Mở quang sách ra, phía trên không có chữ viết, mà là tầng tầng lớp lớp hào quang.
Nhỏ máu tươi lên, hào quang bình thường trở lại, hắn cảm giác tựa hồ linh hồn của mình đã vào trong sách, đó là một không gian thật lớn, rất nhiều sách vở trôi nổi giữa không trung, phân ra các loại hình. Thiên văn địa lý, sử, tử, tập số tử vi, võ học, thi từ… không chỗ nào không có.
Đây là ý niệm của Cổ Trần Sa tiến vào trong sách.
Ý niệm của hắn khẽ động, có quyển sách bị mở ra, nội dung phía trên rõ ràng có thể thấy được, là quyển Thiếu Võ Bí Điển, phía trên có rất nhiều lý luận chính xác, từ khi người bắt đầu tu hành đến bước vào Đạo cảnh, đều giảng giải rất rõ ràng.
Công pháp bên trong không cao sâu, nhưng tri thức lý luận rất phong phú.
Rất nhiều lý luận võ học trước kia Cổ Trần Sa không lĩnh ngộ được, hiện tại cẩn thận tìm hiểu, lấy được ích lợi rất nhiều.
Kỳ thật hắn từ Võ Phu mãi cho đến Tông Sư, đều là vì lấy được lực lượng của gấu lang mãng, trực tiếp đột phá, không có chính thức khổ luyện, nếm đến tư vị tầng tầng đột phá.
Điều này sẽ dẫn đến hắn tìm hiểu võ đạo vẫn còn có chút khuyết điểm nhỏ nhặt.
Hiện tại học tập tri thức trụ cột từ đầu, uấn nhưỡng ở trong lồng ngực, nhiều lần suy tính, lần nữa ôn lại thời gian đột phá của mình.
Hắn ở trong óc vừa đọc sách, vừa diễn hóa ra mình, lúc rất nhỏ yếu, khổ luyện võ học, thận trọng từng bước…
Đây là Cựu Mộng Tạo Pháp ghi lại trong Thiếu Võ Bí Điển, có thể khiến cho nhân sinh võ đạo của mình càng thêm viên mãn.
Nhất tâm nhị dụng, hắn đã thành thạo, cảm thấy còn chưa đủ, lại lấy một quyển sách, tên Cổ Thiên Tử Thực Lục.
Bắt đầu cẩn thận nghiên cứu.
Cái này là nhất tâm tam dụng rồi.
- Ta ngược lại muốn nhìn, cực hạn của mình là bao nhiêu.
Hắn lại lấy ra vài cuốn sách, là Vô Tận Đại Lục, Tinh Túc La Liệt Thư...
Những sách vở này hắn đồng thời nhìn xem.
Nhất tâm thập dụng.
Cảm giác trong đầu biến ảo tựa như cưỡi ngựa xem hoa, nhao nhao mà đến, nhao nhao mà đi, có chút tán loạn. Hắn biết rõ, nhất tâm thập dụng là cực hạn của mình.
Đọc xong chín quyển sách, bên ngoài đã qua mấy ngày.
Tích lũy rất nhiều tri thức, hắn suy tư cả buổi tiêu hóa, lúc này mới đứng lên, hoạt động gân cốt, nhìn bên ngoài liệt nhật treo cao, nhưng trong thành gió mát thổi tới, cực kỳ thích ý.
Toàn bộ thành trì tràn đầy sinh cơ, trong sân bãi luyện binh, 5000 binh sĩ đang không ngừng huấn luyện, tiếng hô như sấm, bọn hắn khí lực mạnh mẽ, tay cầm Bạch Hổ Tinh Kim Chiến Đao, lắc lư tầm đó, thúc dục ra đao pháp tinh diệu, hắt nước không lọt.
5000 binh sĩ yếu nhất cũng là Đại Sư, trong đó rõ ràng có gần trăm vị Tông Sư.
Thạch Trung Thiết và mấy vị Tướng Quân ở dưới trướng Cự Thạch Hầu đang huấn luyện bọn hắn.
Trong một học đường tương đối nhỏ, Nghĩa Minh tự mình dạy Vương Trĩ, Lam Oách, năm người Lưu Vũ còn có Tiểu Nghĩa Tử, Long Tại Phi, Long Vũ Hà, Long Vũ Hồng và mấy thủ hạ trung tâm mới được đề bạt.
Sau khi Nghĩa Minh nói xong, Thạch Trung Thiền cũng đi lên giảng bài.
Mọi người cần cù, chăm chỉ học tập.
- Dù sao tri thức của Nghĩa Minh cũng có hạn, xem ra ta còn phải mời cao thủ càng thêm lợi hại đến đây giảng bài.
Cổ Trần Sa nghĩ nghĩ:
- Ví dụ như những cường giả ở Thiên Công Viện, đúng rồi, Lạc Vũ nói đến sao còn không thấy?
Thân hình hắn nhẹ nhàng nhảy lên, lướt trên không trung, đến chỗ học đường.
- Chủ nhân.
Nghĩa Minh lập tức đứng dậy, mọi người cũng vội vàng chào hỏi.
- Lưu Vũ, năm người các ngươi tu hành thật nhanh?
Cổ Trần Sa hơi dò xét, không khỏi kinh ngạc phát hiện, năm người Lưu Vũ cũng tu luyện đến Đạo cảnh tam biến Đồng Bì Thiết Cốt.
- Ở trong thành trì này, mỗi ngày hô hấp thổ nạp, tu hành nhanh hơn trước mấy chục lần, càng mấu chốt là thần kiếm trong tay ta ngày đêm hấp thu biến hóa, tựa hồ sắp lột xác rồi.
Lưu Vũ huy động thần kiếm trong tay, hơi lắc lư, kiếm này xông thẳng trời cao, chém một ác điểu vừa vặn bay qua thành hai nửa.
Ác điểu kia thân giống như ưng, nhưng đầu tựa quỷ, răng nanh sắc bén.
Cổ Trần Sa nhận ra, đây là Quỷ Đầu Điểu, chúng ăn người, ăn thi thể, độc tính rất lớn, bị cắn trúng cho dù là Tông Sư cũng sẽ tắt thở bỏ mình, còn có thể phun nọc độc, là ác điểu để cho người nghe tin đã biến sắc.
Thi thể của Quỷ Đầu Điểu từ trên không rơi xuống, thời điểm cách thành bảo còn mấy trăm trượng, đột nhiên từ trong thành bay ra một đoàn hỏa diễm bao trùm Quỷ Đầu Điểu thiêu đốt, hóa thành tro tàn, sau đó lại có một tháp lâu phun ra làn gió, thổi đoàn tro tàn kia tiêu tán.
- Uy lực của trận pháp to lớn như thế!
Thạch Trung Thiền cũng có chút kinh hãi:
- Đoàn hỏa diễm vừa rồi kia, là lực lượng của Huyền Hỏa Đăng, trận gió kia, là Sơn Hải Đồ hình thành.
Cổ Trần Sa hao tốn sáu viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan, để cho Thiên Công Viện chế tạo chín kiện pháp bảo trên lưng Huyền Vũ, là Định Hải Châu, Sơn Hải Đồ, Đại Lực Chùy, Hấp Tinh Tháp, Cửu Dương Tiên, Huyền Hỏa Đăng, Thương Lãng Kiếm, Lạc Nhật Cung, Xạ Dương Tiễn.
Tuy chín kiện pháp bảo này chỉ là hàng nhái, nhưng uy lực không tệ. Nhất là sau khi Huyền Vũ Bảo Bảo thức tỉnh, hấp thu tiên khí ôn dưỡng chúng, khiến cho uy lực của chúng càng ngày càng tăng, phát động công kích không cần tích súc mấy tháng.
- Trận pháp thật lợi hại.
Đúng lúc này, trên bầu trời truyền đến thanh âm, một nữ tử hồng y xuất hiện.
Lại là Lạc Vũ.
Cổ Trần Sa phất tay, khí tức khiếp người kia biến mất, Lạc Vũ mới chậm rãi hạ xuống.
- Trận pháp trong thành này cơ hồ vượt qua rất nhiều đại trận do đệ tử chân truyền bố trí trên trăm năm rồi.