Bảo Minh Nhi và Cổ Trần Sa đối chọi gay gắt, đã giương cung bạt kiếm, tình hình vô cùng căng thẳng.
- Đều vì chủ mình là đúng rồi, nhưng ta cảm thấy Đại Uy Vương Triều cũng chưa chắc nhất định phải chinh phục Thần Châu, Vĩnh triều chúng ta, đồng dạng Vĩnh triều chúng ta cũng sẽ không đi chinh phục Đại Uy các ngươi, có thể thông thương vãng lai lẫn nhau, dung hợp lẫn nhau, cuối cùng hoà làm một thể, chẳng phân biệt ta và ngươi, thiên hạ đại đồng, chẳng phải thoải mái hay sao? Cả hai chém giết, sinh linh đồ thán, cũng không phải ý nguyện của ngươi.
Cổ Trần Sa mưu cầu thuyết phục.
- Ngây thơ!
Bảo Minh Nhi cười lạnh:
- Từ xưa đến nay, từ không cầm binh, nghĩa không hành thương, nhân không trị quốc, hai nước tranh chấp, có cái nào không nương theo giết chóc, ngươi cũng đọc thuộc lòng lịch sử từ xưa đến nay, cả vùng đất Thần Châu trăm ngàn tiểu quốc, phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân, cho dù Thiên Phù Đế diệt trăm nước nhất thống thiên hạ, chẳng lẽ không có giết chóc?
- Lời là như thế, chúng ta cũng có thể quần nhau từ đó.
Cổ Trần Sa chậm rãi nói:
- Kỳ thật ta không sinh ra địch ý với tỷ tỷ ngươi. Ta nghĩ tỷ tỷ cũng không chính thức một tay che trời tại Đại Uy Vương Triều, chuyện triều đình là triều đình, quan hệ của chúng ta là tư nhân, kỳ thật ta nhìn ra được, tỷ tỷ theo đuổi cũng không phải vương triều lớn mạnh, mà là bản thân trường sinh. Nói thật, người cả đời này, cực kỳ ngắn ngủi, dù tu thành Lưu Ly Ngọc Thân, cũng chỉ có hơn ba trăm năm, tu thành Đại Đạo Kim Đan, cũng chỉ có nghìn năm thọ nguyên. Ta xem tỷ tỷ cũng chưa tu thành Đại Đạo Kim Đan nha.
- Ngươi có khả năng tăng cường tư chất của ta?
Bảo Minh Nhi nhìn Cổ Trần Sa vài lần:
- Nhưng mà, cho dù Long Môn của ngươi dung hợp Thôn Nhật Ba Xà Đại, vẫn chỉ có thể chế tạo ra Dưỡng Long Đan, chỉ có thể biến người thường thành thiên tài mà thôi, không thể nào là kỳ tài cái thế.
- Ta biết có người có Tạo Long Đan.
Cổ Trần Sa nhìn kỹ Bảo Minh Nhi, rất thành khẩn:
- Ta thấy tư chất tỷ tỷ đã là thiên tài đỉnh phong, kỳ thật cũng chỉ kém kỳ tài cái thế một đường. Nếu như có thể đạt được một viên Tạo Long Đan, có thể lập tức tấn thăng làm kỳ tài cái thế.
- A? Ngươi muốn lợi dụng ta sao.
Bảo Minh Nhi nhíu mày:
- Ngươi người này, không thể dễ dàng tin tưởng, mặt ngoài trung hậu, kỳ thật ngươi rất giảo hoạt.
- Tỷ tỷ nói đùa, ta chỉ muốn thông qua hợp tác cải thiện quan hệ của chúng ta. Cho dù là địch quốc cũng có mậu dịch vãng lai, huống chi ta và ngươi?
Cổ Trần Sa không tức giận, tính cách yên lặng như giếng cổ, mát lạnh, ôn hòa, đều có khí độ.
- Vậy ngươi nói một chút, ở đâu có Tạo Long Đan?
Bảo Minh Nhi hỏi.
- Tỷ tỷ thấy Cự Linh Thần thế nào?
Cổ Trần Sa không đáp hỏi lại.
- Cự Linh Thần không phải kẻ cường đại nhất chúng thần thượng cổ, nhưng là giảo hoạt nhất.
Bảo Minh Nhi nghiêm túc nói:
- Hắn là một người tu hành thời đại Hồng Hoang, cũng đã nhận được một ít gì đó trong Hồng Hoang Long Môn, dẫn đến tuổi thọ chính mình tăng nhiều, về sau phụ trợ một vị Cổ Thiên Tử, đạt được Thần vị, Thần này cũng có thần miếu trong Đại Uy Vương Triều, có chút dân chúng thờ phụng hắn, có thể nhận được đáp lại, nhưng hơn mười năm trước hương hỏa đã đoạn tuyệt.
- Nhưng hắn gần đây lại tái hiện trên thế gian, hơn nữa nâng đỡ người đại diện, trong tay người đại diện của hắn có Tạo Long Đan.
Cổ Trần Sa nói.
- Quả nhiên.
Bảo Minh Nhi nói:
- Ngươi đấy, vẫn muốn lợi dụng ta, nếu như ta suy đoán không sai, người nọ hẳn là kẻ địch của ngươi, nói đi, là ai.
- Con của đại ca Cổ Hằng Sa của ta, Cổ Đạn Kiếm.
Cổ Trần Sa cũng không giấu giếm:
- Tỷ tỷ có thể điều tra một chút, người này vốn có tư chất trung thượng đẳng, mà bây giờ đã biến thành kỳ tài cái thế.
- Có chuyện như vậy?
Bảo Minh Nhi cực kỳ khiếp sợ:
- Kẻ này cũng có trong tình báo của ta, âm trầm sắc bén, tư chất bình thường, lại im hơi lặng tiếng trở thành kỳ tài cái thế?
Cổ Trần Sa cười không đáp, hắn biết rõ Bảo Minh Nhi nhất định sẽ dò xét mình.
Quả nhiên, Bảo Minh Nhi phát động phù lục nào đó trên người, phù lục lóe lên, qua một hồi lâu nàng mới gật đầu:
- Quả thật như thế, sự việc có kỳ quặc.
- Ta sẽ nói cho tỷ tỷ một đại bí mật, cuối cùng vẫn tỏ ra thành ý nha.
Cổ Trần Sa biết rõ Cự Linh Thần không phải chuyện đùa, thế lực sau lưng Bảo Minh Nhi cực lớn, không bằng liền lấy Tạo Long Đan, Dưỡng Long Đan làm mồi nhử, xua Hổ nuốt Sói, đánh rắn động cỏ, dự cá lớn Cự Linh Thần đi ra, hắn thuận thế mà làm.
- Đây là thành ý gì?
Bảo Minh Nhi gắt giọng:
- Cự Linh Thần không phải chuyện đùa, ngươi muốn ta đi thăm dò?
- Có ý này, nhưng hơn nữa là bắt tay hợp tác, ngươi xem chúng ta bây giờ hợp tác vô cùng tốt.
Cổ Trần Sa chỉ ra bên ngoài:
- Ngươi xem, thực ấp của ta càng ngày càng phồn hoa, dùng Huyền Vũ chi tổ làm căn cơ, thu thập các loại tài nguyên Man Hoang, chế tạo các loại đan dược, ta nghĩ Đại Uy Vương Triều cũng cần những thứ này, ta có thể kết thành hiệp nghị thông thương với tỷ tỷ, dùng thực lực và tổ chức của tỷ tỷ, chẳng lẽ không có thể tạo phúc cho dân chúng hai triều? Đại Uy Vương Triều thiếu đồ vật, chúng ta Vĩnh triều có, Vĩnh triều thiếu đồ vật, Đại Uy Vương Triều cũng có, hiện giờ thử thông thương, ta và ngươi đều có thể lập tức phát triển lớn mạnh, ta nghĩ dùng ánh mắt của tỷ tỷ, không có khả năng nhìn không ra cơ hội buôn bán trong đó.
Bảo Minh Nhi đã im lặng, nàng hoàn toàn chính xác đang tự hỏi kế hoạch này có thể thành công.
Ai nấy đều thấy được, nếu thật có thể đạt được hiệp nghị thông thương, nàng và Cổ Trần Sa sẽ đạt được chỗ tốt thật sự quá lớn. Thực ấp dưới trướng của nàng tại Đại Uy Vương Triều có đến mấy ức nhân khẩu, tiêu hao cực lớn, cũng cần tài nguyên thật lớn, đồng dạng cũng là thị trường khổng lồ.