Long Phù

Chương 416: Chương 416: Đại địch (2)




Cổ Trần Sa hoảng sợ, nhưng đôi mắt hắn sau đó nhìn vào biển sâu, nơi phát ra âm thanh, thông qua nước biển chấn động truyền tới:

- Bằng hữu, ngươi là cao thủ tuyệt thế, cần gì trốn trốn tránh tránh, đi làm chuyện ám sát này chứ?

- Tốt!

Nhưng vào lúc này, trong biển sâu xuất hiện bong bóng khí, trong bong bóng khí bao bọc một nam tử.

Nam tử vô cùng trẻ tuổi, cũng không khác gì Cổ Trần Sa, mười sáu mười bảy tuổi, nhưng diện mạo bất phàm, lông mi như kiếm, mặt trắng không râu, mặc cẩm y hoa phục, mang theo tử kim Long quan, trên người toả ra khí độ quân lâm thiên hạ.

Hắn bị bong bóng bao bọc bước ra khỏi đáy biển, nước biển chung quanh cảm ứng được khí độ này, nhao nhao tản ra, tỏ vẻ thần phục.

Thiên Địa sơn thủy đều thần phục dưới khí tràng của hắn.

- Ngươi chính là Cốc Hoạ?

Cổ Trần Sa lập tức biết rõ, nam tử khí thế tuyệt đối là đại nhân vật, cùng loại với Pháp Vô Tiên, mặc dù không có cường thế tuyệt đối Thánh Nhân trời sinh như Pháp Vô Tiên, nhưng cũng cầm quyền sinh sát trong tay, con cưng của trời, có thể tung hoành ngạo nghễ với bất cứ đại nhân vật nào, không người nào có thể ngăn cản.

Cổ Trần Sa chỉ gặp vài người có khí thế như vậy, ví dụ như Lâu Bái Nguyệt, lão Tứ, Pháp Vô Tiên, Tiêu Viêm.

- A? Ngươi biết tên của ta?

Người thanh niên kia cau mày, lập tức nghĩ tới điều gì:

- Thật to gan, Bảo Minh Nhi dám phản bội triều đình!

- Cái gì gọi là phản bội triều đình?

Cổ Trần Sa ngạo nghễ nói:

- Triều đình chỉ có một, chính là Đại Vĩnh triều đình trên Thần Châu, Đại Uy Vương Triều các ngươi chẳng qua là nước phụ thuộc mà thôi, chúng ta mới là thiên triều thượng quốc.

- Đừng có dùng khẩu khí lớn như thế.

Cốc Hoạ cũng không tức giận:

- Triều đình các ngươi đã mất đi thiên mệnh, mặc cho các ngươi ra sức thế nào cũng phí công, nhưng mà ta tính sai, không nghĩ tới Bảo Minh Nhi lại nói cho ngươi biết sự tồn tại của ta, ta vốn muốn một lần hành động chôn vùi hạm đội của ngươi.

- Ngươi muốn ngăn cản ta chiêu an Bảo Ngọc Quốc?

Cổ Trần Sa hỏi.

- Chẳng những Bảo Ngọc Quốc, Long Kiếm Đảo, Hải Bằng Đảo ... hải ngoại các nước, đều là địa bàn của Đại Uy Vương Triều, đã định ra thì phải làm được. Ai dám nhúng chàm, ắt phải chết!

Cốc Hoạ nói:

- Ngươi đã đến thì tốt, bắt ngươi lại, treo ngược lên, dạo phố tại các nước hải ngoại, ta xem quốc gia nào dám tiếp nhận Vĩnh triều các ngươi chiêu an?

- Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không.

Cổ Trần Sa bày trận địa sẵn sàng đón quân địch:

- Ta biết rõ ngươi gần đây mới tấn thăng làm Đại Đạo Kim Đan, tuy rằng ta mới Đạo cảnh bảy biến, ngươi thì là mười tám biến, mạnh hơn ta mười một biến, nhưng ngươi muốn chiến thắng ta, chỉ sợ vô cùng khó khăn.

- Đạo cảnh mỗi chênh lệch một cảnh giới, sức chiến đấu khác biệt như ngày và đêm.

Cốc Hoạ cười lên ha hả:

- Chớ nói chi ngươi và ta chênh lệch mười một biến hoá ngươi cũng chỉ dựa vào bản thân có bảo bối tốt, mới có thể tự đại như thế, nếu không có bảo bối này, ta giết ngươi như giết gà.

- Ít nói lời vô ích, nếu như ngươi muốn giết ta, vậy ra tay đi.

Cổ Trần Sa âm thầm quan sát bốn phía, hắn cũng không xuất thủ trước, bởi vì chính mình giỏi về phòng thủ phản kích.

Đối phương tu vi rất cao, hắn công kích như thế nào cũng không có tác dụng gì, chỉ có chờ đối phương công kích tới gần, từ đó hấp thu Tiên Thiên Cương Khí cùng thần niệm của đối phương, chuyển hóa làm Dưỡng Long Đan, tăng cường thực lực của mình đồng thời suy yếu lực lượng của đối phương.

- Chính ngươi muốn chết!

Cốc Hoạ xòe bàn tay ra, đột nhấn một cái, áp lực như núi đè xuống, nước biển bốn phía như đông lại, trói buộc bên trong, chính là Phong Ấn thuật.

Cổ Trần Sa hai tay tiếp ấn, biến hóa quanh thân thành vòng xoáy, hóa giải sạch sẽ tất cả lực lượng, thu nạp vào trong cơ thể mình.

Long Môn của hắn hấp thu tất cả công kích, lần này đi ra giao thủ với Cốc Hoạ chính là muốn xem Long Môn của mình có thể thừa nhận bao nhiêu công kích, đồng thời gia tăng kinh nghiệm thực chiến.

Cốc Hoạ chính là cao thủ cấp bậc Đại Đạo Kim Đan, Cổ Trần Sa lần đầu tiên giao thủ với nhân vật mạnh như thế, tuy rằng bắt đầu thôn phệ Tiên Thiên Cương Khí cùng thần niệm của đối phương, nhưng đối với Cốc Hoạ mà nói chỉ là chín trâu mất sợi lông, đối phương tạo áp lực vô cùng to lớn.

- Ngươi còn có thần thông gì cứ thi triển ra đi.

Cổ Trần Sa hóa giải công kích, cố ý chọc giận đối phương.

- Người không biết không sợ!

Cốc Hoạ mỉm cười:

- Ta vừa rồi đã kiểm tra ra lực lượng của kiện pháp bảo kia, có thể thôn phệ Tiên Thiên Cương Khí và nguyên thần, có bảo vật này hộ thân, hoàn toàn có thể đứng ở thế bất bại, nhưng không hơn, cũng được, dù sao ngươi cũng là con của Thiên Phù Đế, ta sẽ cho ngươi kiến thức Thập Nhị Nguyên Thần Tai Nạn Ma Thần mà ta khổ tu.

Lúc hắn nói chuyện, trên đỉnh đầu xuất hiện một đạo kim quang, từ trong nước biển phá tan mặt biển, xông thẳng vào mây xanh, chiếu sáng một phương hải vực.

Cổ Trần Sa đã nhìn thấy ngọn nguồn kim quang chính là một viên Kim Đan.

Chính là Đại Đạo Kim Đan.

Ngưng tụ tinh khí thần cả đời, vượt qua kiếp số trùng trùng điệp điệp, luyện thành Đan này, đan thành, quỷ thần khó xâm. Đan thành, người có thể nói chạm đến Đại Đạo.

Tích cốc chỉ là tiểu đạo mà thôi.

Mười hai cỗ ma khí toát ra từ kim quang, biến thành mười hai Ma Thần, bao vây Cổ Trần Sa vào trong.

- Đây là Thập Nhị Nguyên Thần Tai Nạn Ma Thần mà ta khổ tu, đã hợp hai làm một với Kim Đan của ta, mười hai Ma Thần phân biệt đại biểu cho tam tai cửu nạn, nếu như ngươi có thể phá ta trận này, ta cũng không thể nói gì hơn.

Cốc Hoạ vô cùng bình thản:

- Nghe nói Vĩnh triều các ngươi có Thánh Nhân trời sinh, gọi là Pháp Vô Tiên, ta luyện thành phương pháp này, chính là vì tàn sát Thánh mà đến, cũng dùng ngươi tế trận trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.