Long Phù

Chương 350: Chương 350: Cổ Đạn Kiếm thần bí (2)




Trong phòng nhiều hơn một người, không phải Hằng Bất Động thì là ai.

Hắn vẫn mang theo mặt nạ bằng đồng xanh, lộ ra hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Cổ Đạn Kiếm:

- Không nghĩ tới, không nghĩ tới, tiểu tử ngươi còn dám xếp nhân thủ ở trong Hằng gia ta?

- Ha ha ha ha, chẳng lẽ Hằng gia không xếp nhân thủ ở bên người phụ vương ta sao?

Cổ Đạn Kiếm không sợ chút nào, lại đứng lên cười ha ha:

- Bất Động thúc thúc cứ đi thăm dò, nếu có thể tra được, ta xem như chịu phục.

- Tiểu tử ngươi lại cuồng vọng như vậy.

Đột nhiên Hằng Bất Động cong ngón búng ra, huyết quang như câu, kích xạ về phía Cổ Đạn Kiếm.

- Bất Động huynh, không được làm tổn thương ta hài nhi.

Cổ Hằng Sa biến sắc.

Đùng đùng!

Huyết quang đến bên người Cổ Đạn Kiếm lại bị một cỗ lực lượng vô hình chấn nát, Cổ Đạn Kiếm đứng yên bất động, còn cười giễu cợt.

- Hả?

Thân hình của Hằng Bất Động lui về phía sau hai bước, nhìn xung quanh:

- Đây không phải lực lượng của ngươi, sau lưng ngươi có vị cao nhân nào?

- Cao nhân?

Cổ Đạn Kiếm giễu cợt:

- Đúng vậy, sau lưng của ta có người, thực lực của người nọ, chỉ sợ ngoại trừ Thánh Nhân Hằng gia phục sinh, nếu không sẽ không làm gì được ta, Bất Động thúc, không nên hành động thiếu suy nghĩ, nói ý đồ đến của ngươi đi, hôm nay phụ vương ở trên triều bị khiển trách, kỳ thật tất cả đều bởi vì Hằng gia, nói như thế nào, Hằng gia cũng phải cho đền bù tổn thất.

- Cổ Hằng Sa, ngươi sinh được nhi tử tốt.

Hằng Bất Động ngồi xuống:

- Được rồi, chúng ta không cần giương cung bạt kiếm. Dù sao vẫn là người một nhà, lần này ta đến là nói cho ngươi biết, Thiên Phù Đại Đế đã không khống chế nổi cục diện, chỉ sợ qua không được bao lâu, hắn sẽ ứng kiếp!

- Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng lời ngươi nói?

Cổ Hằng Sa nói.

- Có tin hay không là tùy ngươi.

Hằng Bất Động phất tay:

- Vốn hắn nghịch thiên hành sự, trời cao đã sớm hạ xuống tai hoạ, lại bị hắn cứng rắn ngăn chặn, nhưng Thiên Đạo há là nhân lực có khả năng áp chế? Lần này là biểu hiện hắn áp chế không nổi, ngươi suy nghĩ một chút, hắn phải áp chế Thiên Đạo, còn phải ngăn chặn Chư Thần, áp chế bầy yêu, trừ cái đó ra, hiện tại còn muốn áp chế Tiên đạo, cho dù tu vi của hắn cao hơn, cũng sẽ có cực hạn.

- Ngươi nói lần dị tượng này, là vì hoàng thượng áp chế không nổi, nói như vậy, ta phải chuẩn bị đường lui cho mình rồi?

Cổ Hằng Sa trầm tư.

- Đường lui, Hằng gia chúng ta đã sớm tìm xong, còn có thể ở sau khi Thiên Phù vẫn lạc, đạt được lợi ích cực lớn.

Hằng Bất Động rất mãn nguyện:

- Ngươi có muốn ở thời điểm Thiên Phù Đại Đế vẫn lạc, đột nhiên hấp thu hết tu vi của hắn hay không?

- Đây là ý nghĩ hão huyền.

Cổ Hằng Sa nhìn bốn phía:

- Nếu lời này của ngươi truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ bị xét nhà diệt tộc, Hằng gia ở trước mặt triều đình, cũng chỉ trở tay là hóa thành bột mịn.

- Triều đình?

Hằng Bất Động như không che giấu được vẻ khinh miệt:

- Triều đình đã sắp tan vỡ, Thiên Phù Đại Đế cũng tự biết thời gian không nhiều, cho nên để đám người Lâu Bái Nguyệt mở Tĩnh Tiên Ti.

- Hằng gia đến cùng an bài đường lui gì?

Cổ Hằng Sa hỏi.

- Bên Tiên đạo đã sớm quy tụ rồi.

Hằng Bất Động nói:

- Ngay ở trước đó không lâu, ba Thiên Tôn không biết giấu ở nơi nào trong vũ trụ đã trở về, chính là Thiên Tử chi sư, Tiên đạo chính thức mở ra, Nguyên Cổ Thiên Tôn, Bồ Đà Thiên Tôn, Đấu Thắng Thiên Tôn. Ba vị Thiên Tôn này đã bắt đầu triệu kiến tông chủ của bảy mươi hai tông môn, chủ trì đại cục, ngay cả Lệ Vạn Long, hiện tại cũng sợ tới mức không dám ra ngoài.

- Việc này là thật?

Cổ Hằng Sa nghe được ba danh hào kia, thân hình không khỏi run rẩy:

- Ba Thiên Tôn kia, chỉ ghi chép ở trong điển tịch cổ xưa nhất, nghe đồn là tồn tại trước khi Khai Thiên Tích Địa, là hóa thân của Hồng Mông.

- Lần này thiên địa dị tượng to lớn như thế, ba lão ngoan đồng kia há có thể không đi ra? Nhưng sự tình này cách chúng ta quá xa, chỉ cần ngươi nhớ kỹ, Thiên Phù Đại Đế hẳn phải chết là được rồi.

Hằng Bất Động nói:

- Lần này ta đến, vốn định nhờ ngươi giúp ta một chuyện, nhưng bây giờ coi như xong, bởi vì lực hấp dẫn của nhi tử ngươi càng lớn.

- Đúng không?

Cổ Đạn Kiếm không quan tâm:

- Có phải ngươi muốn đi cướp Bất Chu Cung không?

- Ngươi lại biết chuyện này, sau lưng ngươi rút cuộc là ai?

Hằng Bất Động phát hiện nhìn không thấu tên tiểu bối này.

- Ngươi đã là lần thứ hai hỏi cái này rồi.

Cổ Đạn Kiếm nói:

- Ngươi hỏi cũng không hỏi được gì, cũng không có khả năng tra ra, biết càng nhiều, cơ hội sống càng ít.

- Vậy ngươi theo ta đi Mai Cốt chi địa thôi.

Hằng Bất Động đứng dậy:

- Ta mặc kệ sau lưng ngươi là ai, ở trước mặt đại thế đều là châu chấu đá xe, Thánh Nhân Hằng gia ta đã hiển linh, Hằng gia bố cục mười năm, nhất cử nhất động của ngươi đều ở trong mắt chúng ta.

- Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, ta là nhất định phải đi Mai Cốt chi địa. Nhưng không có khả năng đi cùng ngươi, bởi vì ngươi căn bản không có khả năng đạt được Bất Chu Cung.

Cổ Đạn Kiếm trảo một cái:

- Bất Chu Cung là của ta, chỉ ta mới có thể đạt được, Lâu Bái Nguyệt cũng không có khả năng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.