Long Ngạo Chiến Thần

Chương 28: Chương 28: Hoàng tuyền cửu liên kích




Kinh thiên đao mang thuận thế mà đi, uy thế nhanh không thể đỡ.

Mộc Phong và Mộc Vĩnh căn bản không có bất cứ cách gì để chống lại, chỉ một lát sau đã ngã ngồi xuống mặt đất, sắc mặt tái nhợt, giống như đã ngập tràn tuyệt vọng.

“Súc sinh, ngươi dám!”

Mộc Triệt căn bản không quan tâm những lời đã nói lúc trước, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, người chưa tới nhưng nguồn thiên địa linh khí khủng bố đã giáng tới.

“Oanh!”

Một tiếng vang thật lớn.

Thân thể của Long Ngạo và Mộc Triệt đều lui về phía sau ba bước. Nhìn thấy sự việc xảy ra trước mặt, tất cả mọi người bị kinh ngạc đến ngây người, căn bản không thể tin được chuyện vừa xảy ra.

“Súc sinh, thật không ngờ ngươi tâm ngoan thủ lạt(*) đến như vậy, nếu như tiếp tục giữ ngươi trên đời này, chẳng phải sẽ là tai họa thế nhân sao(*), hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo.(*)”

“Triệt nhi, dừng tay.”

“Đại ca, đừng.”

Ngay lúc Mộc Triệt chuẩn bị ra tay, hai giọng nói đồng thời vang lên, ngay sau đó Mộc Vãn Phong và Mộc Lâm đã đến rất nhanh. Mộc Lâm lấy một tay giữ sau lưng Long Ngạo, giọng kiên định nói ra:

“Đại ca, nếu như huynh muốn giết, thì hãy giết ta đi.”

“Tiểu Lâm, ngươi…”

“Triệt nhi, bất kể là như thế nào thì hắn cũng chỉ là cháu trai của ngươi, ngươi làm vậy thì có chút quá đáng rồi.” - Mộc Vãn Phong cũng nói.

Thân là gia chủ Mộc gia, địa vị của Mộc Vãn Phong tại Mộc gia không ai sánh bằng, kể cả Mộc Triệt cũng không dám có chút làm càn.

Cung kính lui trở lại, vẻ mặt Mộc Triệt vẫn tức giận nói ra:

“Mẹ, Long Ngạo cả gan làm loạn, thiếu chút nữa giết Phong nhi và Vĩnh nhi, nếu không giết kẻ này...”

Khoát khoát tay, Mộc Vãn Phong không để cho Mộc Triệt có cơ hội nói tiếp bất cứ điều gì mà chen vào:

“Rõ ràng là nội kình Cửu Trọng Thiên, có thể phát ra đao mang như vậy quả thực không tồi, ngươi chính là nhi tử của Tiểu Lâm à?”

“Đúng vậy.” - Long Ngạo gật gật đầu. Trong nội tâm hắn rất ngạc nhiên, xem ra bà ngoại của mình thực lực rất cường đại, rõ ràng chỉ cần liếc qua là có thể nhìn ra thực lực của mình.

“Chuyện hôm nay như vậy thôi, bất kể là ai đều không được truy cứu nữa.”

Mộc Vãn Phong đã lên tiếng, kể cả trong nội tâm Mộc Triệt và Mộc Thiên có một vạn lần không muốn cũng vẫn phải chọn chấp nhận.

Chuyện đã loạn đến mức này, Long Nghị, Mộc Lâm và Long Ngạo cũng không tiếp tục ở lại, cho nên đã rời khỏi Mộc Gia.

“Tam ca và tứ ca đều bại, chẳng lẽ chúng ta thực sự không có cách nào báo thù sao?”

Nhìn thấy tên phế vật bình yên rời đi, trên mặt Mộc Nhất Hạo tràn ngập vẻ không cam lòng và phẫn nộ.

“Hừ, ta sẽ không để cho hắn sống tốt đâu, ngay bây giờ ta sẽ đi tìm nhị ca.”

“Có phải ngươi điên rồi hay không, nãi nãi đã nói qua là đừng có quấy rầy nhị ca khi đang tu luyện.”

“Ta mặc kệ, chỉ cần có thể giết phế vật Long Ngạo này, cho dù mạo hiểm bị nãi nãi trừng phạt, ta cũng muốn làm như vậy.”

Thuận lợi trở về, ba người Long gia coi như là sợ bóng sợ gió một hồi, tuy Long Ngạo trong nội tâm biết rất rõ, lần này nếu không phải bà ngoại kịp thời xuất hiện thì hắn rốt cuộc có thể trở lại hay không còn không biết, dù sao võ giả thực lực Tiên Thiên cũng quá mức cường đại.

Chuyện Long Ngạo tại Mộc gia đã đánh bại sự liên thủ của Mộc Phong và Mộc Vĩnh lập tức truyền khắp cả Long gia, những người nhận được tin tức cũng không quá sợ hãi, chính lúc này tất cả mọi người mới lại lần nữa xem trọng Long Ngạo.

Tất cả mọi người biết rõ, phế vật năm đó đã thay đổi rồi, nhất phi trùng thiên(*), thậm chí đã cường đại đến mức có thể đánh bại hai đại võ giả nội kình Thập Trọng Thiên liên thủ lại.

Ngày hôm sau, phụ thân Long Ngạo đem cho hắn một ngàn vạn kim tệ, dùng toàn bộ mua sắm thú đan, hơn nữa trước kia tại rừng Lôi Vân đã đạt được thú đan, tổng cộng là một trăm viên thú đan.

Đối với Hoang Vu Thánh Thể của mình, Long Ngạo cũng đành chịu, dù sao nếu muốn đột phá cảnh giới cũng cần rất nhiều năng lượng, kể cả có là một trăm viên thú đan, hắn nhẩm tính sơ qua, tối đa chỉ có thể đột phá lên nội kình Thập Trọng Thiên, nhưng muốn đạt tới cái gọi là cảnh giới Tiên Thiên, một trăm viên thú đan còn lâu mới đủ.

Đem trăm viên thú đan này giao cho Long Phúc, Long Ngạo lấy ra Huyết Ẩm Cuồng Đao, lập tức bắt đầu cảm ngộ. Không biết vì cái gì hắn vừa cầm Huyết Ẩm Cuồng Đao trong tay liền cảm nhận được một luồng thông tin chảy vào trong đầu mình, hình như là một môn vũ kỹ.

“Huyết Ẩm Bát thức?”

Trong đầu Long Ngạo chậm rãi xuất hiện một môn tên là Huyết Ẩm Bát thức Đao Quyết, dựa vào tu luyện chi pháp, Long Ngạo cầm Huyết Ẩm Cuồng Đao trong tay bắt đầu vung vẩy, liền nhìn thấy đao pháp biến hóa khôn lường, thậm chí kể cả vũ kỹ đẳng nhất cũng không bằng.

Nhưng Long Ngạo càng luyện càng thấy kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện bên trong mỗi chiêu của Huyết Ẩm Bát thức đều ẩn chứa uy lực khủng bố, giống với chiêu thứ nhất Hoàng Tuyền cửu liên kích, chính là đao sau mạnh hơn đao trước, một chiêu có thể biến hóa chín kiểu, một đao chồng lên một đao khác uy lực không thể đỡ nổi, giống như uy lực Hoàng Tuyền, đúng là Hoàng Tuyền cửu liên kích.

Chớp mặt một tháng trôi qua.

Trong một tháng này, Long Ngạo có thể nói một bước cũng không rời, ngoài nghiên cứu luyện đan chi thuật thì còn nghiên cứu Huyết Ẩm Bát thức, chiêu thứ nhất Hoàng Tuyền cửu liên kích, hơn nữa dựa vào Long Phúc tinh luyện xuất nội lực, tu vi dễ dàng đột phá nội kình Thập Trọng Thiên.

“Bành!”

Một tiếng vang thật lớn, lò đan đột nhiên nổ tung, từ bên trong bắn ra ba luồng ánh sáng màu đen. Trong lòng Long Ngạo mừng rỡ, đem ba viên đan dược màu đen để trong lòng bàn tay, hưng phấn lẩm bẩm:

“Xem ra ta thật đúng là thiên tài luyện đan, thời gian một tháng ngắn ngủi thì đã luyện chế thành công Tụ Linh đan, vậy giờ cũng nên đi thực hiện đổ ước rồi.”

Trong một tháng Long Ngạo ngoài nghiên cứu luyện đan chi thuật thì còn nghiên cứu luyện chế Tụ Linh đan, thất bại hơn trăm lần, rốt cục ngày cuối cùng lại thành công luyện chế ra Tụ Linh đan, coi như là thở phào nhẹ nhõm.

Đan minh.

Hôm nay Đan minh rất đông người, ngoài tên mập ra, còn lại chính là đông đảo đệ tử của Mộc gia, Long gia, Đoan Mộc gia và phủ thành chủ, trong đó kể cả Liễu Cơ, Long Ngọc Lang, Mộc Phong, Mộc Vĩnh, Mộc Nhất Hạo, Mộc Nhất Hàng toàn bộ đều có mặt.

“Long Ngạo, nếu hôm nay ngươi lựa chọn nhận thua, ta đại nhân đại lượng có thể tha cho ngươi một cái mạng, chỉ cần ngươi quỳ trước mặt ta dập đầu ba cái chuyện này sẽ xóa bỏ, như thế nào hả?”

Tên mập vừa nói ra bốn phía cười vang một hồi, trên mặt tất cả mọi người đều tràn ngập khinh miệt và xem thường, một phế vật trong một tháng lại muốn luyện chế ra Tụ Linh đan, có khả năng sao?

Bọn người Long Nghị nhìn thấy Long Ngạo lẻ loi trơ trọi đứng ở chính giữa trong lòng đều có chút chua xót, cái này là địa vị gia tộc thấp nên mang đến hậu quả, nếu Long Ngạo không phải đệ tử của Long gia, mà là đệ tử Tứ đại Cự Đầu Lôi Vân thành thì bất kể có là gì đi nữa, thử hỏi có ai dám xem thường?

“Long đại ca, ta nghe nói năm sau phế vật này muốn khiêu chiến huynh, không biết là thực sự có chuyện lạ này hay không?”

Không biết Liễu Cơ có cố ý hay không, nhưng giọng nói làm cho ai nấy đều có thể nghe được, lập tức ánh mắt tất cả mọi người đổ dồn về phía Long Ngọc Lang, cùng đợi Long Ngọc Lang đưa ra câu trả lời thuyết phục.

Gật gật đầu, Long Ngọc Lang trào phúng nói:

“Chính xác.”

“Ta đã thấy vô sỉ rồi, nhưng lại chưa từng gặp qua loại vô sỉ đến như vậy, muốn nổi danh cho nên rõ ràng đã chọn Chiến Long đại ca làm người chịu trận, người như vậy thật đúng là không biết xấu hổ.”

“Ta vô sỉ, ta không biết xấu hổ, nhưng nếu so với những người khác mạnh hơn ta nhiều lại đi chê cười nói xấu người khác, thì hãy soi gương nhìn xem chính mình trước đi rồi mới có tư cách chê cười người khác.”

***

(*) Tâm ngoan thủ lạt: Lòng dạ độc ác.

(*) Tai hoạ thế nhân: Tai hoạ cho người đời.

(*) Thay trời hành đạo (Thế thiên hành đạo): Thay trời làm việc nghĩa.

(*) Nhất phi trùng thiên: Một bước lên trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.