Long Ngạo Chiến Thần

Chương 52: Chương 52: Tử dục kim sư




Một năm ước hẹn.

Diệp Hạo có mười phần tin tưởng một năm sau hắn có thể đánh bại đối phương, hơn nữa còn giết chết đối phương.

Mặc dù tiềm lực và thiên phú của đối phương chính là người cường đại nhất mà hắn từng chứng kiến từ trước tới nay. Nhưng trong vòng một năm muốn đột phá cảnh giới diễn hóa, hơn nữa còn muốn đạt tới thực lực như của hắn, liệu có thể sao?

Mặc kệ người khác có tin hay không, riêng hắn tuyệt đối sẽ không tin.

Nhìn thấy Diệp Hạo rời đi, sắc mặt Long Mạc và Âu Dương Phi đều khẩn trương, hai người hình như không nghĩ ra, việc này bọn hắn đã lo ổn thỏa, vì sao tên thiếu niên còn muốn cùng với đối phương định ra ước hẹn một năm?

Chẳng lẽ Long Ngạo thực sự tin một năm sau có thể đánh bại Diệp Hạo?

Đừng nói là Diệp Hạo, kể cả là Long Mạc và Âu Dương Phi cũng có chút không tin, Âu Dương Phi thở dài một tiếng thật sâu, nói ra:

“Long huynh, sao ngươi phải khổ vậy chứ?”

“Đa tạ thái tử điện hạ và Long Mạc tiền bối tương trợ, ân huệ hôm nay Long Ngạo nhất định sẽ báo đáp.”

“Long huynh, ta và ngươi mới quen đã thân, mà ta thì lớn hơn ngươi vài tuổi, không bằng ngươi gọi ta một tiếng Âu Dương đại ca, ta gọi ngươi Long đệ, như thế nào?”

Hình như có chút ngạc nhiên, không biết vị thái tử điện hạ của vương quốc Tinh Vân này vì sao đối với mình chiếu cố như thế, còn muốn xưng huynh đệ. Ngẫm lại, Long Ngạo lập tức hiểu rõ ý đồ của đối phương.

Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên biết rõ ý tứ của vị thái tử điện hạ này, nếu mười năm trước mọi người ở chỗ mình vẫn gọi mình là phế vật, Âu Dương Phi có thể đối đãi với mình như thế sao?

“Âu Dương đại ca, đa tạ.”

Long Ngạo đáp lại một cách dễ dàng, tuy cuộc sống ở thế giới này lấy võ vi tôn, nhưng cũng nên dựa vào thế giới này mà sinh tồn, nếu không người chịu thiệt nhất cuối cùng vẫn chính là mình.

“Ha ha ha, tốt, Long huynh đệ, ngươi yên tâm, một năm sau ta sẽ cùng ngươi đi đến Lưu Vân Tông, ta rất muốn nhìn xem Lưu Vân Tông rốt cuộc là một nơi đầm rồng hang hổ như thế nào.”

“Long Ngạo, nếu như ngươi không chê, đến lúc đó ta cũng nguyện ý cùng ngươi đi một chuyến.”

Mặc kệ Âu Dương Phi và Long Mạc rốt cuộc là vì mục đích gì, hai người họ có thể ở cảnh giới này chứng tỏ cũng đã đạt đến một trình độ nào đó. Long Ngạo cười cười, tràn ngập tự tin nói ra:

“Đa tạ Âu Dương đại ca và Long Mạc tiền bối, một năm sau ta nhất định sẽ đánh bại Diệp Hạo.”

Nhìn thấy thiếu niên trước mặt biểu lộ sự tự tin vô cùng, Long Mạc và Âu Dương Phi đều có chút ngạc nhiên, hai người nhìn nhau cười cười, đều không nói thêm điều gì. Dù sao làm còn tốt hơn nói.

“Long huynh đệ, nếu ngươi không chê, chi bằng cùng ta đi về Tinh Vân thành xem thế nào?”

“Long Ngạo, chủ nhân cũng rất muốn gặp ngươi.”

Kỳ thật trong nội tâm Long Ngạo cũng không muốn đi về Tinh Vân thành, nhưng bất kể nói thế nào, Long Mạc và Âu Dương Phi cũng đã giúp đỡ mình, nếu cự tuyệt hình như có chút không phải.

“Dù sao ta cũng chưa từng đi Tinh Vân thành, vừa hay lần này có cơ hội để đi, xem ra ta làm phiền hai vị rồi.”

Nghe Long Ngạo nói, Âu Dương Phi và Long Mạc đều thoải mái cười to.

Tin tức Long Ngạo khiêu chiến Diệp Hạo cũng đã nhanh chóng truyền khắp Lôi Vân thành, phàm là người nhận được tin tức đều toát mồ hôi lạnh mà lo sợ thay cho Long Ngạo. Nhưng càng như vậy thì càng chờ mong, dù sao Long Ngạo cũng mang cho bọn họ rất nhiều chuyện trái ngược với lẽ thường, không tưởng được.

Một năm ước hẹn.

Tinh Vân thành là thành phố trong vương quốc Tinh Vân, hoàng thất Tinh Vân tọa lạc tại đây, còn có gia tộc siêu cấp như Long gia ngũ giai tọa trấn.

Thiên Vũ Đại Lục, tổng cộng có chín Châu.

Thiên Châu bao gồm hai đại đế quốc xưng bá, theo thứ tự là Hỏa Diễm đế quốc và Lôi Đình đế quốc, mà Tinh Vân vương quốc chính là một trong các vương quốc phụ thuộc Lôi Đình đế quốc. Trong tất cả các vương quốc thuộc địa thì Tinh Vân được xem như vương quốc thực lực thiên cường(*).

Tinh Vân thành tụ tập tất cả gia tộc cường đại nhất ở vương quốc Tinh Vân, võ giả cũng cường đại nhất. Ở đây lúc nào cũng có thể gặp được võ giả cường đại, trừ phi là nhị thế tổ, hoặc là đui mù, nếu không thì không có ai dám làm càn ở Tinh Vân thành.

Trải qua mấy ngày di chuyển liên tục, mấy người Long Ngạo rốt cuộc cũng tới Tinh Vân thành.

Nhìn thấy bức tường thành khổng lồ trước mặt, Long Ngạo hình như có chút ngạc nhiên, bất kể là Xích Hỏa trấn hay Lôi Vân thành đều không thể so với Tinh Vân thành trước mặt, mọi thứ ở đây căn bản là đều ở trên một cấp bậc.

Long Mạc và Âu Dương Phi thì không ngạc nhiên chút nào, bởi vì những nơi như thế này bọn hắn đã gặp quá nhiều, đã nhìn quen lắm rồi. Âu Dương Phi vừa cười vừa nói:

“Long huynh đệ, không biết là ngươi muốn trực tiếp tiến cung ngay, hay sau đó mới đến vậy?”

“Không, ta muốn xem Tinh Vân thành thật kỹ, sau đó mới tới chỗ hoàng thất.”

“Tốt, ta sẽ ở hoàng cung chờ Long huynh đệ!”

Hình như có chuyện quan trọng, Âu Dương Phi nhảy lên ngựa chạy đi rất nhanh, trong nháy mắt đã biến mất vô tung vô ảnh(*).

“Long Ngạo, khi nào ngươi đến Long gia đây?”

Bất kể là Long gia cửu giai, Long gia ngũ giai, hoặc là Long gia lục giai, đều thuộc về chi nhánh gia tộc Long thị. Nhưng bình thường, Long gia đẳng cấp cao căn bản vẫn xem thường Long gia cấp bậc thấp.

Trong nội tâm Long Ngạo kỳ thật có chút thành kiến, nhất định bài xích Long gia đẳng cấp cao, hắn lắc đầu nói ra:

“Tạm thời không đi, ta muốn trải nghiệm trước một chút, các người cứ đợi một lúc, ta đi không lại muộn.”

Hình như rất hiểu tính cách đối phương, Long Mạc không cưỡng cầu, nói vài lời khách sáo sau đó cũng đi luôn.

Khi Âu Dương Phi và Long Mạc rời đi, Long Ngạo mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, một mình tự do tự tại thật tốt. Cái gì mà hoàng thất Tinh Vân, cái gì mà Long gia ngũ cấp, đều là do nhìn thấy mình có thiên phú và tiềm lực, nếu có một ngày mình lại một lần nữa biến thành phế vật, chỉ sợ vô tình nhất vẫn là hai bên này.

Không nghĩ ngợi gì nữa, Long Ngạo nộp thành phí, sau đó rất thuận lợi tiến vào Tinh Vân thành.

Đây là lần đầu tiên Long Ngạo rời khỏi Lôi Vân thành, đi vào Tinh Vân thành mới nhận ra nếu đem so Xích Hỏa trấn và Lôi Vân thành với Tinh Vân thành, quả thực chính là như tiểu hài tử và đại nhân.

Long Ngạo định tìm một quán rượu, gọi cả bàn rượu và thức ăn, một mình ăn hết.

Tinh Vân Thành dòng người tấp nập, nhìn khắp nơi đều là người, trong đó võ giả chiếm hết hai thành. Long Ngạo có thể cảm thấy rõ ràng bên ngoài có rất nhiều võ giả có thực lực cường đại, trong đó có cả cao thủ Tiên Thiên.

“Các ngươi có nghe nói gì chưa, Tử Hà công chúa của hoàng thất công khai chọn rể, ai có thể săn giết tử dực huyết Kim Sư, đoạt lấy thú đan luyện chế thành hoàn hồn đan thì sẽ lập tức được gả cho.”

“Thật à?”

“Lão Hắc, chẳng lẽ ngươi lại muốn đi săn giết tử dực huyết Kim Sư? Đừng nói đùa chứ, nghe nói tử dực huyết Kim Sư chính là linh thú cực kỳ hung tàn, thực lực vô cùng khủng bố, đừng nói là ngươi, cho dù là cường giả Tiên Thiên cũng chưa chắc có thể săn giết nó.”

Tử dực huyết Kim Sư?

Nghe những người bên cạnh bàn tán về tử dực huyết Kim Sư, Long Ngạo đương nhiên cũng biết rõ đó là linh thú Tiên Thiên, vô cùng hung hãn. Nó không chỉ tàn nhẫn mà còn có thể câu thông thiên địa Lôi Điện, nếu không phải là tình huống vạn bất đắc dĩ thì sẽ không có ai muốn đi trêu chọc tử dực huyết Kim Sư.

Long Ngạo đương nhiên sẽ không cần biết công chúa Tử Hà chọn rể ra sao, trong đầu hắn chỉ nghĩ, nếu mình có thể săn giết được tử dục huyết Kim Sư, lấy được thú đan thì có thể luyện chế được hoàn hồn đan hay không?

***

(*) Tử dực huyết Kim Sư: Con sư tử thân màu vàng, có đôi cánh màu tím.

(*) Nghịch tập: Phản công, phản kích

(*) Vương quốc thực lực thiên cường: Vương quốc có thực lực mạnh.

(*) Vô tung vô ảnh: không có tung tích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.