Long Ngạo Chiến Thần

Chương 107: Chương 107: Tự mình hiểu lấy




Hủy Diệt Ấn quyết.

Hủy Diệt Ấn quyết tổng cộng có mười tám thức, Long Phúc chỉ là truyền thụ cho Long Ngạo bốn thức đầu.

Theo như Long Phúc nói thì với thực lực của Long Ngạo bây giờ, nhiều nhất chỉ có thể tu luyện bốn thức đầu, về phần mười bốn thức ấn quyết phía sau, thực lực còn chưa đủ để tu luyện.

Bốn thức đầu trong Hủy Diệt Ấn quyết, theo thứ tự là Trấn Hồn ấn, Thiêu Minh ấn, Táng Thiên ấn, Tận Thế ấn. Bây giờ, Trấn Hồn ấn đã tu luyện đến trình độ cao nhất, như vậy đã có thể tu luyện thức thứ hai của Hủy Diệt Ấn quyết là Thiêu Minh ấn.

Long Ngạo rất mong chờ vào Hủy Diệt Ấn, làm cho hắn ngay cả chờ đợi trong phút chốc cũng không được, lập tức bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.

Buổi trưa,ngày thứ hai.

Lôi Đình chiến chính thức kết thúc, ba mươi hai vương quốc, Lôi Đình đế quốc còn lại rải rác vài thành viên, tổng cộng hơn bốn trăm người, đến khi kết thúc chỉ còn lại không tới ba mươi người, không còn nổi một phần mười, có thể hiểu Lôi Đình chiến khốc liệt tới cỡ nào.

Xếp hạng theo tỷ lệ, Long Ngạo cuối cùng đạt được hạng hai, hạng nhất bị Lôi Đình Hộ quốc đường dành được.

Long Ngạo xếp ở vị trí thứ hai hoàn toàn làm cho Lôi Đình đế quốc và ba mươi hai vương quốc kinh ngạc. Về phần lai lịch của Long Ngạo cũng bị các đại vương quốc đào lên, nhất là khi biết được Long Ngạo đến từ Tinh Vân vương quốc, tất cả mọi người càng thêm vô cùng khiếp sợ.

Tinh Vân vương quốc tổng cộng có mười người tham gia Lôi Đình chiến, ngoại trừ Long Ngạo cùng Hách Siêu ra thì hầu như toàn quân bị diệt, khi Tinh Vân vương quốc biết việc này, cả nước đều bị chấn động.

Hai ngườicòn sống sót trong Lôi Đình chiến, toàn bộ đều rời khỏi Tinh Vân vương quốc, Âu Dương Phi nghĩ đến việc này, trong lòng vừa vui mừng vừa buồn rầu, vui mừng là vì Long Ngạo cũng không xảy ra chuyện, đồng thời đoạt được hạng hai trong Lôi Đình chiến.

Buồn rầu vì toàn bộ thành viên của Tinh Vân vương quốc đều bỏ mình. Đối với Tinh Vân vương quốc mà nói, đây chắc chắn là một tin tức rất xấu.

Dịch trạm của Tinh Vân vương quốc.

“Hách thúc thúc, ta biết việc này là do đám người La Thành không tốt, hi vọng thúc không nên rời khỏi Hộ quốc đường.”

“Thái tử, ta đã rời khỏi Hộ quốc đường.”

Gương mặt Hách Siêu đầy vẻ kiên quyết, mặc dù La Thành đã chết nhưng hắn đã rời khỏi Hộ quốc đường, nếu hiện tại quay về Hộ quốc đường, thử hỏi người khác còn coi hắn ra gì?

Âu Dương Phi làm sao không biết tâm tư của Hách Siêu. Đối với cao thủ như vậy, cho dù hắn là thái tử vương quốc cũng thực sự có chút bất lực, rơi vào đường cùng hắn nhìn sang Long Ngạo bên cạnh, mặc dù không nói chuyện, biểu lộ trên mặt hắn cũng đã nói rõ tất cả.

Long Ngạo bất đắc dĩ nhún nhún vai, cười nói:

“Hách huynh, Tinh Vân Hộ quốc đường là một lựa chọn tốt, nếu huynh còn không có chỗ đi, không bằng tiếp tục ở lại Hộ quốc đường.”

Lời nói của Long Ngạo rõ ràng so với Âu Dương Phi càng thêm có tác dụng.

Hách Siêu suy nghĩ một chút, nói:

“Đã như vậy, vậy ta tạm thời ở lại Hộ quốc đường.”

Lập tức hai mắt Âu Dương Phi lộ vẻ vui mừng, nói:

“Long huynh đệ, vậy còn ngươi?”

Long Ngạo lắc đầu, mặc dù hắn hi vọng Hách Siêu ở lại Hộ quốc đường, nhưng bản thân lại không có khả năng tiếp tục ở lại đó.

“Âu Dương đại ca, ta vốn là một người ưa thích tự do tự tại, trước đó tiến vào Hộ quốc đường chính là vì ngươi và mặt mũi của thúc thúc, nhưng bởi vì... Quên đi, vẫn là câu nói kia, ta thích độc lai độc vãng.”

Nhìn thật kỹ Long Ngạo một chút, Âu Dương Phi thở dài thật sâu một tiếng, cũng không tiếp tục nói gì, bởi vì trong lòng hắn hiểu rõ, chuyện Long Ngạo đã quyết định, muốn thay đổi cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Trong lòng Âu Dương Phi hung ác mắng La Thành, thiên phú và tiềm lực của Long Ngạo còn đó, thế nhưng Hộ quốc đường thì sao?

“Long huynh đệ, ngươi đã thu được hạng hai trong Lôi Đình đế quốc, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau đó Lôi Đình đế quốc sẽ cho gọi ngươi, đồng thời mời ngươi gia nhập Hộ quốc đường.”

Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên có thể hiểu được ý tứ bên trong lời nói của Âu Dương Phi, hắn suy nghĩ một chút, nói:

“Ta sẽ không gia nhập Hộ quốc đường của Lôi Đình đế quốc,tiếp theo ta muốn trở về Xích Hỏa trấn.”

Long Ngạo lo lắng cho an toàn của Vương Vũ Âm, hận không thể lập tức bay trở về Xích Hỏa trấn.

Chỉ là ngay lúc này, đột nhiên Long Ngạo nhận được tin tức từ Xích Hỏa trấn truyền đến. Sau khi Vũ Âm sử dụng Lôi Đình quả ngàn năm đã thuận lợi tỉnh lại, chỉ là Vũ Âm lại bị sư phụ mang đi, chẳng biết đi đâu.

Nghe được tin tức này, Long Ngạo vốn nghĩ muốn nghỉ ngơi mấy ngày, lập tức rời khỏi Lôi Đình thành, đi về phía Xích Hỏa trấn.

Long gia, Xích Hỏa trấn.

Long Ngạo trở về làm cho cho toàn bộ Long gia hoàn toàn nhốn nháo, nhất là khi nhận được tin tức Long Ngạo ở Lôi Đình chiến thì càng mừng rỡ không thôi, hạng hai Lôi Đình chiến, đây là vinh quang cỡ nào.

Nhưng có vui có buồn, mặc dù Long Ngạo chiếm được hạng hai Lôi Đình chiến, nhưng lại rời khỏi Tinh Vân Hộ quốc đường.

Cho dù nói thế nào, Long gia vẫn ở trong lãnh thổ của Tinh Vân vương quốc, một khi trêu chọc vào Tinh Vân vương quốc, hậu quả khó mà lường được. Bởi vậy, từ trên xuống dưới Long gia đều lo lắng không thôi.

Đại đường của Long gia, Long Hạo Thạch, Long Nghị và Long Ngạo phân biệt ngồi xuống.

“Ngạo nhi, chuyện giữa con và Tinh Vân Hộ quốc đường chúng ta đã nhận được tin tức, chỉ là hoàng thất Tinh Vân đối với Long gia chúng ta cũng không tệ.”

Đối với ý của gia gia, Long Ngạo lại làm sao không hiểu, hắn nói:

“Gia gia, việc này con chắc chắn Tinh Vân vương quốc sẽ không đối phó chúng ta.”

Đối với điểm này, Long Ngạo hoàn toàn tin tưởng, cũng không rầu rĩ về việc này, ngược lại hỏi:

“Gia gia, chuyện của Vũ Âm?”

“Ngạo nhi, ta biết lần này con trở về chủ yếu là vì Vũ Âm, ta chỉ có thể nói cho con biết, Vũ Âm là bị sư phụ của nàng mang đi, đối phương đã nói, ít thì ba năm, nhiều thì mười năm Vũ Âm sẽ trở về.”

Ít thì ba năm? Nhiều thì mười năm?

Long Ngạo hoàn toàn lo lắng, mặc dù biết Vũ Âm có một sư phụ như thế, trước giờ lại chưa từng gặp qua, có thể nói là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, ba năm, mười năm, hắn có thể chờ, nhưng trong lòng lại vô cùng lo lắng.

“Gia gia.”

Long Hạo Thạch phất tay, gương mặt ông đầy vẻ trầm trọng, nói:

“Ngạo nhi, sư phụ của Vũ Âm thực sự rất mạnh mẽ, toàn bộ Long gia chúng ta cộng lại chưa hẳn là đối thủ của hắn. Cho nên, Ngạo nhi, trong lòng ta hiểu con lắng lo cho Vũ Âm, nhưng mọi thứ đều cần thực lực, một khi làm việc thiếu cẩn trọng, đừng nói là tìm tới Vũ Âm, cho dù bản thân con đến lúc cũng có thể gặp nguy hiểm, con có hiểu ý gia gia nói không?”

“Con hiểu.”

Long Ngạo sao lại không hiểu, nhưng vẫn còn chút lo lắng cho an toàn của Vũ Âm. Chỉ là, Long Ngạo vẫn hiểu rất rõ, ở cái thế giới người ăn thịt người này, thực lực vi tôn, thực lực chính là tất cả, không có thực lực, đừng bảo là bản thân, cho dù là người nhà cũng không thể bảo vệ.

Vì vậy, trong lòng Long Ngạo mới càng thêm hiểu rõ, trừ phi thực lực của bản thân đạt tới trình độ nhất định, nếu không việc tìm kiếm Vũ Âm chỉ có thể là lừa mình dối người.

“Gia gia, con hiểu ý tứ của người, yên tâm, con sẽ không làm việc thiếu cẩn thận, sau này con sẽ tự mình đi tìm Vũ Âm trở về. Gia gia, lần này con trở về là có chuyện muốn bàn bạc với người.”

“Chuyện gì?”

“Gia gia, cha, lần này trên đường trở về, con đã suy nghĩ thật kỹ, con nghĩ sẽ để Long gia rời khỏi Tinh Vân vương quốc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.