Long Phù

Chương 68: Chương 68: Tam hoàng tử (2)




- Chư vị, ta phụng thánh mệnh đến đây, trấn an địa phương, tuần tra Hiến Châu, bảo chứng sang năm đại quân chinh chiến có hậu phương củng cố, đầu xuân triều đình sẽ lấy lực lượng cả nước diệt sát Man tộc, đây là quốc sách.

Lâu Bái Nguyệt không dài dòng, thanh âm cực kỳ ác liệt, bầu không khí lập tức trang nghiêm, những quan viên kia đều nhìn Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa, ý đồ để cho hắn hóa giải cục diện.

- Bái Nguyệt, ban sai cũng không cần gấp như vậy, lão Thập Cửu cũng là phụ hoàng bổ nhiệm, tới trấn an Hiến Châu, nghe nói hắn thức tỉnh huyết mạch Cự Linh Thần, những bách tính tín ngưỡng Cự Linh Thần ở Hiến Châu kia còn không tôn thờ hắn?

Tam hoàng tử khẽ cười, đánh gãy lời Lâu Bái Nguyệt nói:

- Lão Thập Cửu, ngươi có ý kiến gì không?

- Ta tài hèn học ít, chưa bao giờ ban sai, lần này phụ hoàng phái ta đến đây, chủ yếu là để cho ta học tập, nào có ý kiến gì.

Cổ Trần Sa vội vã xua tay:

- Hết thảy đều nghe Phù Nguyệt quận chúa điều khiển, nàng mới là người chủ sự.

Hắn nói như vậy, là không để ý thể diện của hoàng tử, truyền đi nhất định sẽ rơi vào nhận xét vô năng. Đây là các hoàng tử đều không nguyện làm, nhưng hắn sao sẽ cố kỵ những thứ này, trước ném sự tình cho Lâu Bái Nguyệt gánh, mình mới có thể đứng vững gót chân.

Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa nhíu mày, hắn bổn ý là lợi dụng Cổ Trần Sa lần đầu tiên đi ra ban sai, cấp bách lập công, để giữa hai người sinh ra vết rách, như vậy hai khâm sai đại thần ý kiến không đồng nhất, sẽ rất khó trùng kích căn cơ của hắn ở Hiến Châu, lại không dự liệu được Cổ Trần Sa mở miệng liền tự hạ mình, tỏ vẻ chỉ nghe lệnh Lâu Bái Nguyệt, ở trước mặt rất nhiều quan viên lộ vẻ mình vô năng, chiêu lấy lui làm tiến này, không sơ hở chút nào.

- Cũng được, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.

Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa vỗ tay, có thị nữ dáng người thướt tha, dung mạo mỹ lệ bưng trái cây lên bàn, không có món thịt.

Nhưng trái cây này rất bất phàm, mùi thơm mát xông vào mũi, ngửi một cái đã khiến người ta thần thanh khí sảng.

Trong mâm của các quan viên là ba quả táo, lớn chừng ngón cái, đỏ như hỏa diễm đang thiêu đốt.

Mà trong mâm của Lâu Bái Nguyệt, Cổ Trần Sa, Cổ Phạm Sa, ngoại trừ ba quả táo ra, còn có một quả thanh đào. Thanh đào như ngọc, tựa như trong suốt, bên trong có sương mù lưu chuyển, tử khí xoay quanh, vừa nhìn đã biết nhất định không phải phàm vật.

- Đây là Hỏa Táo và Tử Thanh Tiên Đào.

Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa giới thiệu:

- Là ta công phá một bộ lạc của Man tộc, phá huỷ Thần Miếu của bọn hắn, ở trong Thần Miếu lấy được những trái cây này, những trưởng lão của Thần Miếu kia tỉ mỉ đào tạo, một là cung phụng Thần Linh, hai là bồi dưỡng cao thủ. Trong Hỏa Táo ẩn chứ linh khí Hỏa thuộc tính, người thường dùng cũng có thể cô đọng gân cốt, nội tạng, một quả bằng mười năm khổ tu, còn Tử Thanh Tiên Đào thì càng khó lường, Tử Thanh nhị khí trong đó có diệu dụng không thể tưởng tượng nổi, cường giả Đạo cảnh cũng xua như xua vịt.

Cổ Trần Sa cũng không khách khí, cầm quả đào lên gặm ngay:

- Đa tạ Tam ca, ta liền hưởng thụ lộc ăn.

Tử Thanh Tiên Đào này, hắn đọc qua điển tịch có ghi chép, là đặc sản của Man Hoang, cực kỳ hiếm thấy, thường thường bị Man nhân tôn sùng là thần thụ, nó giống như cao thủ Đạo cảnh, tự động hấp thu linh khí thiên địa, người ở dưới tàng cây tu hành, có thể thu được linh khí tư nhuận, tốc độ thường thường gấp bội thường nhân.

Rất nhiều cao thủ của Man tộc đều ngộ đạo ở dưới Tử Thanh Thần Thụ.

Tử Thanh Tiên Đào là trái cây của nó, ba mươi năm nở hoa một lần, ba mươi năm kết quả, ba mươi năm mới thành thục. Nói cách khác, một quả đào cần trăm năm thời gian.

Man tộc cũng sẽ ở địa phương có Tử Thanh Thần Thụ xây dựng Thần Miếu, dùng Thần Miếu nuôi dưỡng thần thụ, không cho phép ngoại nhân tiếp cận.

Tiên đào vào bụng, khí lưu xoay quanh, như rồng rắn xuyên qua kinh mạch, Cổ Trần Sa dùng ý niệm nội thị, phát hiện thanh khí tử khí âm dương hài hoà, tôi luyện máu thịt.

- Loại thứ tốt như vậy, lão Tam không phải ở trường hợp này, cũng sẽ không dễ dàng lấy ra, lại tiện nghi ta.

Ăn xong tiên đào, hắn ăn trái Hỏa Táo, nhưng vào miệng liền hóa, khí tức ấm áp không ngừng ra ra vào vào ở trong thất khiếu.

Những quan viên kia cũng chưa từng có cơ hội ăn Hỏa Táo, có ăn một quả, còn dư lại hai quả giấu ở trong túi, chuẩn bị mang về nhà cho con cháu.

Hỏa Táo cũng không phải phàm phẩm, ngoại trừ Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa tài đại khí thô, quan viên khác muốn ăn cũng khó, thứ này là có tiền cũng không mua được, đại gia tộc thu được sẽ không bán, mà là tự mình dùng, hoặc bồi dưỡng đệ tử.

- Tốt rồi! Hiện tại mọi người ăn uống no đủ, cũng nên làm chính sự.

Lâu Bái Nguyệt thấy không sai biệt lắm, liền ra lệnh.

Tức khắc trong điện lặng ngắt như tờ, trong lòng các quan viên đều trở nên khẩn trương.

- Tuần Phủ Bá Nam Tỉnh, ngươi đi ra cho ta.

Lâu Bái Nguyệt chỉ vào một quan viên:

- Ngày ba tháng trước, Hắc Sát Giáo ở Đào Huyện, An Huyện, Trà Huyện của Bá Nam Tỉnh đầu độc điêu dân làm loạn, mật thám Man tộc châm ngòi thổi gió, làm cho ba huyện thối nát, đã thành tế đàn của Tà Giáo, ngàn vạn bách tính ở trong một tháng bị giết, bị hiến tế, ngươi thân là Tuần Phủ, vì sao không phái đại quân tiêu diệt.

- Hạ quan đã sớm chuẩn bị, phái đại quân vây quanh ba huyện, phòng ngừa Tà Giáo khuếch tán.

Bá Nam Tuần Phủ không chút khẩn trương, đứng dậy trả lời:

- Nhưng trong Tà Giáo cao thủ đông đảo, hạ quan trong khoảng thời gian ngắn không thể tiêu diệt.

- Vì sao thời điểm Tà Giáo làm loạn không báo cáo, có phải sợ triều đình cách chức ngươi hay không?

Âm thanh của Lâu Bái Nguyệt càng ngày càng nghiêm khắc.

- Hạ quan tuyệt đối không có ý này.

Giọng nói của Bá Nam Tuần Phủ cũng không chịu thua:

- Hạ quan là lấy đại cục làm trọng, sợ tin tức Tà Giáo làm loạn truyền ra ngoài, kinh thành khủng hoảng, kia bất lợi với uy vọng của triều đình. Đây là bảo vệ ổn định.

- Hoàn toàn là nói bậy!

Lâu Bái Nguyệt giận dữ:

- Bá Nam Tuần Phủ, ngươi bỏ bê nhiệm vụ, khiến hơn trăm ngàn bách tính của ba huyện bị Tà Giáo độc hại, ngươi có biết mỗi kéo dài một ngày, những bách tính kia sẽ bị Tà Giáo coi là gà vịt giết chết! Hành vi như vậy, ngươi lại hời hợt, người đâu, bắt hắn lại cho ta.

- Chậm đã!

Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa âm trầm quát bảo ngưng lại.

Tức khắc, trong đại điện giương cung bạt kiếm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.