Thời gian một ngày có thể đem linh hồn Quỷ Lệ luyện chế thành là Hồn nô, Long Ngạo cũng rất tò mò cùng chờ mong xem thực lực của Hồn nô rốt cuộc là đến mức nào.
Thoáng qua lần sinh tử này Long Ngạo hiểu ra một đạo lý, dù tu vi của mình đã đột phá Bách Tán Thiên nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều, đồng thời cũng rất nhiều người có thể uy hiếp tính mạng của mình.
Cần phải có thực lực! Long Ngạo biết mình phải nhanh chóng đem linh lực trong cơ thể tụ tập thành một điểm tiến vào đan điền, từ Bách Tán Thiên đột phá tới Nhất Tuyến Thiên.
Đem thi thể của tên áo đen xử lý đơn giản, Long Ngạo không chút dừng lại quay người đi về nhà.
Long gia.
“Ta đã nói qua, Ngạo nhi được thành chủ đại nhân mời đi làm khách, căn bản không ở đây, nếu như ngươi có chuyện gì thì nói cho ta biết, chờ Ngạo nhi trở về, tự ta sẽ thay ngươi truyền đạt.”
Long Nghị nhìn lên thanh niên lạnh lùng trước mặt, trong nội tâm rất là kinh ngạc, thân làm võ giả nội kình Thập Trọng Thiên, hắn có thể cảm ứng được rõ ràng đối phương phóng thích ra khí tức Tiên Thiên. Nói cách khác, đối phương là một vị võ giả Tiên Thiên.
Diệp Cô Thành gương mặt lạnh lùng, lắc đầu, lạnh nhạt nói ra:
“Ta sẽ ở đây chờ đợi.”
“Diệp Cô Thành?”
Long Ngạo vừa mới bước vào Long gia, bỗng nhiên nhìn thấy Diệp Cô Thành đứng ở trong viện thì rất kinh ngạc, đối với thiên tài trên Bách Chiến Bảng này, hắn cũng không có tình cảm gì.
“Ngạo nhi, con đã trở về?”
“Dạ, thưa cha, không sao, nơi này giao cho con xử lý.”
“Được rồi!”
Long Nghị cũng biết bây giờ nhi tử đã khác xưa, chuyện giữa các võ giả Tiên Thiên, coi như là hắn cũng không có tư cách tham dự vào. Đây chính là sự chênh lệch giữa võ giả Hậu Thiên cùng võ giả Tiên Thiên.
Trong nội viện Long gia chỉ còn lại Long Ngạo cùng Diệp Cô Thành, sắc mặt hai người đều có chút lạnh lùng, toàn thân phát tán khí tức Tiên Thiên kinh khủng đụng vào nhau, còn chưa đánh trận nào chiến ý đã ngập trời.
Trong ánh mắt toát ra một vẻ kinh ngạc, Diệp Cô Thành tán thưởng nói ra:
“Rất khó tưởng tượng chỉ qua mấy tháng ngươi liền đạt đến Bách Tán Thiên, nhưng ta vẫn còn muốn nói cho ngươi, phế vật mãi mãi cũng là phế vật, chỉ cần vài phút là ta đánh bại ngươi.”
“Phế vật? Nếu là phế vật có thể đánh bại ngươi, có phải ngươi đến ngay cả phế vật cũng không bằng hay không?”
Long Ngạo có thể cảm ứng rõ ràng thực lực của đối phương, chính là Bách Tán Thiên đỉnh phong, còn chưa đột phá cảnh giới Nhất Tuyến Thiên.
Chính vì như thế, Long Ngạo càng thêm tò mò với hơn một trăm người trên Bách Chiến bảng. Cần phải biết rằng, Diệp Cô Thành chỉ đứng hạng thứ chín mươi sáu trên Bách Chiến bảng. Đây chẳng phải là đếm sơ, chín mươi lăm người phía trên đều là Nhất Tuyến Thiên áp đảo Bách Tán Thiên sao?
“Ngươi có thể đánh bại ta?”
Nghe đến lời này, Diệp Cô Thành nở nụ cười giễu cợt, trong tiếng cười tràn đầy khinh bỉ cùng khinh miệt, thật giống như nghe được sự tình buồn cười nhất thế gian.
“Diệp Cô Thành, bây giờ ta chính thức khiêu chiến ngươi, ngươi có dám ứng chiến?”
“Ha ha ha, có gì không dám, hôm nay ta ngược lại muốn nhìn xem, cái thứ phế vật như ngươi làm sao có đủ thực lực đánh bại ta. Long Ngạo, đừng tưởng rằng ngươi đánh bại Long huynh liền có thể vô địch thiên hạ, ta muốn để ngươi biết chênh lệch là như thế nào.”
Trong tay xuất hiện hai cái Chuỳ đồng, Diệp Cô Thành lạnh cười nói ra:
“Ta và ngươi đánh một trận, sinh tử do trời, nếu như ngươi có thể đánh bại ta, như vậy thứ chín mươi sáu trên Bách Chiến bảng sẽ thuộc về ngươi, nhưng nếu như ngươi bị thua, ta sẽ cắt hai tay hai chân của ngươi.”
Bách Chiến bảng.
Ở Thiên Vũ Đại Lục tổng cộng có chín châu, mỗi một châu đều có một cái Bách Chiến bảng, võ giả dưới bốn mươi tuổi đều có cơ hội ghi tên mình trên Bách Chiến bảng. Những võ giả muốn có tên trên bảng thì biện pháp nhanh nhất chính là khiêu chiến với những người đã có tên trên Bách Chiến bảng, một khi kẻ khiêu chiến thành công, sẽ lập tức có tên trên bảng.
Bách Chiến bảng là một bảng danh sách từ Thiên Địa môn ra, chỉ cần người thành công lên bảng, danh tự lập tức sẽ được Thiên Địa môn nhập lên Bách Chiến bảng. Nói cách khác, chỉ cần Long Ngạo có thể chém giết Diệp Cô Thành, như vậy Long Ngạo tự động sẽ được ghi tên trên Bách Chiến bảng, đứng hàng thứ chín mươi sáu.
Một ngày sau trận chiến đấu, sổ ghi chép trăm người trên Bách Chiến Bảng liền sẽ thay tên đổi họ, đem tên Diệp Cô Thành đổi thành Long Ngạo.
Mỗi một võ giả tuổi trẻ đều tha thiết ước mơ muốn có tên trên Bách Chiến bảng, nhưng thường thường người khiêu chiến trừ phi là khiêu chiến thành công, nếu không chỉ có một kết cục, chính là bị vô tình chém giết.
Chính vì như thế, nếu không có thực lực siêu cường và nắm chắc phần thắng, bình thường thì sẽ không có người khiêu chiến danh sách trăm người trên Bách Chiến bảng. Chín châu tổng cộng có chín đại Bách Chiến bảng, chín đại Bách Chiến bảng liên hợp lại chính là đại biểu cho toàn bộ những người mạnh nhất thế hệ thanh niên Thiên Vũ Đại Lục.
“Diệp Cô Thành, ta sẽ thay thế ngươi, liệt vào thứ tự số chín mươi sáu trên Bách Chiến Bảng.”
“Tốt, tốt lắm, tốt vô cùng.”
Đỉnh phong Bách Tán Thiên, chỉ thiếu chút nữa có thể đột phá Nhất Tuyến Thiên, Diệp Cô Thành có mười phần tin tưởng có thể đánh bại đối phương, thậm chí chém giết đối phương. Trong mắt hắn, Long Ngạo coi như có thể đột phá cảnh giới Bách Tán Thiên, đồng thời đánh bại Long Ngọc Lang, nhưng phế vật chung quy vẫn là phế vật.
Đã đứng vào thứ chín mươi sáu trên Bách Chiến bảng, Diệp Cô Thành có vốn để kiêu ngạo.
Hai người không tiếp tục nói chuyện, lạnh lùng nhìn đối phương, trên thân chiến ý đụng vào nhau.
Có thể liệt vào thứ chín mươi sáu trên Bách Chiến bảng, Diệp Cô Thành thật đúng là không phải hư danh. Long Ngạo cũng hơi kinh ngạc, bởi vì hắn có thể cảm nhận được cảm ngộ võ đạo của Diệp Cô Thành từ chiến ý mà đối phương phóng thích ra.
Trong nội viện Long gia lúc này người người nhốn nháo.
Long Nghị, Mộc Lâm cùng tất cả mọi người đã nghe tin tức mà đến. Về phần Vương Vũ Âm, không biết vì nguyên nhân gì mà bị Vương gia gọi ngay về.
Tất cả mọi người Long gia đều có mười phần tin tưởng đối với Long Ngạo, bất kể nói thế nào, Long Ngạo chính là võ giả Tiên Thiên duy nhất của Long gia, cũng chính vì Long Ngạo xuất hiện nên Long gia vốn chỉ là cửu giai đã hoàn thành tăng lên tới bát giai.
Nói cách khác, giờ khắc này Long gia Xích Hỏa trấn đã không còn là gia tộc cửu giai, mà là gia tộc bát giai, đây hết thảy đều là do Long Ngạo đột nhiên quật khởi.
Bỗng nhiên thân thể Long Ngạo cùng Diệp Cô Thành đều bắt đầu chuyển động, Diệp Cô Thành thân làm Bách Chiến bảng hạng chín mươi sáu, là cao thủ đỉnh phong Bách Tán Thiên, Chuỳ đồng trong tay đập mạnh xuống.
Chuỳ đồng phối hợp với vũ kỹ Tiên Thiên thì uy lực nhanh không thể đỡ, quơ tay ra thì như hổ hổ sinh uy(*), chỉ né một phát, Chuỳ đồng trong tay Diệp Cô Thành đã nện mạnh trên mặt đất, lực đạo Chuỳ đồng quá mức uy mãnh, toàn bộ mặt đất đều bị đập thành hai cái hố sâu và tựa hồ như cũng đang chuyển động.
Nhìn thấy thực lực của Diệp Cô Thành, tất cả mọi người Long gia giật nảy người, giữa võ giả Tiên Thiên cùng võ giả Tiên Thiên với nhau mà chênh lệch lại rõ như thế, Long Ngọc Lang cùng Diệp Cô Thành tương đối bằng nhau, nhưng cũng không thể đơn giản đánh đồng.
“Nếu như ngươi có thể ngăn cản được Liệt Thiên thập bát thức của ta, ta liền tự vẫn ở đây.”
Diệp Cô Thành có mười phần tin tưởng vào Liệt Thiên thập bát thức của mình. Đó là một trong những vũ kỹ Tiên Thiên nhất đẳng tồn tại, trừ phi là gặp được võ giả Nhất Tuyến Thiên, nếu không thì chẳng ai có thể ngăn cản được Liệt Thiên thập bát thức của hắn.
Hừ lạnh một tiếng, Long Ngạo mặc kệ Diệp Cô Thành, Huyết ẩm Cuồng đao trong tay đã xuất ra Hoàng Tuyền Cửu Liên Kích.
***
(*) Hổ hổ sinh uy: Uy lực mãnh hổ.