Người đứng đầu Bách Chiến bảng có thực lực rất lớn.
Long Ngạo có mười phần tin tưởng rằng có thể đánh bại Long Phong Tử, nhưng không hoàn toàn tự tin có thể đánh bại Độc tí Đao vương, đây chính sự chênh lệch bảy mươi bảy vị và bảy mươi tám vị tầm đó trên Bách Chiến bảng.
Toàn thân tử dực huyết Kim Sư đỏ rực như máu, phần lưng mọc ra hai cánh màu tím tinh khiết, thân hình khoảng chừng hai mét, nhìn lên trông cường đại vô cùng, nhưng Độc tí Đao vương thực lực cũng không tồi, vừa ngã đã đứng dậy, đao trong tay tuyệt nhiên không rơi xuống.
Cảm nhận được đao thế của Độc ti Đao vương xuất ra, Long Ngạo cũng có chút kinh ngạc, không hổ là cuồng nhân chiến đấu, chỉ cần như thế này đã đủ để khinh thường tất cả võ giả Nhất Tuyến Thiên.
“Thế”(*) chính là năng lực của võ giả diễn hóa.
Phàm là chuyện gì thì đều có ngoại lệ, một vài võ giả trước mặt, kể cả võ giả Bách Tán Thiên, lúc gặp được thời cơ tốt cũng có khả năng ngưng tụ ra thế của riêng mình.
Nhưng loại thế của võ giả Bách Tán Thiên so với thế của võ giả diễn hóa thì có chút khác nhau, dù sao võ giả diễn hóa là diễn hóa khiếu huyệt, sinh sôi nảy nở ngưng tụ mà ra thế, đem thế dung nhập với sức mạnh của bản thân.
Không hề nghi ngờ, Độc tí Đao vương có thể trực tiếp dùng cảnh giới Nhất Tuyến Thiên tự cô đọng ra thế của riêng mình. Long Ngạo lúc này đã hiểu, Độc tí Đao vương ngoài thiên phú và tiềm lực thì thực lực của bản thân cũng rất lớn mạnh.
Lúc này hai cánh trên lưng của tử dực huyết Kim Sư bắt đầu câu dẫn Lôi Điện từ bốn phía, tất cả mọi người có thể cảm nhận được rõ ràng xung quanh có một luồng khí tức chấn động mãnh liệt.
Trong ánh mắt tất cả mọi người ai nấy đều khiếp sợ, hai cánh của tử dực huyết Kim Sư đã bắt đầu xuất hiện sức mạnh Lôi Điện, nó không ngừng vỗ hai cánh màu tím đen, tạo ra một luồng Lôi Điện chi lực khủng bố không ngừng công kích Độc tí Đao vương.
Chính vì như thế, Độc tí Đao vương bắt đầu không ngăn cản nổi nữa.
Mọi người đứng ở xung quanh đều bị tử dực huyết Kim Sư phóng xuất ra Lôi Điện chi lực công kích. Để tự bảo vệ mình, ai nấy đều nhanh chóng tản ra, trong nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng một ai nữa.
Linh thú Tiên Thiên tử dực huyết Kim Sư không chỉ có thực lực cường đại, lại thêm có thể câu dẫn thiên địa Lôi Điện chi lực, đừng nói võ giả Nhất Tuyến Thiên, kể cả là cao thủ diễn hóa cũng chưa chắc có thể dễ dàng giết được nó.
Nhìn thấy Độc tí Đao vương từng bước bị ép sát, Long Ngạo không tiếp tục xem là chuyện đùa nữa.
Thân thể hắn lao ra nhanh như một mũi tên, người chưa tới, Hoàng Tuyền cửu liên kích đã hung hăng đánh tới, quyền kình chồng chéo, sức mạnh lập tức tăng lên khủng khiếp, hung hăng nện lên phía trên khí tráo(*) Lôi Điện.
Độc tí Đao vương có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn vội vàng nói ra:
“Phá khí tráo Lôi Điện của tử dực huyết Kim Sư trước.”
Gật gật đầu, Long Ngạo cũng không dám có chút chủ quan, trong tay xuất hiện Huyết ẩm Cuồng Đao, cùng với Phệ Tâm chưởng lạnh như băng bổ ra rất nhanh.
Đao mang kinh thiên không ngừng bổ vào phía trên khí tráo Lôi Điện, hai đại võ giả Nhất Tuyến Thiên, đồng thời là thiên tài tuyệt đỉnh trong bảy mươi bảy, bảy mươi tám cái tên trên Bách Chiến bảng, một khi liên thủ thì uy lực phải biết.
“Ta và ngươi công kích riêng lẻ thì căn bản không có khả năng phá vỡ Lôi Điện khí tráo.”
Độc tí Đao vương đồng ý gật gật đầu, nói ra:
“Tốt, ta và ngươi liên thủ, tập trung dùng toàn lực công kích.”
Long Ngạo đột nhiên cảm thấy rất mến phục tính cách mãnh liệt cùng thực lực cường đại của Độc tí Đao vương. Loại cảm giác này rất kỳ lạ, bởi tính cách như thế chính là điều mà Long Ngạo vẫn luôn mong muốn hướng tới.
“Nếu lần này giết được tử dực huyết Kim Sư, ta và ngươi sẽ chia đều, như thế nào?”
Trước khi tập trung toàn lực ra tay, Độc tí Đao vương đem chuyện phân chia tử dực huyết Kim Sư nói ra, Long Ngạo cũng cực kỳ đồng ý, dù sao hai người bọn họ đều là vì tử dực huyết Kim Sư mà đến, nếu liên thủ giết được tử dực huyết Kim Sư nhưng phân chia lại không tốt thì thật sự là không đáng.
Long Ngạo và Độc tí Đao vương trong chốc lát đã đạt được sự ăn ý nhất định, hai người giống như bằng hữu đã ở chung nhiều năm, mỗi người đều sử xuất một chiêu cường đại nhất, tập trung một điểm, cùng công kích tử dực huyết Kim Sư.
Hai đại võ giả Nhất Tuyến Thiên sử xuất một chiêu cường đại nhất, thật giống như hồng thủy bạo phong(*), sức mạnh không ngừng gia tăng.
“Ầm!”
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Lôi Điện khí tráo trên người tử dực huyết Kim Sư đã lập tức bị đập nát, hoá thành từng mảnh vỡ nhỏ rồi biến mất.
Tử dực huyết Kim Sư cường đại nhất là khi câu dẫn được Lôi Điện khí tráo và Lôi Điện chi lực, hôm nay Lôi Điện chi lực bị kích phá, thân thể tử dực huyết Kim Sư bị đánh ngã xuống đất, thất khiếu(*) chảy máu, trong chốc lát đã bị chém giết.
Tử dực huyết Kim sư dễ dàng bị giết thế sao?
Nhìn thấy thi thể trên mặt đất, bất kể là Long Ngạo hay Độc tí Đao vương đều đứng ngây ngốc sững sờ, căn bản không biết chuyện gì vừa xảy ra.
Hai người tuy rất có lòng tin vào thực lực của mình, nhưng không cũng vì thế mà tự cao tự đại, tử dực huyết Kim Sư thực lực như thế nào bọn hắn biết rành mạch, cho dù liên thủ cũng không có khả năng giết được nó dễ dàng như thế.
Hai người liếc nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều biểu lộ sự kinh ngạc.
Hai người lập tức kiểm tra thân thể tử dực huyết Kim Sư, nhìn xuống phía dưới, hai người đều có chút ngạc nhiên, giọng Độc tí Đao vương lạnh lùng nói:
“Thì ra là nó đã bị thương, rốt cuộc là ai tổn thương tử dực huyết Kim Sư rồi mà lại không giết nó?”
Điểm này khiến cho hai người đều rất ngạc nhiên, họ không hiểu đối phương đã có thể kích thương tử dực huyết Kim Sư, thì sao phải buông tha cho nó?
Điểm này không hợp lẽ thường.
“Ta gọi là Cuồng Ngạo.”
Độc tí Đao vương Cuồng Ngạo, Long Ngạo cười cười, nói ra:
“Ta gọi là Long Ngạo, hai người chúng ta thật đúng là có duyên, chữ trong tên đều mang theo một chữ “Ngạo”.”
Cuồng Ngạo vẻ mặt lạnh lùng, không có chút tươi cười nào, thật giống như một cỗ cương thi(*), hắn gật gật đầu, nói ra:
“Lần này đa tạ ngươi tương trợ. Bất kể như thế nào, tử dực huyết Kim Sư đã bị chúng ta giết, theo như ước định lúc trước, mỗi người chúng ta sẽ lấy một nửa tử dực huyết Kim Sư.”
Mỗi người một nửa.
Tử dực huyết Kim Sư chỉ có ba thứ đồ vật là linh hồn, thú đan và thân thể, lúc vừa mới đánh chết tử dực huyết Kim Sư, Long Ngạo đã không nói tiếng nào cướp lấy linh hồn của nó, giao cho Long Phúc trong Long ấn.
Chính vì như thế, Long Ngạo ngẫm nghĩ lại, nói ra:
“Thú đan và thân thể của tử dực huyết Kim Sư, ngươi cần cái nào thì cứ mang cái đó đi.”
Hình như có chút ngạc nhiên, Cuồng Ngạo cũng không lập tức lựa chọn mà hỏi ngược lại:
“Long Ngạo, ngươi lần này đến đây giết tử dực huyết Kim Sư cũng là vì việc chọn rể cho công chúa Tử Hà của hoàng thất Tinh Vân à?”
“Không phải.”
“Thứ cho ta mạo muội hỏi một câu, ngươi giết tử dực huyết Kim Sư là vì cái gì?”
“Ta muốn luyện chế hoàn hồn đan.”
“Ngươi là luyện đan sư à?”
Cuồng Ngạo hình như càng thêm ngạc nhiên, cho tới giờ khắc này hắn mới tỉ mỉ đánh giá thiếu niên trước mắt. Thiếu niên vừa mới sử xuất thực lực, hắn đã thấy tận mắt là rất cường đại, kể cả bản thân hắn cũng chưa chắc có đủ mười phần tin tưởng chiến thắng được đối phương.
Hình như nghĩ đến cái gì đó, Cuồng Ngạo cao giọng hỏi:
“Ngươi chính là Long Ngạo cách đây không lâu đã đánh bại Long Phong Tử, tấn cấp trên Bách Chiến bảng?”
“May mắn thay, đúng vậy, ta đúng là một vị luyện đan sư, lần này giết tử dực huyết Kim Sư, chính là vì muốn cướp lấy thú đan để luyện chế hoàn hồn đan, nhưng ta đã nói, thi thể và thú đan, ngươi cần cái nào thì có thể lấy đi.”
***
(*) Thế: Sức mạnh, chiêu thức, tư thế.
(*) Khí tráo: Luồng không khí bao xung quanh tử dực huyết Kim Sư.
(*) Hồng thuỷ bạo phong: Nước to gió lớn. Ý nói khí thế vô cùng mãnh liệt.
(*) Thất khiếu: Là bảy cái lỗ trên cơ thể người, gồm hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, miệng.
(*) Cương thi: Xác chết.