chỉ cần ngươi chịu tự tận ở đây, từ nay về sau ân oán Long gia xóa bỏ.”

Lăng nhục, thân là gia chủ Long gia ngũ giai, Long Doanh cảm thấy vô cùng sỉ nhục và lăng nhục, nhưng lại bất lực, Long Doanh tự mình hiểu lấy, với thực lực hắn bây giờ căn bản không thể nào là địch thủ của thiếu niên trước mắt.

Trong nội tâm Long Doanh càng thêm tinh tường biết rõ, một khi chính mình không tự tận, vậy thì kết quả có thể nghĩ.

“Long Ngạo, nếu ta không đồng ý, ngươi chẳng lẽ thật muốn diệt gia tộc ta?”

“Giết không tha.”

“Ha ha ha, Long Ngạo, ngươi thực sự cho mình là thiên hạ vô địch sao? Ta có thể nói thật cho ngươi biết, ngươi dám diệt gia tộc ta, gia tộc Long thị nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, không tin ngươi có thể thử xem.”

Đối với một điểm này, trước kia Long Ngạo đã từng biết rõ, bất kể nói thế nào, Long gia Tinh Vân đều là gia tộc ngũ giai, mình một khi tàn sát, gia tộc Long thị nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm. Bất kể nói thế nào, trong mắt gia tộc Long thị thì tất cả chi nhánh đều là người một nhà, hơn nữa gia tộc Long thị có văn bản quy định rõ ràng, chi nhánh gia tộc mặc kệ đẳng cấp như thế nào đều không cho phép tàn sát nhau, nếu không sẽ phải chịu trừng phạt.

Chính vì như thế, Long Doanh có mười phần tin tưởng, kể cả mình không tự tận tin rằng đối phương cũng không dám tàn sát gia tộc của mình, đã như vậy, vì sao mình phải tự tận chứ?

Long Ngạo cũng không tức giận, cười cười, nói ra:

“Long Doanh, trong vòng mười chiêu, ta có thể xóa sổ ngươi, ngươi tin không?”

Coi thường, Long Ngạo coi rẻ đối phương, đối với một điểm này Long Doanh đương nhiên tinh tường.

***

(*) Thượng vị: Leo lên cao, ngồi trên cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.