- Tiên thiên cương khí hóa nguyên thần, kinh mạch sơ hiện.
Hai tay Bảo Minh Nhi phát ra tiên thiên cương khí màu bích lục, Cổ Trần Sa nhận ra, đây là Tiên Thiên Ất Mộc Thanh Khí, có tác dụng chữa thương, bổ dưỡng.
- Kiếm và khải của ngươi thành tựu nguyên linh, nhưng không có kinh mạch, cái này là nghịch phản rồi, vốn tu luyện pháp bảo, đầu tiên là cải tạo tính chất, lại đến khắc trận pháp, chờ dưỡng dục thật lâu, sẽ dùng tiên thiên cương khí khơi thông kinh mạch, ngưng tụ mạch lạc giống như người, sau đó mới quán chú linh khí khiến nó tự mình tuần hoàn, dần dà sẽ sinh ra linh trí. Nhưng kiếm khải của ngươi ngược lại, kinh mạch không có, lại dùng Thiên Ma Xá Lợi cưỡng ép tụ nguyên linh, tu vi của ngươi chưa tới tình trạng luyện chế pháp bảo khơi thông kinh mạch, ta sẽ hao phí lực lượng cô đọng cho ngươi, thuận tiện để cho ngươi học tập một chút.
Bảo Minh Nhi hao tốn khí lực, tựa hồ là vì lấy được tín nhiệm của Cổ Trần Sa.
- Thập nhị chính kinh, kỳ kinh bát mạch, đan điền khí hải!
Bảo Minh Nhi giúp kiếm và khải cô đọng ra kinh mạch và đan điền.
Trong chớp mắt, Cổ Trần Sa cảm thấy kiếm khải bất đồng, linh động hơn rất nhiều, vốn hấp thu linh khí có chút chậm chạp, hơn nữa linh khí muốn kết hợp với chất liệu lại phải dựa vào Nhật Nguyệt Long Huyết và Nhật Nguyệt Long Hỏa cưỡng ép dung luyện, mà bây giờ kiếm và khải lẫn nhau nhúc nhích, hấp thu linh khí tự động chạy trong kinh mạch, cuối cùng tụ tập ở đan điền thai nghén, áp súc, xoay tròn, như muốn thành đan.
- Tốt rồi.
Bảo Minh Nhi ném kiếm và khải qua.
Cổ Trần Sa tâm ý khẽ động, cảm giác kiếm khải chẳng những chắc chắn hơn vài phần, hơn nữa linh động nhanh nhẹn, cùng tâm ý kết hợp càng thêm chặt chẽ.
- Kiếm khải đã có kinh mạch và đan điền, có thể tự mình vận chuyển tu luyện, có thể nói là bước đầu tiên thành yêu thành tiên, đương nhiên cái này còn xa xa không đủ, tiếp đó phải dựa theo tinh thần trên trời, đối ứng với huyệt khiếu trong nhân thể, ở từng tiết điểm kinh mạch tạc ra huyệt khiếu, nhưng cái này hao phí thời gian rất lớn, cho dù là ta cũng cần mấy chục năm nỗi khổ công.
Bảo Minh Nhi tiêu hao rất lớn:
- Chỉ có thể về sau chính ngươi từ từ luyện chế.
- Đa tạ.
Cổ Trần Sa cảm thụ kinh mạch và đan điền trong kiếm khải, so sánh với linh khí mình vận chuyển, tựa hồ có rất nhiều tâm đắc.
- Hôm nay giảng bài dừng ở đây.
Bảo Minh Nhi nói:
- Ta đã sai người mua sắm các loại tài liệu, ngay ở phụ cận thành lập phân viện, hi vọng Vương gia chiếu ứng.
- Vậy thì quá tốt rồi.
Cổ Trần Sa vui mừng quá đỗi:
- Ta lập tức đi bố trí, chỉ cần Tiên Tử phân phó một tiếng là được.
- Sau đó ta sẽ phái người đến bàn bạc với thuộc hạ của ngươi.
Bảo Minh Nhi gật đầu, thân thể biến mất.
Nhìn thân ảnh nàng biến mất, Cổ Trần Sa biết nàng này tu vi cao thâm mạt trắc, mình tuyệt đối không phải đối thủ, nhưng từ trên người nàng học được tri thức lại là thật sự.
Cổ Trần Sa vẫn không yên lòng, đặt kiếm và khải lên Nhật Nguyệt Tế Đàn cô đọng, Nhật Nguyệt Long Hỏa thiêu đốt, phía trên không có xuất hiện cấm chế gì, thế mới biết Bảo Minh Nhi ý ở Tuý Ông không phải rượu, tuy kiếm khải thần kỳ, nhưng nàng để ý là Hóa Long Tháp.
Thu hồi kiếm và khải, hắn tiến lên vuốt ve trứng Huyền Vũ.
- Ngươi ăn nhiều Thất Thánh Luyện Tâm Đan và mảnh vỡ Thiên Ma Xá Lợi như vậy, không biết lúc nào mới chịu nở ra, phải biết hiện tại rất nhiều thế lực đều nhìn chằm chằm ngươi, vạn nhất triều đình xảy ra chuyện gì, ta rất khó bảo hộ được ngươi.
Tựa hồ Huyền Vũ Bảo Bảo nghe được Cổ Trần Sa nói chuyện, truyền ra một cỗ ý niệm:
- Phụ thân, không sao, mặc dù hiện tại ta còn chưa triệt để thoát xác, nhưng cũng có thần thông, chỉ cần phụ thân dùng Nhật Nguyệt Long Huyết nuôi nấng, ta sẽ phát triển rất nhanh, bất quá người lần trước cực kỳ khủng bố, đã động ý niệm với ta, ta thực không thể làm gì hắn.
- Ngươi nói là Pháp Vô Tiên?
Cổ Trần Sa hỏi.
- Đúng vậy, chính là hắn, trừ khi ta chính thức thoát xác, mới có thể chống lại hắn, nhưng tiềm lực của hắn cực kỳ to lớn, tư chất còn tốt hơn Thần Thú chúng ta.
Huyền Vũ Bảo Bảo cũng rất kiêng kị.
- Chẳng lẽ không có cách nào đối phó người này sao?
Cổ Trần Sa cũng biết Pháp Vô Tiên quả thực không cách nào chiến thắng, tuy bản thân hắn dưỡng thành tính cách vĩnh viễn không nói bại, nhưng nghĩ tới Pháp Vô Tiên vẫn có loại cảm giác vô lực, chỉ cảm thấy dù mình tiến bộ như thế nào, cũng không thể siêu việt người này, bởi vì đối phương tiến bộ nhanh hơn mình quá nhiều.
- Không cách nào đối phó.
Huyền Vũ Bảo Bảo suy nghĩ thật lâu:
- Ở trong trí nhớ truyền thừa của ta, loại người này nhất định sẽ thành Thánh Nhân, Thánh Nhân là tồn tại còn mạnh hơn Thần.
- Thánh Nhân cũng sẽ vẫn lạc.
Cổ Trần Sa rất tỉnh táo:
- Từ xưa đến nay không có Thánh Nhân bất tử.
- Thánh Nhân không phải chết, mà hóa thân thành quy tắc nào đó, cùng Thiên Đạo hợp hai làm một. Đương nhiên cũng có thể nói bọn hắn đã chết, bất quá không có chết triệt để mà thôi. Bọn hắn thỉnh thoảng còn có thể hiển linh, bọn họ là nhờ nguyện lực của chúng sinh mà hiện ra trên thế gian, ví dụ như hậu đại của Thánh Nhân nhiều, hàng năm tế bái, hàng tháng tế bái, nguyện lực tích lũy đủ, có khả năng để bọn họ bày ra một phần lực lượng.
Huyền Vũ Bảo Bảo rất quen thuộc Thánh Nhân, đây là trí nhớ tới từ trong truyền thừa.
- Thì ra là thế, cái này là địa phương khác biệt giữa Thánh Nhân và Thần Linh, Thần Linh là tồn tại chân chính, Thánh Nhân lại cùng quy tắc nào đó hợp nhất, chỉ sẽ ngẫu nhiên hiển linh.
Cổ Trần Sa đã minh bạch vài thứ.
Sau đó Huyền Vũ Bảo Bảo lại im lặng, tựa hồ đã ngủ say.
Phù lục trên vỏ trứng cũng đình chỉ lưu chuyển.
Cổ Trần Sa chỉ có thể dùng Nhật Nguyệt Long Huyết vẽ phù lục, để Huyền Vũ Bảo Bảo sớm thoát xác đi ra.
Gần đây nồng độ của Nhật Nguyệt Long Huyết cao hơn, thẩm thấu ra máu tươi cho dù là trong bóng đêm cũng sáng rực, màu ngũ sắc, trong mỗi giọt máu tươi đều có phù lục và Tiểu Long bay múa, căn bản không phải máu người, thần diệu vô song.
Nếu như là đao kiếm bình thường, chỉ sợ nhỏ lên một giọt, có thể biến thành thần binh lợi khí, còn thần diệu hơn Thiên Lộ. Bất quá hắn dùng Thiên Lộ làm thức ăn, huyết dịch chẳng khác gì là Thiên Lộ trải qua tinh luyện.
Cứ như vậy, mỗi ngày Cổ Trần Sa nghe Bảo Minh Nhi giảng bài.
Hạ đi thu đến, thời tiết ở Man Hoang trở nên rét lạnh, độc trùng từ từ giảm đi.
Cổ Trần Sa nghe giảng hai ba tháng, hiểu rất nhiều thuật luyện bảo, Chuyết Quyền, Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến, Nhật Nguyệt Sát, Nhật Nguyệt Long… đều dung hội quán thông, căn cơ càng hùng hồn, mặc dù còn không chưa đột phá đến Đạo cảnh tứ biến, nhưng chỉ là chuyện sớm hay muộn.