Long Phù

Chương 7: Chương 7: Miệng vàng lời ngọc (1)




Ba tháng này, mỗi ngày Cổ Trần Sa ngoại trừ tiếp tục giả ngây giả dại, chính là ở trong đêm dài vắng người luyện võ và nghiên cứu Tế Thiên Phù Chiếu, đồng thời đọc vô số văn hiến.

- Hả? Trên sách sử này ghi chép rất có ý tứ, Đại Đế thượng cổ dùng Ngũ Sắc Thổ xây tế đàn, thả hơn mười loại dược liệu, giết hổ lang tế thiên, được Hổ Lang Đan, binh sĩ dùng xong, mỗi người đều mạnh mẽ, cái gọi là Hổ Lang Sư, chính là như thế xuất hiện. Còn có, cầm một đồng tiền, để vào trong chậu đồng, lại dùng Thanh Phù Huyết Hồn tế tự, trong chậu sẽ nhồi đầy kim tệ. Lại ví dụ như bày trận pháp canh kim nho nhỏ, để kiếm vào trong đó, sau đó chém giết Bạch Hổ tế tự, bảo kiếm sẽ chém sắt như chém bùn, không biết có thể thực hiện không?

Nằm ở trên giường, Cổ Trần Sa xem rất nhiều sách sử, trong đó có chính sử, cũng có dã sử.

Trong sách sử đều có viết lễ nghi, tế tự.

Trừ lần đó ra, còn có một bộ phận Thiên Phù Đại Điển trong Lễ Nghi Bộ.

Thiên Phù Đại Điển, không chỗ nào mà không bao lấy, kinh, sử, tử, sách vở cổ kim đều ở trong đó, có thể nói là đệ nhất thư từ xưa đến nay, trước mắt biên soạn ngay cả một phần mười cũng chưa tới.

Hắn muốn từ trong đó tìm được ghi chép về Tế Thiên Phù Chiếu, còn có làm sao lợi dụng.

Quả nhiên trong sách sử, ghi lại rất nhiều đồ vật về Tế Thiên Phù Chiếu.

Nhưng thiệt giả khó phân biệt, cần hắn liên tục đi thử nghiệm.

Hơn nữa tế tự chi đạo, cũng không phải đơn giản như vậy, còn phải hiểu được Âm Dương Ngũ Hành, trận pháp nghịch chuyển, biết rõ thiên thời địa lợi nhân hoà.

- Ba tháng này đã tiêu hóa lực lượng không sai biệt lắm, xem ra ta có thể tiến hành tế thiên lần nữa, tăng cường lực lượng, lần này đi săn mãnh hổ, thuận tiện thí nghiệm phương pháp thông qua tế tự đạt được vật phẩm.

Chỉ ba tháng, từ sơ khuy môn kính trực tiếp tăng lên tới xuất thần nhập hóa, quả thực chính là kỳ tích.

Cho dù là hoàng tử được sủng ái, các loại đan dược ủng hộ, có bí tịch tu luyện tốt nhất, cũng cần mười năm khổ luyện, Đại Sư há là trò đùa?

Thu lại bọc hành lý, hắn vừa định xuất phát săn bắn.

Những ngày này hắn đã tiêu hóa Hùng Lang Đại Lực, có thể càng tiến một bước, trùng kích Tông Sư cảnh.

Hoàng cung Cần Chính Điện.

Mấy đại thần cung kính đứng thẳng, bọn thái giám ăn mặc chỉnh tề ở bên ngoài hầu hạ, không gian im ắng.

Trong lư đồng bay ra mùi thơm u lan, không nồng đậm, như có như không, người ngửi được tinh thần thoải mái, mây khói bay lên đến đỉnh điện, rõ ràng kết thành hình long hổ.

Đây là Long Hổ Thần Hương quý báu nhất, nghe đồn là gan của thượng cổ Đại Giao ngưng kết thành hoá thạch, hỗn hợp với gan Kim Hổ Thực Xạ biến dị luyện chế thành, bốc cháy lên, thường nhân chỉ cần hít một chút, là có thể vô bệnh duyên niên, mở ra thần trí, thông minh khác thường.

Có thể sử dụng vật ấy, khắp thiên hạ chỉ có một người, cái kia chính là Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên.

Người khác cho dù có hương này cũng không dám dùng, là cấm phẩm, bị điều tra ra sẽ xét tội đại bất kính, xét nhà diệt tộc.

Cổ Đạp Tiên không mặc long bào, ăn mặc tùy ý, quần áo màu xanh tơ, tóc dùng ngọc quan trói buộc, thân hình cao lớn, làm cho người có cảm giác chèo chống trời xanh, nhưng sắc mặt lại không uy nghiêm, mà hòa ái dễ gần, không giống Đế Vương, mà giống như phu tử giáo hóa thiên hạ.

- Hoàng thượng, dâm tự ở dân gian đã thanh lý hoàn tất, trước kia Cổ Thiên Tử sắc phong chính thần cũng bắt đầu dựng lên, nhưng vẫn có kẻ sinh dã tâm, âm thầm tế tự tà thần và ác ma, hơi không chú ý, sẽ tro tàn lại cháy.

Một vị đại thần tấu trình:

- Bọn thần ngu dốt, không cách nào trừ tận gốc, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.

Đại thần bẩm tấu đã đến trung niên, tướng mạo uy mãnh, sát khí mạnh mẽ, mắt ưng lăng lệ ác liệt như đao, hiện ra rõ ràng hắn sát phạt quyết đoán, là một nhân vật cực kỳ lợi hại.

Cái này vừa nhìn liền biết không phải người đọc sách, mà là thủ lĩnh quân đội chuyên môn xử lý hình phạt giám sát.

- Tịnh Tà Hầu không nên tự trách, sự tình dâm tự là các triều đại đổi thay đều không thể triệt để tiêu diệt, tuy ta có hùng tâm, thay trời đất thanh tẩy tà ma, để vạn cổ vĩnh viễn an bình, nhưng không phải chuyện một sớm một chiều.

Cổ Đạp Tiên vừa phê duyệt tấu chương, vừa trấn an đại thần.

Hắn nói chuyện có thói quen, không thích xưng mình là “trẫm”, mà là ta.

Trừ lần đó ra, hắn phê duyệt tấu chương cũng không cần văn ngôn, mà rất đơn giản thanh thoát.

Các thần tử cũng quen với phương thức làm việc này.

Vị Hoàng Đế này cũng rất truyền kỳ, năm đó hắn là con riêng lưu lạc dân gian, tuyệt đối không có phần với ngôi vị Hoàng Đế, nhưng lại lực lượng mới xuất hiện, đoạt trữ thành công, quả thực là nghịch thiên, trình độ khó khăn không thua gì thay đổi triều đại, trong triều cũng bởi vậy tiến hành đại tẩy trừ, sau khi lên ngôi, mấy vạn người bị chém đầu, mấy chục vạn người lưu đày, cuối cùng ép xuống thanh âm phản đối.

- Thanh lý dâm tự chính là một khâu cực kỳ trọng yếu của trị quốc, các triều đại đổi thay, tà ma đều thừa lúc thiên tai đầu độc nhân tâm, tai họa thiên hạ, nếu chỉ là dân đói tạo phản, còn rất dễ trấn an, nhưng trong dân đói có tà ma truyền giáo, dùng tà thuyết ngụy biện tới phá vỡ triều đình, thì xã tắc sẽ tràn đầy nguy cơ.

Cổ Đạp Tiên ở trên một tấu chương viết hai chữ “đã biết”, lại đi lật xem tấu chương khác.

- Hoàng thượng thánh minh.

Tịnh Tà Hầu là quân cơ đại thần, quản giáo Hình bộ, còn thân kiêm chức vị Thiết Huyết Vệ Đô Chỉ Huy Sứ, nghiêm túc diệt trừ đạo phỉ tà giáo trong thiên hạ, thậm chí có thể lùng bắt quan viên phạm pháp, giám sát lời nói và việc làm của đại thần trong triều đình, là thanh đao sắc bén nhất của đế quân.

- Mặt khác, thần còn có việc muốn tấu, gần đây trên giang hồ, loáng thoáng có dư nghiệt Hiến triều đang hoạt động, thần đã nghiêm mật điều tra, lại không bắt được dư nghiệt, đây là thần thất trách.

- Dư nghiệt Hiến triều?

Cổ Đạp Tiên thả bút trong tay, nhưng không hề động dung:

- Cái này nằm trong dự liệu, năm đó tiêu diệt Hiến triều, huyết mạch hoàng thất bị giết sạch sẽ, nhưng vẫn có mấy nhân vật lợi hại trung tâm với hoàng thất, ví dụ như thái sư Văn Hồng vẫn chưa đền tội. Nhưng thiên hạ đại định, nhân tâm đã an, bách quốc đã diệt, mấy dư nghiệt cũng lật không nổi sóng lớn gì.

- Vâng!

Tịnh Tà Hầu đã tấu xong, liền đứng ở một bên, để đại thần khác bẩm tấu.

- Nguyên Quốc Công, ngươi trước tấu đi.

Cổ Đạp Tiên nói.

Nguyên Quốc Công Lâu Trùng Tiêu mặc triều phục, khí độ ung dung, hai mắt như sao, cái trán sáng ngời. Trên người hắn không có sát khí như Tịnh Tà Hầu, mà là Tể Tướng chi khí, thống soái đủ loại quan lại.

- Kỳ thật hôm nay thần là tấu việc tư... .

Lâu Trùng Tiêu chần chờ:

- Bất quá đây cũng là quốc sự... lần trước Hoàng Hậu nói tiểu nữ đã trưởng thành, hy vọng Thất hoàng tử và tiểu nữ có thể...

- Chuyện này sao.

Cổ Đạp Tiên trầm tư:

- Đây là việc tư, nhưng liên lụy đến nhi tử của ta, thì chính là quốc sự. Bái Nguyệt Linh tính hoạt bát, người mang huyết mạch Tố Nữ, tiền đồ không thể hạn lượng, tương lai quốc gia còn cần dùng nàng, ta đã sớm ban bố ý chỉ, nữ tử thiên hạ có thể tập võ học văn, nàng chính là gương mẫu, Cao Linh, ngươi vào đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.