Trở về gia tộc, Long Ngạo không nói với bất kỳ ai, trực tiếp về phòng bắt đầu tu luyện.
Long Ngạo phải mất cả đêm hôm đó mới vất vả ngăn chặn được sự phản phệ của linh lực.
Câu chuyện Long Ngạo đánh một trận với Long Ngạn Thành, đồng thời chém giết Long Ngọc Lang sớm đã truyền khắp toàn bộ thành Lôi Vân, ai nghe được tin này cũng quá sợ hãi, mọi người dường như không dám tin vào chuyện này.
Long Ngạn Thành cùng Long gia đại diện cho cái gì, tất cả mọi người trong lòng đều vô cùng rõ ràng, lấy tư cách một trong bốn thế lực mạnh nhất thành Lôi Vân, có thể nói là ở đây không ai dám trêu chọc Long gia.
Còn Long Ngạo là cái gì?
Hắn chẳng những không coi Long gia ra gì, còn chém chết cháu trai của Long Ngạn Thành. Hậu quả mà Long Ngạo về sau phải hứng chịu gần như có thể dự kiến. Vì thế, tất cả mọi người đều muốn nhìn xem Long Ngạn Thành và Long gia rốt cuộc phải báo thù như thế nào.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Long Ngạo vừa mới rời khỏi phòng đã bị cha mẹ bắt đến nhà lớn, không chỉ có Long Nghị, Mộc Lâm ở đây, những người khác của Long gia cũng gần như tập trung đầy đủ.
“Ngạo nhi, con không sao chứ?”
Giờ đây, tất cả mọi người từ trên xuống dưới của Long gia đều ngập tràn hưng phấn cùng ngạc nhiên. Tin tức về việc Long Ngạo chém giết Diệp Cô Thành cùng Long Ngọc Lang, kháng cự Long Ngạn Thành bọn họ đều đã biết. Đây chẳng phải là nói Long gia từ nay có thể mượn sức mạnh của Long Ngạo để từng bước quật khởi hay sao?
“Thất ca, huynh thực sự vô cùng tài ba, mau nhìn xem Bách Chiến Bảng.”
Trên mặt Long Thiến Thiến tràn ngập tự hào, đưa cho Long Ngạo một quyển sách nho nhỏ tinh xảo, cười hì hì, nói ra:
“Thất ca, quyển này là Bách Chiến bảng, muội hao tốn ước chừng một nghìn đồng vàng để mua nó đấy.”
Một nghìn đồng vàng mua một quyển sách nhỏ?
Bất đắc dĩ cười cười, Long Ngạo mở quyển sách nhỏ ra, trang thứ nhất viết ba chữ Bách Chiến bảng, bắt đầu trang thứ hai, mỗi trang viết mười tên, mười trang tổng cộng có một trăm tên, đúng là Bách Chiến bảng với một trăm cái tên nhân vật thiên tài.
Mở ra trang thứ mười Bách Chiến bảng, Long Ngạo nhìn không thấy tên Diệp Cô Thành, mà lại thấy tên của mình viết ở phía trên, dưới tên còn có một hàng chữ nhỏ viết:
“Thiếu niên Long gia Xích Hỏa trấn, mười năm kiên trì, mười năm chấp nhất, vĩnh viễn không buông tha, cuối cùng từ phế vật mà quật khởi, chém giết Diệp Cô Thành, liệt vào vị trí chín mươi sáu Bách Chiến bảng.”
Nhìn Bách Chiến bảng giới thiệu về mình, Long Ngạo trong phút chốc không nói nên lời, nhất là câu “phế vật quật khởi” này.
“Ngạo nhi, Bách Chiến bảng chính là bảng danh sách trọng yếu nhất Thiên Vũ đại lục, chín châu tổng cộng có chín đại Bách Chiến bảng, phàm là người tiến vào Bách Chiến bảng thì đều là dạng kinh tài tuyệt diễm(*).”
Long Ngạo đương nhiên biết rõ về Bách Chiến bảng.
Võ giả trong chín châu của Thiên Vũ đại lục, chỉ cần chưa vượt qua tuổi bốn mươi thì đều có thể tiến hành đấu võ, người giành chiến thắng sau cùng có thể được đề tên lên Bách Chiến bảng. Từng châu của Thiên Vũ đại lục có vô số thiên tài, nhưng cũng chỉ có một trăm người được đề tên trên bảng, cho nên có thể tưởng tượng được Bách Chiến bảng giá trị bao nhiêu kim lượng.
Nhưng Long Ngạo lại không ngạc nhiên chút nào, bởi vì hắn biết, nhân vật siêu mạnh ở phía trên Bách Chiến bảng đều không phải là hạng đơn giản, Diệp Cô Thành chẳng qua là tên thứ chín mươi sáu, nhưng tu vi cũng đã đạt đến Bách Tán Thiên đỉnh phong, thử hỏi chín mươi lăm cái tên xếp phía trên hắn trên Bách Chiến bảng, thực lực sẽ là cỡ nào?
Đúng lúc này, một tên đầy tớ từ bên ngoài bước nhanh vào, quỳ trên mặt đất, vội vàng nói:
“Đại gia, có cấp báo gia tộc tám trăm dặm.”
Tám trăm dặm cấp báo?
Rất kinh ngạc, Long Nghị tiếp nhận phong thư trong tay tên đầy tớ, vừa mở ra xem sắc mặt ngay lập tức chuyển lạnh, tức giận nói:
“Giỏi cho một tên Dương gia vô sỉ.”
“Đại ca, thế nào?”
“Hừ, Dương gia không biết vận dụng thủ đoạn gì đã mời được Hắc Phong đạo nhân núi Hắc Phong. Theo như cha nói trong thư, mười ngày nữa Hắc Phong đạo nhân sẽ tới Xích Hoả trấn, đến lúc đó Long gia chúng ta ắt gặp tai họa diệt môn.”
Hắc Phong sơn, Hắc Phong đạo nhân?
Tất cả mọi người ở đây đều biết Hắc Phong đạo nhân núi Hắc Phong là ai, có người nói Hắc Phong đạo nhân cùng Dương gia có một chút quan hệ. Xích Hỏa trấn xưa nay vẫn luôn yên bình, lần này Dương gia mời Hắc Phong đạo nhân đến, rõ ràng là muốn tiêu diệt Long gia.
“Đại ca, gia tộc chúng ta tuy rằng đã thăng cấp thành gia tộc bát giai, nhưng bản thân nội tình không tăng lên chút nào, nếu như Dương gia cùng Hắc Phong đạo nhân tới truy sát, chúng ta chỉ có nước chịu để bị đánh.”
Đám người Long Kiên đều vô cùng biết rõ, lần này gia tộc có thể thăng cấp không phải vì thực lực tăng lên, mà là nhờ Long Ngạo đột nhiên quật khởi. Nói cách khác, không có Long Ngạo, gia tộc vẫn là dạng trước đấy.
Mà bây giờ bọn họ cũng không dám phân phó Long Ngạo đi làm chuyện gì. Long Ngạo giờ đã khác xưa, không chỉ đạt thành tựu võ giả Tiên Thiên, mà còn có khả năng chống lại Long Ngạn Thành, chém giết Diệp Cô Thành cùng Long Ngọc Lang. Thân làm chú như bọn họ tựa hồ cũng có chút thận trọng với đứa cháu này của mình.
Trước những ý kiến của mấy đứa em trai, Long Nghị thực sự không biết phải nghĩ thế nào.
Trong lòng Long Nghị thầm than một tiếng, nhưng ông cũng không trách bất cứ ai. Đối với võ giả cảnh giới Tiên Thiên, bản thân họ chính là sự tồn tại áp đảo tất cả, cho dù là người làm cha như mình thì bây giờ đối diện với con trai cũng đã không thể giống như trước đây.
Không chờ Long Nghị mở miệng, Long Ngạo đã chủ động nói:
“Cha, chuyện của gia tộc cũng chính là chuyện của con, con sẽ lập tức trở về Xích Hoả trấn.”
“Được, con đi trước, mọi người ở đây cũng sẽ lập tức trở về.”
Long Nghị biết, đại bản doanh Long gia ở Xích Hỏa trấn mới là quan trọng, cơ nghiệp thành Lôi Vân có cũng được không có cũng không sao, nếu như bởi vì nhỏ mà mất lớn, đến lúc đó hối hận cũng không kịp.
Long Ngạo không chần chừ chút nào, lập tức đứng lên thu xếp để trở về Xích Hỏa trấn. Trong lòng hắn biết rõ, hiện tại gia tộc của hắn không thể nào kháng cự được sự phản kích của võ giả Tiên Thiên.
Sau khi Long Ngạo rời đi, mấy anh em Long Nghị tiếp tục bàn bạc.
“Đại ca, Ngạo nhi đột nhiên quật khởi, có phải có chút quá nhanh hay không? Lần này chém giết Long Ngọc Lang, Long Ngạn Thành cùng Long gia chắc chắn sẽ không bỏ qua, chúng ta phải mau chóng nghĩ ra cách đối phó.”
“Ừ, nội tình Long gia lục giai chắc chắn không sao lãng chuyện này, nhưng lấy thực lực hôm nay của Ngạo nhi, tin chắc Long Ngạn Thành cũng không dám xằng bậy, ta với Ngạo nhi tin rằng, ngày sau Long gia chúng ta nhất định có thể vượt qua lục giai.”
Mọi người chỉ cần nghĩ tới việc Long Ngạo ở trước mặt Long Ngạn Thành dám chém giết Long Ngọc Lang, thì đều có loại cảm giác khó tin sâu sắc.
Trong một gian phòng rất sang trọng trong Long gia lục giai Lôi Vân thành.
“Cha, con muốn đi báo thù ngay lập tức, con không thể để cho Ngọc Lang chết oan uổng như vậy!”
Long Hạc Minh, cha của Long Ngọc Lang, sắc mặt âm trầm đáng sợ, thân thể liên tục run lên vì phẫn nộ.
“Hạc Minh, con yên tâm, chớ có nóng vội, chúng ta chắc chắn sẽ báo thù cho Ngọc Lang, nhưng bây giờ không phải là lúc.”
“Đây là vì cái gì?”
Long Hạc Minh thực sự không nghĩ ra, vì sao cha phải kiêng kỵ một Long gia cửu giai như vậy, cho dù đối phương xuất hiện một võ giả Tiên Thiên thì đã sao?
“Hạc Minh, không biết tên súc sinh Long Ngạo kia rốt cuộc làm thế nào mà có được, nhưng bóng dáng hư ảo kia rõ ràng có thực lực Nhất Tuyến Thiên, đồng thời không kém ta, cho nên chúng ta nhất định phải bàn bạc kỹ hơn.”
Nghe đến đây, Long Hạc Minh hình như cũng có chút kinh ngạc, bởi vì cha là thực lực gì hắn biết rõ, xem ra đối phương thật sự là có điểm bất thường. Hai cha con lần lượt nhìn nhau đăm chiêu, trên mặt đều tràn ngập những toan tính tàn độc.
***
(*) Kinh tài tuyệt diễm: Tài hoa hơn người, tài giỏi tuyệt đỉnh.