Bọn họ đã biết rõ chuyện chiêu an.
- Nữ nhi tham kiến phụ vương.
Ngọc Hàn Lộ hành lễ với Quốc Vương, mà Long Vũ Vân thì đứng thẳng, trên người có chức quan Đại Vĩnh triều, tự nhiên sẽ không bái Quân chủ tiểu quốc, nhưng Ngọc Hàn Lộ làm con cái, vẫn phải hành lễ đấy.
- Hàn Lộ đã đến, ta bảo Hoàng Nhi đi ra ngoài nghênh đón ngươi, huynh đệ các ngươi chớ có mâu thuẫn.
Quốc Vương trên mặt nhìn không ra biểu lộ gì, ý bảo Ngọc Hàn Lộ đứng lên.
- Phụ vương, nữ nhi lần này trở về, là thương lượng việc chiêu an.
Ngọc Hàn Lộ cũng không trì hoãn, biết rõ phải hoàn thành việc này càng nhanh càng tốt, Tĩnh Tiên Ti còn có rất nhiều chuyện chờ xử lý.
- Việc này Hoàng Nhi thấy thế nào?
Quốc Vương hỏi Thái Tử Ngọc Hoàng.
- Ta cảm thấy việc này còn nhất định phải do Hoàng tử Cổ Trần Sa làm chủ tự mình đến.
Thái Tử Ngọc Hoàng nói:
- Xem Vĩnh triều có thành ý hay không, còn có thể khai ra điều kiện gì. Tổ tiên Ngọc gia chúng ta, còn có chúng ta thờ phụng Ngọc Thần và ký kết hiệp nghị với Thái Ất Huyền Môn, hiện tại Thái Ất Huyền Môn và Ngọc Thần trong tối tăm có ý không cho chúng ta chiêu an.
- Thái Tử nói thật hoang đường.
Ngọc Hàn Lộ lập tức nói:
- Phụ vương, hiện tại Vĩnh triều thế lớn, ngay cả chúng thần Man tộc đều bị Hoàng Thượng phong ấn, Tiên đạo bảy mươi hai Huyền Môn cũng nhao nhao thần phục, ai có thể tranh phong? Hiện tại chúng ta đầu nhập vào còn có thể tranh thủ đầy đủ lợi ích, chờ Man tộc bị san bằng, hải ngoại các nước đều nhét vào bản đồ, chúng ta chỉ có một mình ở hải ngoại, ngay cả gia tộc cũng bảo hộ không được.
- Vi thần đồng ý.
Thời điểm này, quan viên thuộc phái Ngọc Hàn Lộ đi ra lên tiếng:
- Nhìn chung Vĩnh triều hơn mười năm, phàm là đầu nhập vào, chưa từng có bạc đãi qua, phàm là phản kháng, đều bị vương đạo tiêu diệt.
- Bọn thần cũng đồng ý, Vĩnh triều đã thế không thể đỡ, tăng thêm Thập Cửu Hoàng Tử hiện tại chịu trách nhiệm chiêu an được Thiên Phù Đại Đế ưa thích, cực độ sủng ái, thậm chí phụ trách nghiệp lớn Tĩnh Tiên Ti. Hơn nữa Thập Cửu Hoàng Tử tu vi rất mạnh, nghe nói bên trong thái ấp còn có Huyền Vũ Thần Thú nương tựa vào, hắn lẻ loi một mình có thể giết chết Lôi Thú Vương Lôi Vũ Sát. Đã là cường giả số một số hai trong các hoàng tử.
- Hiện tại Thất công chúa làm quan tại Vĩnh triều, đầu nhập vào Thập Cửu Hoàng Tử, bản thân cũng gia nhập Tĩnh Tiên Ti, đợi một thời gian tay cầm quyền hành, chúng ta có thể đạt được lợi ích nhiều hơn nữa, lần này Vĩnh triều đồng ý chúng ta đời đời kiếp kiếp trấn thủ Bảo Ngọc Quốc, là một thái ấp, về sau chúng ta thậm chí có thể đạt được Thiên Công Viện ủng hộ.
- Bọn thần phản đối!
Nhưng vào lúc này, quan viên người chống lại đi ra:
- Chúng ta đang là vương ở hải ngoại, tiêu diêu tự tại cỡ nào, bị chiêu an sẽ bị quy củ của Vĩnh triều trói buộc, nghiền ép bóc lột, các vị còn nhớ rõ Đại hoàng tử Cổ Hằng Sa bóc lột chúng ta thế nào không?
- Thần cũng phản đối.
Lại có quan viên nghiêm khắc bác bỏ:
- Vĩnh triều vài ngày trước đó phát sinh đại tai họa, đất rung núi chuyển, Thần Châu chìm xuống, Yêu Tinh đến thế gian, thiên hạ đại loạn, nếu chúng ta bị chiêu an cuốn vào trong đó, chẳng phải tự tìm đường chết hay sao?
Cổ Trần Sa đã nhìn ra, trên triều đình hai phái đấu tranh kịch liệt, không phải chính mình có khả năng tưởng tượng.
Hai phái cải vã, càng ngày càng kịch liệt, song phương tranh mặt đỏ tới mang tai, nước miếng vẩy ra, cãi nhau suốt nửa giờ vẫn không đưa ra được kết quả.
- Tốt rồi.
Quốc Vương cũng nghe đau đầu, hắn xoa xoa trán của mình.
- Hôm nay tan triều, chờ buổi tối, thành viên vương thất sẽ tụ tập lại, việc này quan hệ tới xu thế tương lai của Bảo Ngọc Quốc chúng ta, không thể lãnh đạm.
Triều hội lúc này mới tản đi, những quan viên kia đều về nhà mình.
Cổ Trần Sa lắc đầu, biết rõ nếu như không bạo lực, rất khó hoàn thành đại sự chiêu an.
Trông thấy triều đình cãi lộn, hắn ước chừng cũng hiểu rõ Bảo Ngọc Quốc là trạng thái gì.
Sau khi tan triều, Ngọc Hàn Lộ trở lại phủ đệ Thất công chúa, hắn cũng vào thư phòng của đối phương.
Thư phòng của Ngọc Hàn Lộ bố trí rất xa hoa, dưới đất là da Hải thú quý báu, đạp lên như đi trên đám mây, đang đốt Long Tiên Hương, từng khối ngọc thạch lớn khảm trên vách tường và gạch đất, đã thành trận pháp.
Rất nhiều điển tịch cổ xưa đặt trên giá sách, nơi này rất rộng lớn.
Trong phủ đệ có mấy ngàn người hầu hạ, đúng là cực kỳ xa hoa.
- Hàn Lộ, ngươi có phủ đệ không tồi, còn xa hoa hơn cả Huyền Vũ xuất hải thành.
Cổ Trần Sa ngồi trên ghế thái sư, cái ghế này dùng Kỳ Lân Hương Mộc dưới đáy biển chế tạo thành, sau khi ngồi lên toàn thân sẽ đắm chìm trong mùi thơm ngát của biển, giống như đang say.
Hắn Huyền Vũ xuất hải thành, tuy rằng Tiên khí tràn ngập, nhưng không phải rất chú ý những tiểu tiết.
- Phủ Vương gia đã có Thần Thú tọa trấn, không phải khuê phòng của ta có thể so sánh.
Ngọc Hàn Lộ vội vàng bẩm báo:
- Vương gia hôm nay cũng trông thấy tranh cãi trên triều đình. Phải dùng thủ đoạn phi thường mới có thể chiêu an.
- Ổn định cục diện cho thỏa đáng.
Cổ Trần Sa phân tích:
- Những người chống đối kỳ thật cũng là chuyện thường tình, bảo ta chắp tay dâng cơ nghiệp to lớn cho người ta, ta cũng không cam lòng, cần nhất hiện tại chính là sau khi chiêu an, dân chúng Bảo Ngọc Quốc sẽ sống tốt hơn hiện tại, khi đó chúng ta mới chiếm cứ đại nghĩa, không xuất hiện nhiễu loạn.
- Những chuyện này đều để ta giải quyết, phương diện vũ lực, ta có Nghĩa Chính đã đủ. Vương gia chỉ cần âm thầm chủ trì là được.
Ngọc Hàn Lộ nói:
- Những ngày này ta bẩm báo đầu đuôi sự việc với Vương gia, mặt khác Vương gia có thể đi dạo chung quanh Bảo Ngọc Quốc, nhất là trong biển sâu, nói không chừng có thể phát hiện thứ tốt, còn có thể tìm trân tàng Viễn Cổ.