Long Phù

Chương 426: Chương 426: Kỳ tài cái thế (2)




Loại này năng lực, gần như thần linh.

Huyền Hoàng Đan này, hẳn là Huyền Hoàng Long Đế luyện chế. Chuyên môn ban thưởng cho thần tử trọng yếu.

Trong Tinh Long Hoàn, Huyền Hoàng Đan quý giá nhất.

Tổng cộng có hơn ba trăm viên.

Trừ nó ra, còn có một ít phù lục do Cốc Hoạ luyện chế, uy năng cũng cực kỳ cường đại. Nhưng Cổ Trần Sa không cần dùng, đều chia cho đám người Long Tại Phi phòng thân.

Cường giả cấp bậc Đại Đạo Kim Đan luyện chế phù lục, tuyệt không phải bình thường, đã ẩn chứa Nguyên Thần chi lực trong đó.

Nhóm bảo tàng này ngoại trừ đan dược, phù lục. Còn nữa rất nhiều tài liệu luyện khí, như tinh thần vẫn thạch, da thú, thú cốt Thượng cổ, rất nhiều ngọc thạch quý báu.

Cổ Trần Sa lấy ra một ít tài liệu mà mình có thể dùng, luyện chế Vương Long Khải và Hàng Ma Chi Nhận, còn lại giao cho Long Vũ Vân, Ngọc Hàn Lộ và Long Tại Phi đi xử lý.

Cuối cùng là kim phiếu.

Là kim phiếu ngân hàng tư nhân của Đại Uy Vương Triều, tiền tài lư hành nội bộ trong Đại Uy Vương Triều, dùng vàng bạc làm chủ. Cho nên kim phiếu đều là con số.

Từng chồng kim phiếu chồng chất với nhau, Cổ Trần Sa cũng không có đi kiểm kê, những kim phiếu này không thể dùng trong Đại Vĩnh Vương Triều, đến lúc đó trở về sẽ giao dịch với Bảo Minh Nhi.

Lần này Cốc Hoạ có thể nói là tổn thất vô cùng nghiêm trọng, lại giúp Cổ Trần Sa phát tài rất to. Những thứ khác không nói, một viên Huyền Hoàng Đan, giá trị tuy rằng không bằng Thất Thánh Luyện Tâm Đannhưng trong môn phái Tiên đạo, cũng có thể bán với giá cực tốt.

Cổ Trần Sa cũng có thể phục dụng, tăng cường tu vi.

Cứ như vậy, đi chuyển một tháng, hạm đội rút cuộc xuyên qua biển rộng mênh mông, nhìn thấy rất nhiều hòn đảo, đằng sau hòn đảo chính là một mảnh đại lục.

Hơn nữa đội thuyền trên biển cũng nhiều hơn, thể hiện Bảo Ngọc Quốc mậu dịch hưng thịnh, thậm chí rất nhiều thương thuyền dân gian của Đại Vĩnh triều cũng ở đây.

Dân gian rất nhiều hào môn thế gia, hàng năm đều cần rất nhiều ngọc thạch, tiến về Bảo Ngọc Quốc mua sắm số lượng không ít.

Ngoại trừ một ít Thánh Nhân thế gia ra, dân gian nhị tam lưu hào phú, còn có triều đình quyền quý, đại thương hội, cũng sẽ mua sắm ngọc thạch. Hoàng thất hàng năm cũng có mua sắm không ít ngọc thạch.

Nhưng mà, tuy rằng thương đội trên mặt biển nhiều vô cùng, cũng không có thương đội nào có khí thế như hạm đội lớn. Hạm đội chính thức của Bảo Ngọc quốc cũng không mạnh bằng chi hạm đội vừa tới.

Cho nên, hạm đội di chuyển chậm chạp, rất nhiều đội thuyền thương đội nhao nhao né tránh, không có bất kỳ đội thuyền nào dám ngăn cản phía trước.

Ở phương xa, người của rất nhiều thương đội đi ra quan sát chỉ trỏ.

Có một thương đội cũng cực lớn, có vài chục con thuyền đầu trước trước sau sau vây quanh, hạm cũng là sắt thép chế tạo, thập phần kiên cố, có thể so với hạm đội của Cổ Trần Sa, chẳng khác nào tên ăn mày gặp đại phú hào, khó coi và không đáng giá nhắc tới.

Có mấy công tử ca đứng ở tàu chiến bọc thép lớn nhất, từ xa nhìn hạm đội của Cổ Trần Sa, sắc mặt không dễ coi.

- Thích thiếu gia, hạm đội Cảnh Võ thương đoàn chúng ta tích luỹ trên trăm năm, so với hạm đội này, chỉ sợ không đáng giá nhắc tới.

Có một công tử ca nói.

- Chỉ sợ sẽ là Thập Cửu Hoàng Tử, hạm đội chiêu an của Trần Quận Vương.

Công tử ca gọi là Thích thiếu gia sắc mặt ngưng trọng:

- Một khi để cho hắn chiêu an thành công, bố cục Bảo Ngọc Quốc sẽ biến đổi, chúng ta thành lập quan hệ phải hoạt động lần nữa, không phải là phúc của thương đội chúng ta.

- Thích thiếu gia nói đúng, Cảnh Võ thương đoàn chúng ta có cổ phần Pháp gia, Lôi gia, Phạm gia bao gồm nhiều thế gia trong đó, những Hoàng tử và Thập Cửu Hoàng Tử đều không đúng đường, một khi để cho Thập Cửu Hoàng Tử đắc thế, khẳng định sẽ đè ép chúng ta, việc buôn bán của chúng ta còn làm thế nào?

Lại có công tử ca nói.

- Việc này vẫn phải nghe ý của Đại chưởng quỹ.

Thích thiếu gia nhíu mày, nói:

- Không phải là việc chúng ta có thể thay đổi thế cục.

Đúng lúc này, một tiểu tỳ nữ đi tới:

- Mấy vị chưởng quầy, Đại chưởng quỹ gọi các ngươi đi vào.

- Vâng!

- Tuân mệnh.

Mấy cái công tử lập tức cung kính, đi vào trong khoang thuyền, đi tầng cao hơn.

Mặc dù đại hạm không bằng Hoang Sa Đại Hạm, nhưng cũng có mấy tầng, tầng cao nhất vô cùng thần bí, là nơi ở của Đại chưởng quỹ.

Mấy người tiến vào tầng cao nhất, đã nhìn thấy thiếu nữ mang sa che mặt, Đại chưởng quỹ của Cảnh Võ thương hội lại là một thiếu nữ.

- Đại chưởng quỹ có gì phân phó.

Mấy công tử ca đều khom người hành lễ.

- Chuyện chiêu an Bảo Ngọc Quốc lần này liên lụy đến sinh ý ngọc thạch của thương đoàn chúng ta, không thể lãnh đạm, các ngươi thấy thế nào?

Đại chưởng quỹ hỏi.

- Chúng ta cũng vừa nghị luận, nhưng vẫn muốn nghe Đại chưởng quỹ phân phó, Đại chưởng quỹ học cứu thiên nhân, những năm qua dẫn đầu Cảnh Võ thương đoàn phát triển không ngừng, nếu không phải Thiên Công Viện của triều đình áp chế, thương đoàn chúng ta đã sớm trở thành đệ nhất thương hội rồi.

Thích thiếu gia nói.

- Thiên Công Viện là triều đình lập xuống, toàn bộ đều là cường giả lão ngoan đồng, chúng ta không thể so sánh.

Thiếu nữ che mặt nói:

- Nhất là Quỷ Phủ, Thần Công hai lão gia hỏa, một là vô thượng Tổ Sư của Diêm La Tông, một cái là người sáng lập Nguyên Tội Tông, tu vi đã có thể so với thần minh. Nhưng hai lão già này thọ nguyên gần, không thể không dựa vào Thiên Phù Đại Đế kéo dài tuổi thọ, kỳ thật những lão gia hỏa kia đều có vấn đề như vậy, nếu phản bội Thiên Phù Đế, bản thân sẽ khí tán công tiêu.

Rất nhiều công tử ca đều cảm thấy thiếu nữ che mặt nói chuyện lạc đề xa xôi, nhưng đều lẳng lặng nghe, không dám xen vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.