Long Phù

Chương 337: Chương 337: Thăm dò hư thật (1)




Rất nhanh, Cổ Trần Sa trở về thái ấp của mình, thành trì vẫn như trước, chẳng qua xây dựng nhanh hơn, đại lộ thông hướng quan nội được xây dựng rất nhiều, xung quanh khai khẩn đồng ruộng, gieo trồng cũng không phải gạo bình thường, mà là Kim Ngọc Nha Mễ do Thiên Công Viện đào tạo, gạo này ngọt mềm nhu mật, cực ít tạp chất, thuộc về nhu phẩm chuyên dụng trong quý tộc, thời tiết ở Man Hoang rất thích hợp gieo trồng gạo này, bất quá lúc trước không ai dám khai hoang ở chỗ này mà thôi.

Gieo trồng gạo này cần cao thủ quản lý, thậm chí xung quanh đồng ruộng phải bố cục phong thủy, khiến cho linh khí tụ tập, rất hao phí nhân thủ.

Bất quá trong thái ấp của Cổ Trần Sa có người của Long Kiếm Đảo và Bảo Ngọc Quốc, lông cánh đã đầy đủ rồi.

Nhất là những ngày này, Ngọc Hàn Lộ, Long Vũ Vân ở dưới hắn che chở, bước vào quan trường như cá gặp nước, rất nhanh đã làm ra lực ảnh hưởng, bắt đầu đưa vào thái ấp của hắn các loại nhân tài.

Lúc này thái ấp của Cổ Trần Sa đã vượt xa những hoàng tử khác.

Hắn hạ xuống thư phòng của mình.

Bùn đất trong thành trì biến thành màu tím, rực rỡ tươi đẹp, như hoa hồng nở nộ.

Vách tường cũng biến thành Tử Tinh, hơi gõ thử, thanh âm xa xưa, không thể phá vỡ.

Đây là đặc thù của Huyền Vũ thần sào, kiên cố, hùng hồn.

Ở chín địa phương của thành trì, chín kiện pháp bảo không ngừng tản mát ra khí tức cường đại, thời gian qua tẩm bổ khiến cho chúng cũng bắt đầu lột xác.

Trong diễn võ trường, rất nhiều chiến sĩ thao luyện, dùng đều là Bạch Hổ Tinh Kim Chiến Đao, bất quá đao này cũng biến thành màu tím, thoát thai hoán cốt, đã thành bảo vật.

- Nghĩa Minh.

Cổ Trần Sa gọi.

Nghĩa Minh vội vàng lên lầu:

- Chủ nhân, người đã trở về.

- Ta rời đi mấy ngày, trong thái ấp có xảy ra đại sự gì không?

- Hết thảy đều ngay ngắn rõ ràng, còn có mấy tin tức tốt. Năm người Lưu Vũ mang theo binh mã cùng Long Tại Phi đánh hạ bộ lạc Man tộc mới, khai cương khoách thổ, ở bên kia cũng đang xây dựng, bắt được ước chừng hai mươi vạn nô lệ Man tộc, còn có rất nhiều vật tư.

Nghĩa Minh nói:

- Long Tại Phi đã đột phá Đạo cảnh thất biến, cho nên mới xuất kích.

- Nhanh như vậy.

Cổ Trần Sa nói:

- Không hổ là kỳ tài cái thế.

- Chủ nhân, còn có gì phân phó không?

Nghĩa Minh kính cẩn.

- Hiện tại thái ấp lớn hơn, ngươi và Tiểu Nghĩa Tử khó có thể quản lý hết, nên giao cho Tam Hương quản lý một bộ phận.

Cổ Trần Sa phân phó.

- Cũng không cần phòng bị ba nữ tử này.

- Thế nhưng Tam Hương là người của Lâu Bái Nguyệt, nàng này sợ là không ổn.

Nghĩa Minh vội vàng khuyên bảo.

- Không sao, lần này ta xuất môn, cùng Lâu Bái Nguyệt đạt thành rất nhiều hiệp nghị, cho nên sẽ không có bất kỳ sự tình gì.

Cổ Trần Sa nói:

- Tam Hương này tư chất rất tốt, thuộc về thiên tài, nếu không lợi dụng, chẳng phải uổng phí tâm huyết sao?

- Vâng.

Trông thấy Cổ Trần Sa đã tính trước, Nghĩa Minh không nói gì nữa, hắn biết chủ tử của mình luôn mưu trước động sau, thâm trầm khó dò, khẳng định đã có kế hoạch của mình.

- Được rồi, ta muốn bế quan, ngươi ở bên ngoài hộ pháp, không cho bất luận kẻ nào tiến vào.

Cổ Trần Sa phất tay.

Nghĩa Minh vội vàng lui xuống.

Lúc này Cổ Trần Sa khoanh chân đả tọa, đối ứng với trứng Huyền Vũ.

Hắn thúc giục khí huyết, vẽ phù văn ở trên trứng Huyền Vũ, dễ dùng làm cho Huyền Vũ Bảo Bảo thức tỉnh.

Hắn và Lâu Bái Nguyệt song song tu luyện, huyết dịch dung hợp, lại tăng lên hai cảnh giới, hiện tại nồng độ của Nhật Nguyệt Long Huyết vượt xa trước, vẽ phù một lần tương đương với trước kia mười lần.

Sau khi vẽ xong, hắn nhắm mắt tu luyện, tiêu hóa thu hoạch trong thời gian qua.

Dung hợp với tinh huyết của Lâu Bái Nguyệt, còn có kết cấu của Đại Đồ Thần Pháp, Bất Chu chi đạo… nhao nhao mà đến, khiến cho đầu của hắn thiếu chút nữa nổ tung.

Bất quá hắn dần dần không minh phản chiếu, dùng Chuyết Quyền làm hạch tâm, mọi thứ liền có trụ cột.

Người khác không có đạo của mình, nhưng hắn lại tìm hiểu ra Chuyết Quyền, chẳng khác gì có được căn cơ, coi đây là trung tâm, sẽ không bị mất phương hướng.

Bất luận công pháp gì, cho dù là Thiên Tử Phong Thần Thuật cũng phải phục vụ cho Chuyết Quyền.

Một cỗ khí lưu không hiểu thấu từ trong đan điền bay lên, khí lưu này ngây ngốc, ngu muội, tập tễnh, nhưng có ý chí kiên định và tinh thần Ngu Công dời núi.

Cho dù lại hèn mọn, cũng có hy vọng.

Cho dù chỉ là đốm lửa nhỏ, cũng muốn lửa cháy lan ra toàn bộ thế giới.

Cái này là Chuyết khí.

Cổ Trần Sa đau khổ tu luyện, đản sinh ra nó.

Hắn suy tính, Chuyết Quyền của mình muốn hoàn thiện là cực kỳ khó khăn, cũng rất đơn sơ, bản thân hắn không phải thiên tài, càng không phải người thông minh, chỉ là tự mình cố gắng không ngại ngu si.

Hắn diễn lại Chuyết Quyền Cửu Pháp.

Bổn Tự Quyết, Xuẩn Tự Quyết, Ngu Tự Quyết, Khổ Tự Quyết, Tù Tự Quyết, Si Tự Quyết, Ngốc Tự Quyết, Vu Tự Quyết! Chuyết Tự Quyết!

Cửu tự bị hắn diễn luyện nhiều lần.

Chín chữ này đại biểu tất cả người bình thường trong thế tục, tất cả mọi người tỉnh tỉnh mê mê, không biết thiên địa, không biết đại đạo, mặc dù sớm đã Khai Thiên Tích Địa, nhưng linh hồn còn sinh hoạt ở trong hỗn độn, đần độn cả đời.

Đây là hắn tìm hiểu.

Theo Chuyết Quyền dần dần hoàn thiện, khí huyết trong cơ thể hắn cổ đãng, thức hải càng xem càng rõ ràng.

Chuyết Quyền Cửu Pháp ở trong đầu, giống như chín cây đại trụ chèo chống thiên địa, công pháp khác như Cự Linh Thần Quyền, Hỗn Thế Ma Điển, thậm chí Thiên Tử Phong Thần Thuật, Đại Đồ Thần Pháp, Dưỡng Long Tâm Pháp, Bất Chu chi đạo… đều khắc ở trong Chuyết Quyền Cửu Pháp.

Ở trong đầu, chín chữ căng ra hỗn độn, đứng ở giữa thiên địa, đây là đạo của hắn.

Đạo của chính mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.