Mình thật quá ngu ngốc, cần phải tăng cường học tập.
Nói tới nửa đêm, hắn ghi chép hơn mười tờ bản vẽ ở trong lòng, lý giải trận pháp càng khắc sâu:
- Ta chọn bố cục Huyền Vũ Xuất Hải xây dựng đất phong, việc cấp bách vẫn là tăng cường phòng ngự và phản kích, Man tộc sẽ không để cho ta dễ dàng phát triển.
- Ta cũng tán thành.
Tượng Sơn Chính Hùng nói:
- Chỉ là bố cục này cần rất nhiều pháo không nói, lấy thành trì làm trung tâm, phải ở trên núi bốn phía xây dựng pháo đài, còn phải xây cầu để cho núi và núi, thành và thành câu thông, tiêu phí khá lớn, mặt khác cải tạo hồ nước, xây dựng căn cơ… chúng ta cũng sẽ làm thập toàn thập mỹ...
- Hai viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan.
Cổ Trần Sa cắt đứt Tượng Sơn Chính Hùng nói:
- Mặt khác ta cần Giác Giao Khải, Đấu Chiến Pháp Tửu, Hỏa Phù Thương mỗi thứ một nghìn, ba vạn Hỏa Phù Đạn, năm nghìn viên Bồi Nguyên Đan, ba nghìn viên Tinh Nguyên Đan, một nghìn viên Khí Nguyên Đan, mười Tử Mẫu Chu Thiên Hạp. Trừ lần đó ra, ta cần rất nhiều thượng cổ bí thư, về lễ nghi tế tự, Cổ Thiên Tử làm việc, bố cục trận pháp…
- Thành giao.
Tượng Sơn Chính Hùng không hề cò kè mặc cả, còn sợ Cổ Trần Sa đổi ý, lập tức đáp ứng.
Vốn Cổ Trần Sa cho rằng mình đòi quá nhiều, còn chuẩn bị trả giá với đối phương, nhưng không ngờ đối phương lập tức đáp ứng, liền cảm thấy mình thua thiệt lớn rồi.
Nhưng hắn là người thủ tín, lời nói ra không thể đổi ý, đành phải tự giễu cười cười, cảm thấy lần sau đàm phán phải để cho Long Vũ Vân lên.
- Sự tình Thất Thánh Luyện Tâm Đan, kính xin giữ bí mật.
Cổ Trần Sa nói.
- Việc này Vương gia yên tâm, đây là cơ mật buôn bán, Thiên Công Viện có điều luật, nếu tiết lộ, sẽ đoạt đi chức danh, sung quân vào ngục nghiên cứu, không bao giờ được ra ngoài, thẳng đến lập công mới thôi.
Tượng Sơn Chính Hùng nghiêm mặt nói.
- Tốt, cứ quyết định như vậy, không biết lúc nào sẽ khởi công?
Cổ Trần Sa hỏi.
- Đêm nay có thể khởi công.
Tượng Sơn Chính Hùng nói:
- Đất phong của ngươi, ước chừng ba ngày có thể xong, con đường sẽ ở trong mười ngày trải hoàn tất, đây là tốc độ nhanh nhất mà Thiên Công Viện có khả năng đạt tới, không biết Vương gia ý như thế nào?
- Ba ngày?
Cổ Trần Sa mãnh liệt đứng dậy.
- Như thế nào? Vương gia cảm thấy chậm?
Tượng Sơn Chính Hùng hỏi.
- Không không.
Cổ Trần Sa khua tay:
- Quá nhanh, công trình lớn như vậy, cho dù mau nữa, ta phỏng chừng cũng phải năm ba tháng, hoặc một năm, làm sao có thể ba ngày là xong rồi.
- Cái này có là gì?
Tượng Sơn Chính Hùng nhịn không được cười lên:
- Ta đã được cấp trên trả lời, cấp trên cực kỳ coi trọng, có thể dùng phù chiếu thúc giục Đại Lực Thiên Công Quỷ Thần, hiện tại Vương gia có thể trở về, làm tốt hết thảy chuẩn bị.
- Đại Lực Thiên Công Quỷ Thần?
Cổ Trần Sa hưng phấn, hắn nhớ tới thời điểm mở kênh đào, rất nhiều núi lớn ngăn đường không hiểu thấu biến mất không thấy gì nữa, căn bản không phải nhân lực có thể làm được, hiện tại đất phong của hắn lại có thể hưởng thụ loại đãi ngộ này, ngược lại phải hảo hảo nhìn xem:
- Đã như vậy, ta sẽ trở về.
- Tốt, đây là khế ước, kính xin Vương gia ký tên, giao một nửa tiền đặt cọc, sau khi sự tình hoàn thành, lại giao một nửa khác, đây là quy củ, đến lúc đó còn phải báo lên hoàng thượng.
Tượng Sơn Chính Hùng lấy ra khế ước.
- Được.
Ký tên xong, Cổ Trần Sa tạm biệt Long Vũ Vân, mang Thú Hồn Thạch đi, cái khác toàn bộ giao cho nàng bán, trừ lần đó ra, lúc trước giết chết mấy lão ma đầu đạt được binh khí, ví dụ như Huyết Ảnh Trường Tiên của Huyết Hồn Giáo Chủ… giao cho Long Vũ Vân xử lý, những thứ này đối với hắn mà nói không có tác dụng, không bằng đổi lấy vật thực dụng.
Bàn giao xong, hắn suốt đêm phản hồi đất phong.
Về sự tình đánh hạ bộ lạc Man tộc, hắn cũng lập tức viết tấu cho triều đình.
- Có Đại Long Khải thật tốt, nếu không phi hành, ta đến đi một lần, chỉ sợ trên đường sẽ tiêu phí nửa tháng, ở đâu nhanh như vậy? Một đêm có thể qua lại.
Cổ Trần Sa nhẹ nhàng hạ xuống, ban đêm trong đất phong cũng không phải đen kịt, khắp nơi đều là bó đuốc, nô lệ Man tộc ở dưới binh sĩ giám sát, vẫn còn đang chặt cây cối.