Long Ngạo Chiến Thần

Chương 79: Chương 79: Lôi đình chiến




Âu Dương đại ca, ta muốn hỏi, có cách nào có thể cứu chữa cho Vũ Âm được không?”

“Long huynh đệ, giường hàn băng ngàn năm có thể giúp tính mạng của đệ muội một năm, mà nếu muốn chữa khỏi hoàn toàn thương thế của đệ muội, chỉ có hai biện pháp.”

Đúng như dự đoán.

Nghe được có biện pháp có thể cứu chữa Vũ Âm, trong nội tâm Long Ngạo lập tức vui vẻ, suốt một ngày một đêm, cuối cùng trên mặt đã lộ ra chút nhẹ nhõm.

“Âu Dương đại ca, biện pháp gì?” “

“Long huynh đệ, biện pháp tốt nhất chính là tìm được cường giả siêu cấp, nhờ sức mạnh của họ trợ lực đệ muội khôi phục, biện pháp này khả năng thành công tương đối thấp, cho nên bây giờ chúng ta chỉ cần cân nhắc biện pháp thứ hai là được, đó chính là Lôi Đình quả ngàn năm.”

“Lôi Đình quả ngàn năm?”

“Đúng vậy, Lôi Đình quả ngàn năm, theo truyền thuyết là mọc ở chỗ thai nghén thiên địa, mặc kệ thương thế nghiêm trọng cỡ nào, chỉ cần sử dụng Lôi Đình quả ngàn năm thì có thể khôi phục như lúc ban đầu.”

Có chút kích động, Long Ngạo không thể chờ đợi được liền hỏi tiếp:

“Âu Dương đại ca, không biết ở đâu có thể tìm ra loại Lôi Đình quả ngàn năm này?”

“Long huynh đệ, ngươi nhẫn nại một chút, chớ vội, tối hôm qua ta đã nói qua với phụ hoàng, tìm được tin tức xác thật, Lôi Đình quả ngàn năm cách mỗi ngàn năm mới có thể chín, hơn nữa một tháng sau vừa hay là lúc chín muồi, cho nên hiện tại thời gian còn sớm.”

Ngàn năm mới chín muồi, căn bản không cần hỏi nhiều, Long Ngạo có thể đoán được, một khi Lôi Đình quả ngàn năm chín sẽ có rất nhiều người ra tay cướp đoạt, nhưng vì Vũ Âm mặc kệ chuyện gì xảy ra hắn đều muốn cướp lấy cho bằng được.

“Long huynh đệ, Lôi Đình quả ngàn năm vương quốc Tinh Vân không có, chỉ sinh trưởng ở rừng Lôi Đình tại đế quốc Lôi Đình, mà mỗi lần Lôi Đình quả chín đều thu hút vô số cường giả tranh đoạt.”

Không đợi Âu Dương Phi nói hết lời, Long Ngạo liền đứng dậy.

Sắc mặt Long Ngạo kiên định, trên mặt tràn ngập tràn sát khí nói ra:

“Bất kể là ai, dám đoạt Lôi Đình quả ngàn năm với ta đều giết không tha.”

Thở dài một tiếng thật sâu, Âu Dương Phi đương nhiên biết rõ tình cảm Long Ngạo đối với Vũ Âm, bất đắc dĩ nói ra:

“Long huynh đệ, chỉ dựa vào sức mạnh của một mình ngươi, chỉ cần là Hộ quốc đường của đế quốc Lôi Đình thì ngươi sẽ không có cách nào đoạt được Lôi Đình quả, cho nên chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn.”

Lôi Đình đế quốc?

Cuối cùng lý trí áp chế xúc động, Long Ngạo gật gật đầu, hỏi:

“Âu Dương đại ca, huynh nói cho ta biết một chút về Hộ quốc đường của Lôi Đình đế quốc đi.”

“Tốt.”

Nghe Âu Dương Phi giảng giải xong, Long Ngạo đại khái hiểu tất cả về đế quốc Lôi Đình. Thiên Vũ đại lục tổng cộng phân thành Cửu Châu, mà ở Thiên Châu có tổng cộng hai đại đế quốc cùng tồn tại, theo thứ tự là đế quốc Lôi Đình và đế quốc Hỏa Diễm, phía dưới hai đại đế quốc có vô số vương quốc phụ thuộc, vương quốc Tinh Vân là một trong các nước phụ thuộc của đế quốc Lôi Đình.

Đế quốc Lôi Đình cũng có Hộ quốc đường, nhưng thực lực và nội tình lại khác xa vương quốc Tinh Vân, nếu không, Hộ quốc đường của vương quốc Tinh Vân cũng sẽ không bị áp chế dữ dội như vậy.

Hắng giọng hai tiếng, Đường Lâm nãy giờ im lặng, đột nhiên nói ra:

“Long huynh đệ, mười ngày nữa Hộ quốc đường sẽ tiến về Lôi Đình đế quốc, đến lúc đó ngươi sẽ dễ dàng cướp lấy Lôi Đình quả ngàn năm.”

“Đường chủ, chúng ta sẽ tới đế quốc Lôi Đình?”

“Hừ, cứ mỗi ba năm, Hộ quốc đường của đế quốc Lôi Đình sẽ cử hành một lần Lôi Đình chiến, các vương quốc phụ thuộc về cơ bản đều tham gia, mà năm nay vừa hay chính là năm Lôi Đình chiến.”

Lôi Đình chiến?

Không biết vì cái gì, Long Ngạo cảm giác đế quốc Lôi Đình cử hành Lôi Đình chiến hình như có chút âm mưu, đế quốc Lôi Đình tại sao khi không lại phải cử hành Lôi Đình chiến?

“Long huynh đệ, ta có vài câu muốn nói riêng với ngươi.”

“Thái tử điện hạ, Đường đường chủ, chúng ta cáo từ trước.”

Long Hạo Thạch không phải người ngu, đương nhiên biết rõ những lời nói tiếp theo của Đường Lâm căn bản vô cùng quan trọng, cho nên ông cùng với mấy người Vương Nhất Đao rất nhanh rời đi.

Cả đại đường chỉ còn lại có ba người, Long Ngạo, Âu Dương Phi và Đường Lâm.

“Đường chủ, chuyện gì vậy?”

“Long huynh đệ, ngươi có chỗ cần biết, cách ba năm Hộ quốc đường của đế quốc Lôi Đình cử hành Lôi Đình chiến, nói cho cũng đều là vì muốn làm suy yếu thực lực Hộ quốc đường của các vương quốc phụ thuộc, triệt để giải quyết mối uy hiếp của các vương quốc khác đến đế quốc Lôi Đình.”

Thì ra là thế.

Long Ngạo rốt cục cũng hiểu ra, ý tứ Hộ quốc đường đế quốc Lôi Đình là như thế. Ngẫm lại cũng thấy đúng, tuy đế quốc Lôi Đình là một con quái vật khổng lồ, nhưng vương quốc phụ thuộc cũng có tiềm lực, một khi phát triển sẽ uy hiếp đến địa vị đế quốc Lôi Đình.

Hộ quốc đường là một trong những trụ cột vững vàng của mỗi vương quốc, phải thừa nhận cách làm của đế quốc Lôi Đình và Hộ quốc đường rất sáng suốt, bởi vì chỉ cần tính đến tất cả Hộ quốc đường của các vương quốc phụ thuộc, vậy thì đế quốc Lôi Đình có thể vô tư, không cần lo lắng các vương quốc phụ thuộc cắn trả.

“Đường chủ, ta có một điểm nghĩ mãi không ra, cho dù đế quốc Lôi Đình cách ba năm cử hành Lôi Đình chiến một lần, thì chỉ cần các vương quốc phụ thuộc không tham gia là được, như vậy đế quốc Lôi Đình chẳng phải là cũng không có cách nào sao.”

“Long huynh đệ, thực không dám giấu diếm, đế quốc Lôi Đình có tổng cộng ba mươi hai vương quốc phụ thuộc, trong đó mười hai vương quốc chính là tử trung(*) của đế quốc Lôi Đình, còn lại hai mươi vương quốc nhiều ít gì cũng có chút dị tâm, chính vì như thế đế quốc Lôi Đình danh ngôn quy định(*), mỗi lần Lôi Đình chiến, Hộ quốc đường của ba mươi hai vương quốc đều phải phái ra ít nhất mười thành viên tham gia, kẻ nào không tham gia lập tức sẽ nhận tất cả thịnh nộ của các vương quốc và của đế quốc Lôi Đình.”

“Đường chủ, đâu phải mỗi vương quốc phụ thuộc đều có hơn mười thành viên?”

“Đế quốc Lôi Đình không phải người ngu, sẽ phái thám tử theo dõi tất cả vương quốc, cho nên cho dù ba mươi hai vương quốc không muốn tham gia Lôi Đình chiến cũng chỉ có thể bị ép tham gia.”

Thì ra là thế.

“Đường chủ, có chuyện gì cứ nói thẳng.”

Long Ngạo đương nhiên biết rõ Đường Lâm nhất định là có chuyện tìm mình, nếu không người bận rộn như thế cũng không thể ở chỗ này trọn vẹn một đêm.

“Long huynh đệ, ngươi đã là một thành viên Hộ quốc đường, cho nên ta khai môn kiến sơn(*), lần này ta chuẩn bị cho ngươi tham gia Lôi Đình chiến, ta chỉ hi vọng ngươi có thể làm được một điểm là tận lực bảo vệ tính mạng của mười người chúng ta, nếu không vương quốc Tinh Vân ta vĩnh viễn chỉ có thể trở thành nước phụ thuộc vương quốc Lôi Đình.”

Đường Lâm vừa mới nói xong, Âu Dương Phi bỗng nhiên đứng dậy, cung kính thi lễ với Long Ngạo, nói ra:

“Xin nhờ cậy vào Long huynh đệ.”

Long Ngạo giật mình, lập tức nâng Âu Dương Phi dậy, nói ra:

“Đường chủ, Âu Dương đại ca, thực lực của ta tin rằng các ngươi có lẽ rõ ràng nhất, cao thủ của ba mươi hai vương quốc, còn có cao thủ của đế quốc Lôi Đình cùng nhau hội tụ, đừng nói bảo vệ bọn hắn, ta có thể còn sống trở lại hay không đã là một chuyện rồi.”

Long Ngạo thật sự không nghĩ ra, Đường Lâm và Âu Dương Phi vì sao phải tin tưởng mình như thế, nói cho cùng mình chỉ là võ giả Nhất Tuyến Thiên, lần này nếu không vì Long Phúc tương trợ, tin rằng hắn sớm đã bị Cửu Châm Phong Thần cắn trả, đến lúc tất cả cao thủ hội tụ tại đế quốc Lôi Đình, thử hỏi dùng thực lực của mình có thể ngăn cản sao?

“Long huynh đệ, ngươi phát triển như thế chúng ta rõ như ban ngày, hi vọng ngươi có thể đáp ứng cho ta.”

***

(*) Tử trung: Trung thành đến chết, thà chết cũng trung thành.

(*) Danh ngôn quy định: Quy định được đặt ra rồi tuyên bố rộng rãi, thực hiện nghiêm túc.

(*) Khai môn kiến sơn: Mở lòng nói hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.