- Lợi hại, lợi hại!
Trong lòng Cổ Trần Sa khen ngợi:
- Gần đây ta cũng coi như có chút tâm đắc, trận pháp phong thủy hiểu , nhưng so với Thiên Công Viện lại kém rất nhiều.
Phòng ngủ cực kỳ to lớn, bốn phía đều là giá sách, phía trên xếp đặt rất nhiều sách vở.
Chính giữa phòng ngủ không phải giường, mà là một đồ vật giống như tế đàn, phía trên trống trơn.
- Nơi này là mắt trận của phủ đệ, thậm chí của cả đất phong, phải có bảo bối cường đại canh giữ, hiển nhiên Thiên Công Viện không có khả năng lưu cho ta pháp bảo quá mạnh mẽ, cần phải tự mình tìm kiếm.
Cổ Trần Sa lấy cốt cách ra, đặt ở trên mắt trận.
Ô...ô...n...g...
Phòng ngủ tựa hồ nhận được linh sóng nào đó tăng cường, linh khí cường đại hơn rất nhiều.
- Chưa đủ, tuy cốt cách này là đồ tốt, trấn áp Tụ Linh Trận bình thường là đủ, nhưng trấn áp đất phong còn kém rất nhiều. Ta thử tảng đá kia xem thế nào.
Cổ Trần Sa lấy tảng đá đoạt được từ trong Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu, tảng đá kia dùng để trấn áp mắt trận ở kho đan dược, tuyệt đối là đồ tốt, mạnh hơn cốt cách rất nhiều.
Khi hắn lấy ra tảng đá kia đặt ở mắt trận, đột nhiên phát hiện biến hóa không tưởng tượng được.
Rặc rặc, rặc rặc!
Ở trong viên đá, phát ra thanh âm rất nhỏ.
Vô số linh khí tuôn vào trong viên đá, đồng thời thành trì nhiều hơn một loại mùi vị không hiểu thấu, tựa hồ đã có linh tính.
Hơn ba nghìn binh sĩ mới vừa tiến vào trong thành cũng cảm giác được cái gì, cảm thấy tòa thành này tựa hồ sống lại, giống như thật là một con Huyền Vũ, mọi người tiến vào trong cơ thể của nó, có cảm giác an toàn rất mạnh, cảm thấy từng giây từng phút có Thần Thú thái cổ bảo hộ, trừ lần đó ra, ở trong tối tăm tựa hồ còn được lực lượng nào đó gia trì.
Cổ Trần Sa cảm giác mạnh mẽ nhất.
Hắn cảm thấy tảng đá kia và tòa thành lẫn nhau hô ứng, có hiện tượng hòa làm một thể.
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ trong viên đá này là trứng của Thần Thú Huyền Vũ? Chỉ có trứng của Thần Thú Huyền Vũ, mới có thể cùng Huyền Vũ Xuất Hải hô ứng lẫn nhau, khiến cho nó có linh tính, hiệu quả tăng cường gấp mấy lần, thậm chí gấp mười lần!
Cổ Trần Sa như hiểu ra.
Phong thủy bố cục trong thành là Huyền Vũ Xuất Hải, như vậy bất kỳ pháp bảo trấn áp mắt trận nào, cũng không bằng trứng của Huyền Vũ.
- Ta có thể ấp trứng Huyền Vũ nở ra không? Nhưng nó đã hoá thạch, chỉ sợ sẽ rất khó khăn, trong đó chỉ còn lại linh tính, nhưng sự do người làm.
Cổ Trần Sa thầm nghĩ:
- Huyền Vũ Thần Thú, trời sinh mạnh mẽ, sinh ra đã lực lớn vô tận, quỷ thần khó lường, nếu ta có thể ấp nó, trở thành Thần Thú trấn áp đất phong, thì lợi hại hơn Kiếm Côn của Long Kiếm Đảo nhiều lắm.
Lập tức hắn vận kình, trên ngón tay chảy ra máu tươi, vẽ phù ở trên vỏ trứng, vẫn dùng thủ pháp của Nhật Nguyệt Luyện.
- Nhật Nguyệt Chi Luyện, Thiên Tử Phong Thần, dưỡng dục vạn vật, ta lấy máu ta, vẩy khắp đại địa, chúng sinh phát triển...
Tâm linh của Cổ Trần Sa chìm vào cảnh giới mênh mông của Thiên Tử Phong Thần Thuật, sau khi hắn bước vào Đạo cảnh, môn thần công này đạt được tiến bộ rất lớn, trước kia là không thể so sánh nổi.
Thiên Tử dưỡng dục vạn dân, Thiên Tử chi huyết chính là bảo bối tốt, có thể diễn hóa hết thảy, để vạn vật sinh trưởng.
Ở trên trứng vẽ bùa văn, cuối cùng hắn nhẹ nhẹ thở ra.
Trứng hấp thu tất cả máu tươi vào, sau đó run rẩy.
Trứng run rẩy giống như tiểu hài tử nhảy nhót, lại có tâm tình chấn động, là vui mừng.
Ở trong đầu Cổ Trần Sa, tựa hồ thấy được một Huyền Vũ nho nhỏ ở trong trứng hoan hô nhảy nhót, đồng thời một cỗ ý niệm cảm kích truyền tới.
- Rõ ràng còn có linh tính.
Cổ Trần Sa mừng rỡ, nhưng cũng biết, mình không thể ấp trứng nhanh như vậy, trứng này biến thành hoá thạch, sinh cơ đã mất, cho dù ngâm ở trong linh dịch cũng không làm nên chuyện gì, trừ khi nhỏ Thiên Lộ, hoặc dùng Nhật Nguyệt Long Huyết của mình gia trì, nếu không không có khả năng khôi phục.
Dù như thế, tỉ lệ thành công cũng rất nhỏ.
Chỉ là dùng Thiên Lộ đổ vào, Huyền Vũ và hắn sẽ không có liên hệ, căn bản không biết hắn, nhưng dùng máu tươi của mình luyện ra, sẽ thân thiết hơn sủng vật nuôi dưỡng nhiều năm, tâm linh có thể câu thông.
Huống hồ theo tu vi của Cổ Trần Sa tăng lên, Nhật Nguyệt Long Huyết trong cơ thể hắn chưa hẳn kém hơn Thiên Lộ, thậm chí về sau sẽ càng mạnh hơn nữa, huống chi chính hắn cũng dùng qua lượng lớn Thiên Lộ.
Hắn lại bức ra máu tươi, ở phía trên khắc phù văn.
Trước khi bước vào Đạo cảnh, hắn không thể dễ dàng hao tổn tinh huyết, nhưng sau khi bước vào Đạo cảnh, tình huống đã khá hơn nhiều, bởi vì hắn phun ra nuốt vào linh khí, vận chuyển trong người, có thể để cho tinh huyết khôi phục.
Cái này còn có một phương diện, là Thiên Tử chi đạo không phải chỉ lấy không, mà là dưỡng dục và bỏ qua, thượng cổ có Thiên Tử lấy máu của mình cứu vớt bá tánh, đây cũng là một loại tu hành.