Huyền Vũ Thần Thú chân chính, trong cơ thể che giấu mê cung Thứ Nguyên Không Gian, không có khả năng chỉ là hình tượng Cương Khí đơn giản.
Cũng may Cổ Trần Sa cũng không phải dùng hình thể Huyền Vũ Cương Khí đánh nhau, chẳng qua chỉ dùng để đối kháng thuỷ áp nên vẫn thuận buồm xuôi gió.
Quả nhiên, Cương Khí ngưng kết Huyền Vũ bao bọc bản thân, áp lực giảm nhiều, hắn cảm thấy nhẹ nhàng như thường. Nếu như lúc này xuất hiện trên biển, cao thủ cấp bậc Đại Đạo Kim Đan chiến đấu với hắn, cũng sẽ bị hắn đánh chết.
Trong quá trình tiến vào trong biển, Cổ Trần Sa càng ngày càng rõ kết cấu của Huyền Vũ, áp lực mạnh hơn nữa, hắn cũng có thể di chuyển, liên tục điều chỉnh cương khí vận chuyển, khiến cho hóa thân Huyền Vũ càng tinh diệu hơn một ít.
Qua một lát, hắn đã tiến vào đáy biển sâu một trăm hai mươi dặm, chung quanh đen kịt, hầu như không có bất kỳ ánh sáng gì, hắn không có luyện thành Linh Hồn Xúc Tu, không cách nào thăm dò.
Cũng may Cương Khí của hắn biến thành Huyền Vũ, sau lưng có chín kiện Pháp bảo, trong đó có một cái là Huyền Hỏa Đăng.
Lập tức phát ra ánh sáng.
Ánh sáng chiếu rõ phạm vi mười dặm quanh hắn, hình ảnh rõ mồn một trước mắt.
Hắn khoanh chân ngồi xuống, thúc giục Cương Khí Huyền Vũ bao bọc thân hình lơ lững trong biển, bản thân không ngừng hấp thu Linh khí chuyển hóa làm Cương Khí.
Đi lại trong biển sâu tiêu hao cực lớn, dù hắn lợi dụng Long Môn hấp thu linh khí cũng chỉ miễn cưỡng duy trì.
Nếu Tiên Thiên Cương Khí hơi không đủ, hắn sẽ bị thủy áp đánh tan, sau đó thân thể hắn bị đè ép nổ tung. Phải biết rằng, nơi này chính là biển sâu hơn một trăm dặm, người tu đạo trên cơ bản không cách nào xuống được nơi đây.
Biên sâu vô cùng, kỳ thật hơn một trăm dặm cũng không tính là sâu, nghe đồn trong khe rãnh biển sâu, sâu trong hải nhãn đạt tới sâu đạt ngàn dặm, vạn dặm. Chỉ có tu thành Bất Tử Chi Thân mới có thể tiến vào trong đó thăm dò.
Cổ Trần Sa lúc này cũng quan sát biển sâu một lần, phát hiện sinh vật nơi đây đã rất ít ỏi, ngẫu nhiên có chút động vật đều là thân thể bẹp, hơi mỏng giống như trang giấy, như vậy mới có thể chống cự thủy áp.
Nhưng Cổ Trần Sa cũng không dám xem thường, động vật có thể sống sót dưới biển sâu đều cực kỳ mạnh mẽ, tuyệt đối không phải bình thường.
Hắn đáp xuống một ngọn núi lớn, núi lớn này phạm vi trăm dặm, bị nước bùn dày cộp bao trùm.
Cổ Trần Sa thúc giục móng vuốt Cương Khí Huyền Vũ búng nước bùn, lập tức nhìn thấy một tầng ngọc quang. Cả ngọn núi lớn đều là mỹ ngọc tạo thành.
- Khó trách hải vực này Linh khí dồi dào, Điện Cầu, Toái Cốt Ngư, còn có rất nhiều Hải thú du đãng trong biển, thì ra trong biển sâu có Ngọc sơn.
Cổ Trần Sa gõ gõ Ngọc sơn, phát ra âm thanh thanh thuý.
- Hảo ngọc!
Hắn lập tức nhận ra được, mỹ ngọc này không có chút tạp chất nào, dưới áp lực của biển sâu, lại trải qua địa hoả đáy biển cô đọng không biết bao nhiêu ức vạn năm, đã tinh luyện đến mức không thể tinh luyện.
Móng vuốt của hắn nhấn một cái, muốn móc một khối ngọc ra, xem kết cấu trong ngọc.
Thế nhưng móng vuốt Cương Khí giống như gặp Thần Khí Kim Cương Bất Hoại, hắn không thể móc ra bất cứ khối ngọc nào.
- Làm sao có thể?
Hắn chấn động:
- Tiên Thiên Cương Khí của ta hầu như đánh đâu thắng đó, không có khả năng không thể đào Ngọc sơn.
Hắn luân phiên thúc giục Cương Khí, biến hóa ra các loại hình thái, hắn lại không thể tạo ra một vết xước trên Ngọc sơn.
- Phụ thân, ngươi phát hiện hay không? Ngọc sơn cũng không phải là Ngọc sơn đơn giản, mà là bị Pháp lực rất mạnh cô đọng qua.
Thời điểm này, Huyền Vũ bảo bảo nói chuyện trong Nhật Nguyệt Tế Đàn.
Cổ Trần Sa không ngừng thăm dò cũng phát hiện, kết cấu Ngọc sơn thập phần huyền diệu, trong đó nhưng mà ngưng kết thành phù lục nào đó, còn cứng hơn Cương Phù gấp trăm ngàn lần.
- Ngươi có thể đánh sụp một khối hay không?
Cổ Trần Sa hỏi Huyền Vũ bảo bảo.
- Không thể.
Huyền Vũ bảo bảo nói thẳng:
- Ta cảm thấy Ngọc sơn là một kiện Pháp Khí do Viễn Cổ đại năng dùng để trấn áp vật hung ác nào đó, nói không chừng phía dưới Ngọc sơn trấn áp ma đầu cường đại nào đó cũng không chừng.
- Vô cùng có khả năng.
Cổ Trần Sa nhìn qua nước biển thật sâu dưới núi, sâu không thấy đáy, biết mình lại xuống sẽ vô cùng nguy hiểm, cho dù dùng Cương Khí ngưng kết thành Huyền Vũ cũng chưa chắc có thể gánh vác được.
Nhưng nếu lấy một ít Ngọc sơn trước mặt, đó là tài phú cực lớn, hắn không muốn buông tha.
- Đúng rồi, Nhật Nguyệt Phù trong có một chiêu Hóa Ngọc Phù, chính là lợi dụng phù pháp quy tức, phù hợp ngọc tần suất, đề luyện tinh hoa trong mỹ ngọc, hóa thành quỳnh tương. Cổ Trần Sa đột nhiên nói:
- Mỹ ngọc phẩm chất càng tốt, biến thành quỳnh tương ngọc dịch phẩm chất càng cao, có mỹ ngọc biến thành quỳnh tương, thậm chí còn cao cấp hơn cả Thiên Lộ. Mỹ ngọc cũng có thể dùng để tế tự.
Lập tức, hai tay của hắn bốc lên phù văn, Tiên Thiên Cương Khí trong cơ thể ngưng kết thành phù văn, phù văn biến hóa ngàn vạn, ôn nhuận tinh tế tỉ mỉ, cùng loại với mỹ ngọc.
- Hóa ngọc thành tương!
Hắn đánh phù văn vào bên trong Ngọc sơn.
Quả nhiên, Ngọc sơn sinh ra cảm ứng.