- Có thể nói ra lời như vậy đã không tệ, xem ra ngươi cũng dần dần lý giải Chư Thần áo nghĩa, tu vi cao thâm.
Thiên Phù Đại Đế khen ngợi:
- Gần đây trẫm rót chín thành chín nguyên thần vào thời không loạn lưu, tìm kiếm được sào huyệt của Đại Ma Ha Thần Man tộc, chỉ cần trọng thương Thần này, đầu xuân là có thể tiêu diệt quốc gia Man tộc, quét dọn biên quan, thành tựu đại nghiệp mà Cổ Thiên Tử cũng không thể hoàn thành.
- Hoàng thượng rút cuộc tu luyện Đại Đồ Thần Pháp đến cảnh giới chí cao?
Lâu Trùng Tiêu lập tức quỳ xuống:
- Nói như vậy, hiện tại nguyên thần chính thức của hoàng thượng đã đến sào huyệt của Đại Ma Ha Thần?
- Không sai.
Thiên Phù Đại Đế đảo qua bốn phía, trông thấy rất nhiều Vương Công theo Lâu Trùng Tiêu quỳ xuống.
- Trẫm toàn lực đồ Thần, tự nhiên sẽ có thế hệ mưu đồ làm loạn nhận được tin tức, ý đồ phá hư, mùa đông và đầu xuân năm sau, các ngươi phải cẩn thận phòng bị, không thể để cho trong nước có chỗ rối loạn, lệnh Tướng Quân các nơi dò xét địa phương, chỉnh đốn quân bị.
- Vâng.
- Trẫm chỉ ở chỗ này đề tỉnh một câu, tất cả đứng lên xem thủ đoạn của các hoàng tử đi.
Thiên Phù Đại Đế nhìn về phía xa, mặc dù hắn uy nghiêm sâu đậm, nhưng chín thành chín nguyên thần ở trong hư không, dẫn đến không rảnh cảm ứng biến hóa rất nhỏ trên người Cổ Trần Sa, bằng không tuy Cổ Trần Sa đã luyện thành Nhật Nguyệt Biến, có thể hoàn mỹ che giấu khí tức, nhưng muốn hoàn toàn giấu giếm được vị thiên cổ đệ nhất đế này vẫn rất khó.
Trong rừng giết chóc không ngừng.
Cổ Trần Sa vừa mới chém giết một Man tộc, chỉ nghe tiếng kêu thảm liên tục, những hoàng tử kia đều có thu hoạch.
- Võ công của Lâu Bái Nguyệt thật lợi hại, đã giết được năm Đại Tướng Man tộc, lão Thập, lão Thập Bát, lão Thập Tứ, lão Bát, lão Cửu, lão Thập Tam mỗi người đều giết hai ba người, ta rõ ràng xếp chót?
Cổ Trần Sa phóng nhãn nhìn lại, mỗi hoàng tử đều lấy ra bản lĩnh chân chính, muốn giết nhiều Đại Tướng Man tộc, cướp lấy Bách Kiếp Kim Đan, viên Kim Đan kia dù là hoàng tử cũng trông mà thèm.
Lúc này, Cổ Trần Sa xem như chính thức biết được thực lực của những hoàng tử kia.
Đại Tướng Man tộc đều có tu vi Tông Sư, hơn nữa dã tính tàn nhẫn, kinh nghiệm thực chiến phong phú. Tông Sư bình thường chưa hẳn thắng được bọn hắn. Nếu như ở trên giang hồ, Tông Sư cảnh giới tương đương giao thủ, tối thiểu phải trăm chiêu mới có thể phân ra thắng bại, muốn giết chết đồng cấp, tuyệt đối không có dễ dàng như vậy. Mà các hoàng tử đều là Tông Sư, giết Đại Tướng Man tộc đồng cấp lại như chém dưa thái rau.
Ví dụ như Thập Bát hoàng tử Cổ Hồng Sa, tu luyện Long Vương Thần Công, ra tay chính là long ngâm đoạt tâm thần người, quyền pháp như cầu vồng, huy sái tự nhiên, vừa mới gặp được Đại Tướng Man tộc, giao thủ hơn mười chiêu, liền phá vỡ lồng ngực của đối phương.
Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa còn kỹ cao hơn một bậc, hơi chút chạy trốn, toàn thân sấm sét, cao lớn uy mãnh, đuổi theo Đại Tướng Man tộc, ba chiêu đã giết được đối phương.
Chỉ thấy năm ba Đại Tướng Man tộc quay xung quanh hắn dốc sức liều mạng phản kháng, lúc này mới ngăn cản được thế công.
Ở trong núi rừng, thả trên trăm Đại Tướng Man tộc, mỗi người đều phải đối phó bảy tám cái, thậm chí nhiều hơn. Cho dù là Tông Sư mạnh mẽ hơn nữa, gặp được bảy tám Tông Sư đồng cấp vây công, chỉ sợ cũng chịu không nổi. Tục ngữ nói song quyền nan địch tứ thủ, huống chi là hơn mười cánh tay?
Mới đầu các hoàng tử đều rất uy mãnh, liên tục giết người, nhưng sau khi đám Đại Tướng Man tộc biết chạy trốn chỉ còn đường chết, thì dốc sức liều mạng, tốp năm tốp ba tụ lại, muốn vây giết hoàng tử.
Dựa theo nhân số chiến lực, tuyệt đối là Đại Tướng Man tộc chiếm ưu thế, cho các hoàng tử áp lực không nhỏ.
Đây cũng là Thiên Phù Đại Đế cố ý, ở đâu có thể cho các hoàng tử đơn giản lấy được Bách Kiếp Kim Đan? Này là lớp học thực chiến, huấn luyện nhiều mấy lần, mọi người sẽ nhanh chóng phát triển.
Hoàng thất của Đại Vĩnh Vương Triều huấn luyện hoàng tử cực kỳ nghiêm khắc, cho nên các hoàng tử mỗi người đều thân hoài tuyệt học, tăng thêm các loại tài nguyên của Hoàng thất vun trồng, thực lực hơn xa cao thủ giang hồ.
Cổ Trần Sa còn muốn nhìn thực lực của Lâu Bái Nguyệt và các hoàng tử như thế nào, lại phát hiện mình cũng bị bao vây.
Trọn vẹn sáu cái Đại Tướng Man tộc tạo thành trận thế quay xung quanh.
Phương vị dưới chân bọn họ cùng loại với Lục Hợp Trận, bức bách tới đây, vòng vây thu nhỏ lại. Đây là ở trên chiến trường, đại quân chém giết mà diễn hóa ra sát trận.
Chiến trường mấy chục vạn người trùng kích, một mảnh hỗn loạn, ở trong hỗn loạn, từng đội quân nhỏ sẽ liên thủ tạo thành trận pháp, như vậy tỷ lệ sinh tồn và giết địch sẽ tăng nhiều.
Bất quá cái này của Man tộc không phải Lục Hợp Trận, mà là Lục Thú Trận, chính là học phương pháp liên thủ săn bắn của Hổ, Lang, Báo, Sư, Sài, Xà.
Sáu Đại Tướng Man tộc bộ pháp tinh diệu, khí thế như khóa sắt, để cho Cổ Trần Sa có cảm giác không thể động đậy. Vô luận từ chỗ nào phá vòng vây, cũng sẽ bị sáu người liên thủ công kích.
- Nếu ta thi triển quyền pháp của Nhật Nguyệt Luyện và Nhật Nguyệt Biến, muốn đánh bại bọn hắn liên thủ không phải việc khó, nhưng thi triển Cự Linh Thần Công thì hơi khó khăn, loại tuyệt chiêu như Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến thi triển ở trước mặt đám vương công quý tộc sẽ không giấu giếm được, tuyệt đối không thể bại lộ, phụ hoàng học cứu thiên nhân, nhất định tra ra lai lịch võ học của ta, khi đó sẽ rất phiền toái.
Cổ Trần Sa minh bạch tình huống của mình.
- Giết!
Sáu Đại Tướng Man tộc trông thấy Cổ Trần Sa đã bị vây quanh, còn bị khí thế tập trung, lập tức bộc phát ra sát khí đậm đặc, sáu người mười hai tay đồng thời đánh tới, chưởng, quyền, chỉ, chân, các loại công kích nhắm ngay bộ vị yếu hại.
- Đảo Hải Thức!
Cổ Trần Sa rít gào, đánh ra chưởng pháp bá đạo nhất trong Cự Linh Thần Chưởng, muốn công phá một lỗ hổng.