- Rút cuộc chờ được cơ hội.
Cổ Trần Sa bỏ sách xuống, Đại Long Khải nhúc nhích, bao bọc toàn thân, sau đó triệt để che giấu, cùng không khí dung hợp, tuy hai mà một.
Đại Long Khải ở trong vài ngày luyện chế, theo tâm ý biến hóa, thần diệu khó lường.
Hàng Ma Chi Nhận càng thêm óng ánh sáng long lanh, tùy ý huy động, phía trên tựa hồ có tinh mang kích xạ ra, sắc bén kinh người, Đạo cảnh tam biến Đồng Bì Thiết Cốt ở trước mặt Hàng Ma Chi Nhận, cũng không khác gì đậu hũ.
Những ngày này tu luyện, Thiên Lộ đã bị hắn dùng hết.
Ở trong Nhật Nguyệt Tế Đàn để mấy nghìn quyển thư tịch, Cổ Trần Sa tùy thân mang theo, không có việc gì sẽ đọc, những ngày này lấy được không ít tri thức.
Hiểu biết về Nhật Nguyệt Tế Đàn càng nhiều.
Hừ!
Đại hoàng tử Cổ Hằng Sa đứng dậy, tay vung lên, những người bị giam giữ ở trong lao tù nhao nhao hôn mê, hắn thì rời khỏi nơi này.
Chờ hắn ly khai, Cổ Trần Sa đi ra, nhưng không vội giải cứu người, mà đến trước mặt huyết nhục Tà Thần, vô số hắc khí cuồn cuộn, hắn mới ra, hắc khí liền bao trùm Đại Long Khải, linh khí trong Đại Long Khải nhanh chóng xói mòn, tựa hồ có xu thế héo rũ.
- Thật lợi hại, đáng tiếc lại là huyết nhục Tà Thần, ngươi gặp ta xem như không may. Lão Đại không làm gì được ngươi, nhưng ngươi ở trong mắt ta, lại chính là bảo bối.
Hàng Ma Chi Nhận vung lên, khóa ngọc bị chặt đứt, để cho đoàn huyết nhục Tà Thần thoát ly.
Huyết nhục Tà Thần vừa mới bay lên, đã bị hắn bắt được.
Trong nháy mắt bắt lấy huyết nhục Tà Thần, hắn cảm thấy mình bị ý niệm tà ác nhét đầy, linh hồn lung lay sắp đổ, như người chết đèn tắt.
- Ý chí của Tà Thần mạnh như thế!
Cổ Trần Sa sắp bị ý chí trong huyết nhục đoạt đi hồn phách, biến thành người thừa nhận ý chí của Tà Thần, từ nay về sau như cái xác không hồn, hóa thành Tà Linh, nhưng hắn sớm có chuẩn bị, vội vàng vận chuyển Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến, Nhật Nguyệt Sát, Nhật Nguyệt Long, ở trong một chớp mắt khôi phục lại thanh minh.
Cũng chính là cái nháy mắt đó, giúp hắn tranh thủ được thời gian.
Hắn ra sức ném huyết nhục Tà Thần vào trong không gian tế đàn, người cũng tiến vào trong đó.
Huyết nhục Tà Thần vốn định phi thiên độn địa, nhưng vừa tiến vào không gian tế đàn, đã bị hào quang nhật nguyệt chiếu xạ, bên trong phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, cực kỳ sợ hãi.
- Thần Cổ Thần Sa dùng huyết nhục Tà Thần, tế tự trời xanh...
Cổ Trần Sa đốt lên Thi Thảo.
Ô...ô...n...g...
Trên Nhật Nguyệt Tế Đàn hào quang kích xạ.
Ánh sao trực tiếp bao trùm huyết nhục Tà Thần, hơi cuốn một cái, đoàn huyết nhục nhanh chóng hòa tan.
Sau đó mưa như trút nước rơi trên tế đàn, rào rào lạp lạp giống như thác đổ.
Đây không phải nước mưa, mà là Thiên Lộ.
- Ông trời ơi...
Cổ Trần Sa sững sờ, sau đó cuồng hỉ.
Hắn chém giết người tà ác, dùng tinh huyết và hồn phách tế tự trời cao, có thể đạt được Thiên Lộ. Lần trước chém giết Ảnh Tế Ti, lấy được ba nghìn giọt Thiên Lộ, bất quá gần đây tiêu hao cực lớn, toàn bộ dùng hết rồi.
Không thể tưởng được tế tự huyết nhục Tà Thần, lại có thể đạt được nhiều như thế.
Huyết nhục Tà Thần không chỉ là một đoàn tinh huyết, trong đó còn ẩn chứa ý chí của Tà Thần, nếu để cho đoàn huyết nhục này đào tẩu, không biết bao nhiêu sinh linh sẽ gặp nạn.
Cổ Trần Sa trông thấy Thiên Lộ rơi vào vùng đất trũng trên tế đàn, rất nhanh chứa đầy, lại tràn ra, tối thiểu cũng có mấy thùng lớn.
Mấy thùng lớn là cái khái niệm gì? Trước kia hắn tính toán Thiên Lộ đều là dùng giọt, hiện tại dùng thùng.
- Thiên Lộ ở trong không gian tế đàn sẽ không mất, ta lập tức đi ra ngoài, giải cứu thân nhân của Long Vũ Vân.
Cổ Trần Sa cũng không có bị Thiên Lộ làm mê hoặc tâm trí, trực tiếp đi ra Nhật Nguyệt Tế Đàn, Hàng Ma Chi Nhận chém lao tù, kéo năm người này vào Nhật Nguyệt Tế Đàn. Năm người này đã hôn mê, không cần sợ bại lộ bí mật.
Chờ hắn còn muốn giải cứu càng nhiều người nữa, đột nhiên trong nội tâm báo động, biết chỉ sợ Đại hoàng tử Cổ Hằng Sa trở về.
- Đáng tiếc, ta vốn còn có thể cứu càng nhiều, ài...
Hắn thở dài, sau đó chạy thục mạng, tốc độ của Đại Long Khải cực nhanh.
Quả nhiên, thời điểm hắn vừa ra địa cung, liền thấy Đại hoàng tử Cổ Hằng Sa vội vàng bay vào, nếu chậm nửa bước, chỉ sợ muốn thoát thân sẽ không dễ dàng như vậy.
Trông thấy Đại hoàng tử Cổ Hằng Sa vội vàng tiến vào địa cung, Cổ Trần Sa không do dự nữa, thúc giục Đại Long Khải phóng lên trời, dốc sức liều mạng chạy, không quản Đại hoàng tử mất đi huyết nhục Tà Thần sẽ nổi giận thành bộ dáng gì.
Những thứ này đều không quan hệ gì tới hắn.
Hắn đã hoàn mỹ đạt được mục đích, hơn nữa suy yếu thực lực của Đại hoàng tử. Nếu để cho Đại hoàng tử luyện hóa huyết nhục Tà Thần, tu vi tăng vọt, hắn căn bản không có khả năng hoàn thành sự tình chiêu an Bảo Ngọc Quốc.
Lần này tế tự huyết nhục Tà Thần, đạt được mấy thùng Thiên Lộ, về sau không cần lo thiếu khuyết linh dược tu luyện, bồi dưỡng Hàng Ma Chi Nhận, Đại Long Khải, trứng Huyền Vũ…
Xem như thu hồi tiền lãi của Cự Linh Thần Giới.
Cũng không biết bay bao lâu, linh khí của Đại Long Khải tiêu hao gần hết, hắn cũng không keo kiệt, lại vận dụng một viên Linh Tinh, sau đó điên cuồng phi hành.
Liên tục phi hành một ngày rưỡi, đã chứng kiến Man Hoang rậm rạp, không còn thấy biển rộng, hắn định vị tìm được thành trì của mình, sau đó hạ xuống, đến thư phòng.