Cổ Trần Sa, Trần Quốc Công Phủ.
Tận cùng bên trong có thư phòng, cực kỳ rộng rãi, nhưng bài biện rất đơn giản, đồ dùng trong nhà cũng không hoa lệ, gỗ chắc phổ thông, bề ngoài sơn đỏ mà thôi.
Quốc Công Phủ không nên khó coi như thế, chẳng qua là bị quản gia móc rỗng, Cổ Trần Sa trong thời gian ngắn cũng không có mua sắm ở xung quanh.
Hắn đang tu luyện võ công.
Dựa theo đạo lý, phủ đệ của các thế gia đều có mật thất, thuận tiện luyện công, trao đổi sự tình không bị người nghe trộm và quấy rối, còn có chính là làm vị trí chứa đựng bảo bối, dùng để chạy trốn...
Mật thất là nhà giàu ắt phải có.
Nhưng nơi này lại không có.
Là bởi vì xây dựng mật thất dùng tiền nhiều nhất, các loại cơ quan, đào đất, bố trí pháp trận… như vậy so với xây dựng toàn bộ phủ đệ còn đắt hơn gấp bội, thậm chí mấy chục lần.
Cổ Trần Sa biết, ví dụ như phủ đệ của Cổ Pháp Sa, ở trong mật thất thậm chí có kỳ trận, tụ tập linh khí thiên địa, tinh hoa ngũ hành, dùng để phạt mao tẩy tủy.
- Chờ ta ổn định lại, từ từ tích góp tiền tài, nhất định cũng phải xây cái mật thất.
Hai tay hắn lại nâng thánh chỉ, đây là ý chỉ sắc phong hắn làm Trần Quốc Công, tinh tế cảm thụ, là có thể từ trong chỗ sâu phát giác được một loại khí hiệu lệnh thiên hạ, cải biến vận mệnh, đây là Thiên Tử chi khí.
Quân Vương là tạo mệnh chi chủ.
Cho dù là người khốn cùng chán nản, chỉ cần Hoàng Đế nói một câu, người nọ cũng sẽ thăng chức rất nhanh, loại “Khí”sửa đổi vận mệnh này, chính là “Thiên Tử chi khí”.
Thiên Tử chi khí là loại lực lượng cực kỳ thần bí, lấy tu vi của Cổ Trần Sa vẫn không thể lý giải.
Cổ Trần Sa ở tiểu viện, ăn cơm rau, uống nước đắng, hiện tại Thiên Phù Đại Đế hạ lệnh, hắn lập tức ở phủ đệ rộng rãi, người hầu mấy trăm, vận mệnh coi như đã được cải biến.
Hiện tại hắn muốn hiến tế Thiên Tử chi khí trên thánh chỉ cho trời cao, lần nữa thu được phương pháp tu luyện thức thứ ba của Nhật Nguyệt Đồng Huy.
Đương nhiên, Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến của hắn cũng chỉ mới tu luyện đến da lông, vốn là ham nhiều sẽ nát vụn, bất quá thánh chỉ nơi tay, không thể lãng phí Thiên Tử chi khí trong đó.
Bị mất thánh chỉ là tội lớn, có thể sẽ bị người công kích, bất quá không sao cả, đợi có thời gian làm cái giả, dù sao cũng không nhìn ra được.
Ầm!
Thánh chỉ ở trong tay hắn bốc cháy lên, phát ra lửa nóng hừng hực.
Thiên Tử chi khí trong đó truyền vào trong Tế Thiên Phù Chiếu.
Nhưng lần này không có truyền đến hình ảnh Nhật Nguyệt Đồng Huy thức thứ ba, mà là Tế Thiên Phù Chiếu phát sinh biến hóa.
Chiếu thư vốn có ánh sáng xanh oánh oánh đột nhiên tiêu thất, hóa thành ánh sáng xanh chui vào não hải của Cổ Trần Sa. Sau đó hắn thấy được một mảnh không gian ánh sáng xanh, khoảng chừng vài mẫu, ở trung ương không gian có tế đàn, tế đàn hình tròn, phong cách cổ xưa mà thê lương, hoa văn loang lổ khắc sâu, có thể cảm thụ được khí tức Thái Cổ Hồng Hoang hỗn độn sơ khai.
- Tế đàn? Không gian.
Cổ Trần Sa ý niệm đi vào nơi đó, người lại ở trong phòng.
Sau đó hắn lại hơi chuyển động ý nghĩ, cả người tiến vào không gian kia, quan sát tế đàn cổ xưa.
- Không gian và tế đàn chính là bản thể của Tế Thiên Phù Chiếu? Hiện tại dung nhập não hải của ta, chỉ cần ta nghĩ, có thể tùy thời tiến vào bên trong hiến tế.
Cổ Trần Sa tinh tế suy nghĩ, liền biết xảy ra chuyện gì.
- Tế Thiên Phù Chiếu là pháp bảo kinh thiên động địa, tự thành động thiên cũng không tính là gì, phát sinh biến hóa như vậy cũng tốt, sẽ không có dấu vết mà tìm, đỡ phải ta luôn mang ở trên người, dễ dàng bị người phát hiện.
Tế Thiên Phù Chiếu hóa thành không gian tế đàn, giấu ở sâu trong não hải, ai cũng không tra được.
Biến hóa như thế làm cho hắn rất hài lòng.
Mấu chốt là gặp phải nguy hiểm, có thể trốn vào trong không gian của Tế Thiên Phù Chiếu, chỉ cần hắn hơi chuyển động ý nghĩ một chút, người liền tiến vào. Đương nhiên, gặp phải cao thủ chân chính, ngươi không kịp nghĩ, đã bị khí thế võ đạo chấn nhiếp, sẽ chết không có chỗ chôn.
Hắn đang suy tư cách dùng Tế Thiên Phù Chiếu, tâm linh bỗng nhiên có cảm ứng.
- Võ công của ngươi càng ngày càng mạnh?
Trong phòng lăng không xuất hiện một người.
Là Long Vũ Vân.
- Ngươi cẩn thận bị người phát hiện, mặc dù ta khai phủ kiến nha, nhưng mọi cử động ở trong giám sát của người khác, kinh thành tàng long ngọa hổ, nếu phát hiện ta và Long Kiếm Đảo qua lại, sợ sẽ có họa bất trắc.
Cổ Trần Sa thấy Long Vũ Vân thân hình phiêu hốt, khí tức như có như không, liền biết nàng trúng độc đã tiêu trừ toàn bộ, võ công cũng khôi phục.
Cường giả Đạo cảnh, cho dù là nhất biến, bởi vì có thể hấp thu linh khí thiên địa, sức khôi phục cực mạnh, rất ít trúng độc và sinh bệnh, bọn hắn không dính khói lửa nhân gian và hồng trần ô uế.
- Yên tâm, ta đã khôi phục toàn bộ thực lực, còn lấy Chướng Nhãn Phù che dấu khí tức.
Long Vũ Vân cười khẽ:
- Ngươi quá coi thường thủ đoạn của Đạo cảnh, cũng xem thường thực lực ẩn giấu của Long Kiếm Đảo ta, ta đã biết, trước đó vài ngày ngươi ở Nam Sơn săn thú, thu được tước vị Trần Quốc Công, trừ lần đó ra, Lâu Bái Nguyệt kia còn giết chết Đại Tướng Man tộc yêu ma hóa, xem ra coi như ta và nàng chính diện chiến đấu, cũng sẽ không chiếm được tiện nghi gì.
- Ngươi ngay cả cái này cũng biết?
Cổ Trần Sa kinh ngạc, Long Kiếm Đảo cường đại như vậy.
- Long Kiếm Đảo ta và Cổ Hằng Sa tranh đấu nhiều năm như vậy, cũng có chút thủ đoạn, ở trong mỗi phủ đệ của quyền quý đều có mật thám nằm vùng, biết chút ít tin tức cũng không có gì.
Long Vũ Vân nói.