Long Phù

Chương 61: Chương 61: Hắc Sát Biên Bức (1)




Ở trong tinh thần của Cổ Trần Sa cảm ứng, trong không gian của Tế Thiên Đài, có đoàn huyết cầu nổi lơ lửng, trong huyết cầu có hắc ảnh gào thét, phát ra chấp niệm ác độc.

- Dùng máu của ác nhân Yêu Man hòa vào Càn Thi Thảo, dùng hồn ác nhân tế tự thượng thiên, sẽ được Thiên Lộ.

Cổ Trần Sa nhớ tới trong sách sử ghi chép.

Hiện tại, tên Man tộc bị hắn giết chết thúc dục năng lực của Tế Thiên Đài, tinh hoa máu tươi và linh hồn ác niệm biến thành huyết cầu, hấp thu vào trong không gian, chỉ cần thêm Càn Thi Thảo, sẽ thành Thiên Lộ.

Càn Thi Thảo chỉ dùng để xem bói, nghe đồn có công năng đo lường tính toán Thiên Cơ, cũng không hiếm thấy, khắp nơi có bán, người học tập xem bói đều cần dùng, thậm chí thánh nhân Nho gia cũng tôn sùng.

Người bình thường linh hồn trong suốt, mắt thường không cách nào trông thấy. Người tu hành cao minh thì màu xanh, màu vàng, màu tím… người trong lòng còn có chính nghĩa, thiện lương, mỹ hảo… linh hồn màu trắng. Tóm lại, linh hồn người lương thiện, màu sắc cho người cảm giác thoải mái. Ác nhân thì đen kịt, màu xám… cho người cảm giác không thoải mái và chán ghét.

Sau khi giết chết Man tộc, huyết cầu bao phủ linh hồn, màu đen kịt, không biết làm bao nhiêu việc ác, nội tâm âm u vặn vẹo cỡ nào. Thậm chí còn có khí tức Tà Thần nồng đậm, hiến tế loại linh hồn này cho thượng thiên, cái kia chẳng khác gì trợ giúp Thiên Đạo giữ gìn trật tự thế gian, thu hoạch rất nhiều.

Bất quá tâm tư của Cổ Trần Sa cũng không có ở trên này.

Hắn hiểu được, chỉ có mình làm Hoàng Đế, tụ Thiên Tử chi khí, mới có thể chân chính phát huy ra diệu dụng của Tế Thiên Phù Chiếu, nếu không làm sao cũng khó có khả năng tu luyện tới cảnh giới cao nhất.

Nhưng đối với làm Hoàng Đế, hắn không có biện pháp, đạo trị quốc xa xa không sánh bằng Thiên Phù Đại Đế, huống hồ muốn đoạt vị tuyệt đối không đơn giản như vậy. Trước mắt quốc thái dân an, muốn đoạt đại vị khẳng định sẽ làm thiên hạ chấn động, bá tánh bất an, đây cũng không phải Cổ Trần Sa muốn thấy.

- Được rồi, đi một bước xem một bước, nghĩ nhiều như vậy làm gì?

Trong nội tâm Cổ Trần Sa quyết định:

- Tế Thiên Phù Chiếu bị ta lấy được, trong tối tăm đều có thiên mệnh, chỉ cần ta giữ vững vị trí đạo đức, trừng gian phạt ác, dương thiện làm người, đồng thời tự bảo vệ mình, về phần tu hành đến bước nào, cái kia không phải ta có khả năng tính toán được, tương lai khó bề phân biệt, ai có thể tính toán hết?

Ý niệm trong đầu chỉ ở nháy mắt, hắn không hề mê hoặc nữa, tâm chí kiên định.

Phanh!

Chưởng pháp của hắn tấn mãnh, còn giết chết ba gã Man tộc, Man tộc bị hắn giết chết, tinh hoa huyết dịch và hồn phách đều bị đưa vào Tế Thiên Đài. Hắn còn phát hiện một việc, chỉ có Man tộc mình giết, thời điểm muốn Man tộc kia trở thành tế phẩm, Tế Thiên Đài mới sẽ chủ động hấp thu, nếu hắn không dùng ý niệm thúc dục, linh hồn Man tộc sẽ tiêu tán ở giữa thiên địa, tinh hoa huyết dịch thì tồn ở lại trong thi thể.

Nói như vậy, sau khi Tế Thiên Phù Chiếu biến thành không gian tế đàn, sẽ theo tâm ý của Cổ Trần Sa hấp thu tế phẩm.

Đây cũng là một công năng mà pháp bảo phải có.

Cổ Trần Sa đọc qua Tà Đạo Chí, biết trong lịch sử có cao thủ tà đạo tế luyện pháp bảo, ví dụ như Phệ Hồn Phiên, trường phiên phấp phới, toàn bộ thành trì, hồn phách của mấy chục vạn quân dân bị hút đi, toàn thành tử thi, cực kỳ đáng sợ.

Chính vì thế, sau khi Thiên Phù Đại Đế lên ngôi, quyết định tiêu diệt tất cả môn phái tà đạo, đây là đại công đức, ai cũng không muốn ở trong vòng một đêm, cả nhà không hiểu thấu chết sạch.

- Hư Không Thần Tàng, Đại La Thời Không!

Thời điểm hắn còn muốn giết chết Man tộc, Lâu Bái Nguyệt ngâm nga, không biết thi triển thân pháp gì, boong thuyền đều là bóng dáng của nàng, mấy chục cao thủ Man tộc bị giết chết, ném vào trong nước.

- Thân pháp này thật lợi hại.

Cổ Trần Sa thầm nghĩ:

- Bất quá nếu ta tu luyện Nhật Nguyệt Biến thêm mấy năm, thân pháp biến hóa, có thể vượt qua Lâu Bái Nguyệt.

Nhật Nguyệt Biến, trong đó cũng ẩn chứa thân pháp biến ảo, ánh sáng nhật nguyệt, không chỗ nào không có, vạn vật ở dưới nhật nguyệt chiếu rọi, đều có bóng dáng.

- Trong nước còn có Man tộc hay không?

Cổ Trần Sa xông về phía trước hỏi:

- Có thể dùng Hỏa Phù Thương bắn chết những Man tộc ở trong nước kia.

- Viên đạn của Hỏa Phù Thương cực kỳ trân quý, không đến thời khắc mấu chốt không thể tiêu hao.

Lâu Bái Nguyệt đón gió mà đứng:

- Phá Giáp Văn Tu Châm của những Man tộc kia rất lợi hại, những người của Xảo Thủ Các kia lại quy thuận Man tộc, vậy thì không khác gì cầm thú rồi.

- Sợ là còn có cao thủ!

Cổ Trần Sa vẫn có cảm giác nguy cơ:

- Ngươi đã bị Tà Thần Man tộc phát thần dụ muốn giết, thì đến tuyệt đối không phải chỉ là những tiểu nhân vật này.

- Đây là tự nhiên.

Lâu Bái Nguyệt nhìn mặt sông xa xa:

- Ngươi muốn vũ khí gì? Ta nhớ trong Cự Linh Thần Công có công pháp binh khí, thương, búa, chùy, đao, kiếm, côn, đều tự thành hệ thống.

- Ta không cần binh khí, tay không quyền cước là được.

Lúc này chưởng lực của Cổ Trần Sa có thể khai bia liệt thạch, biến hóa đa đoan, cương nhu kiêm tế, vượt qua rất nhiều binh khí.

- Có tự tin là tốt, nhưng giang hồ hiểm ác. Ví dụ như những người vừa rồi này, nếu như mặc một loại áo tên Độc Thứ Giáp Khải, ngươi đánh lên, gai độc sẽ đâm rách làn da, thẩm thấu đến trong cơ thể, làm ngươi tê liệt mà chết. Còn có người dụng độc trên giang hồ, toàn thân là độc, tay ngươi đụng vào hắn, sẽ lập tức tử vong.

Lâu Bái Nguyệt nhắc nhở:

- Dùng binh khí có thể nhanh chóng giết địch nhân, nhất thốn trường nhất thốn cường, trừ khi ngươi tu luyện tới Đạo cảnh lục biến Luyện Khí Thành Cương, dùng cương khí phát Bách Bộ Thần Quyền, cách không giết địch nhân.

- Vậy ta dùng trường thương.

Cổ Trần Sa suy tư, các loại binh khí vận chuyển ở trong óc, cuối cùng định ra thứ thích hợp mình nhất.

- Thương Nô, cầm một cây trường thương đến.

Lâu Bái Nguyệt phân phó.

- Vâng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.