Long Phù

Chương 460: Chương 460: Thanh Bạch Nhị Xà (2)




Trước Thiên Phù Triều đình, rất nhiều Yêu Ma giả mạo Thần Linh, triệu tập tín đồ hưởng thụ hương hỏa, tu luyện Ma công. Đây là dâm tự chân chính.

Trong lịch sử, Yêu Ma mạnh nhất, thậm chí dùng đại pháp lực vô cùng mở ra không gian, tuyên bố Lục Đạo Luân Hồi, mười tám tầng Địa Ngục, làm cho người ta sau khi chết hồn phách không về thiên địa, mà là tiến vào cái gọi là Địa Ngục làm quỷ, trở thành này Yêu Ma Quỷ Tốt.

Về sau Yêu Ma bị Tiên đạo liên thủ đánh bại, phá Địa Ngục và Lục Đạo Luân Hồi, làm cho linh hồn người chết quay về thiên địa.

Nhưng dù là như thế, Lục Đạo Luân Hồi và Địa Ngục vẫn xâm nhập nhân tâm trong dân gian, rất nhiều người đều tin tưởng sau khi chết có Địa Ngục và Luân Hồi.

Yêu Ma chân chính không phải giết người ăn thịt người, đảo loạn thiên hạ, mà là cải biến trật tự nhân tâm trong thiên hạ, làm cho quan niệm của người ta bị lý niệm của nó ảnh hưởng đời đời kiếp kiếp.

Đây là giết người tru tâm.

Quan sát Hồ Cô Thần miếu, Cổ Trần Sa nhớ tới các loại ghi chép trong lịch sử, còn có ghi chép Nhân, Thần, Yêu, Ma, Tiên, Quỷ, chỉ cảm thấy hàm súc vô cùng thú vị.

Cổ Trần Sa mỗi lần đọc sách, đều cảm thấy Yêu Ma sáng tạo ra mười tám tầng Địa Ngục và Lục Đạo Luân Hồi rất tài giỏi.

Người này suýt nữa đã biến lý niệm của mình trở thành chính thống, quả thực là kỳ tích.

- Lịch sử thật giả, được làm vua thua làm giặc, vì Thiên Địa lập tâm, thành như thế quá thay.

Cổ Trần Sa cảm thán, hắn cảm ngộ được thứ gì đó, tu vi tùy thời có thể đột phá.

Thiên Địa Nhân đều trong nội tâm, giống như trong tối tăm bắt được đồ vật mấu chốt nào đó.

- Hì hì hi, tỷ tỷ, đã trễ thế như vậy, lại có tú tài tới đây, có phải là đám tú tài ban ngày hay không?

Đúng lúc này, một tiếng cười nói vui vẻ vang lên trong miếu, tại hoang sơn dã lĩnh, miếu đổ nát đầy mạng nhện, đột nhiên có tiếng người sẽ làm người ta giật mình

Nhưng Cổ Trần Sa không sợ, hắn giả vờ bối rối, suýt nữa té ngã:

- Ai? Ngại gì yêu ma quỷ quái, ta đọc đủ thứ thi thư, đều có chính khí, các ngươi dám gần ta?

- Hì hì, hì hì. . . .

Tiếng cười lại vang lên:

- Là một con mọt sách, trong nội tâm sợ hãi muốn chết, nhưng vẫn còn mạnh mẽ chống đỡ.

- Tốt rồi, Tiểu Thanh, không nên dọa hắn, đuổi hắn đi thôi, chúng ta còn có việc đấy.

Một giọng nói ôn nhu vang lên.

- Hai vị cô nương.

Cổ Trần Sa giả vờ trấn định, chắp tay nói vào trong miếu.

- Ta là đồng bạn của đám sĩ tử ban ngày, cảm thấy có lỗi sâu sắc vì hành vi của bọn họ, sau khi đám bằng hữu của ta trở về lại không biết hối cải, mời một vị đạo sĩ cực kỳ lợi hại trong Hổ Báo Minh tới gây bất lợi cho các ngươi. Ta đêm khuya đến đây, là muốn khuyên bảo hai vị cô nương.

- A?

Nghe thấy Cổ Trần Sa nói, đột nhiên có tiểu cô nương mặc y phục màu xanh xuất hiện trước mặt, tuổi tiểu cô nương mười lăm mười sáu, dung nhan thanh lệ tuyệt luân, lại lăng không lơ lửng trước mặt hắn.

Hắn giả vờ sợ hãi lui lại một bước.

Nếu như hắn giả làm tú tài, tự nhiên phải diễn cho giống như một ít.

Từ trong miệng Nhiếp đạo sĩ biết rõ, này hai nữ là yêu quái, thuộc về Vạn Long Sào, khẳng định có chút quan hệ với Yêu Thánh Lệ Vạn Long.

Cổ Đạn Kiếm muốn tới Võ châu, Yêu Thánh Lệ Vạn Long cũng phái yêu quái tới đây, không phải là vì chuyện Vũ Khúc tinh chuyển thế mới là lạ.

- Chúng ta là yêu quái, sẽ ăn thịt người đấy, tú tài ngươi không sợ?

Tiểu cô nương xuất hiện, lăng không trôi nổi tiếp tục đe dọa.

- Yêu quái cũng không phải đều là thế hệ tà ác.

Cổ Trần Sa nói:

- Hôm nay hai vị cô nương chỉ dạy dỗ đám bằng hữu của ta, ta nhìn ra được, hai vị cô nương tâm địa thiện lương, cho nên ta sợ các ngươi bị đạo sĩ làm hại, đặc biệt tới báo tin.

- Đạo sĩ gì tới gây bất lợi cho chúng ta?

Tiểu nữ hài áo xanh hài khinh thường nói.

- Vị đạo sĩ kia họ là Nhiếp, hắn tự xưng tu luyện đến Đạo cảnh tám biến, mà các ngươi là bảy biến gì gì đó, rất có nắm chắc, nói các ngươi đến từ cái gì Thủ Dương Sơn.

Cổ Trần Sa vội hỏi.

- A?

Tiểu cô nương lúc này giật mình, đang muốn nói chuyện, trong miếu thờ truyền ra giọng nói ôn nhu:

- Tiểu Thanh, dẫn vị công tử vào đây.

- Tốt.

Tiểu cô nương áo xanh vung tay lên, lập tức có khí lưu nâng Cổ Trần Sa lên, bay vào trong điện.

- Tiểu cô nương này Cương khí hùng hồn, tuyệt đối không phải Đạo cảnh bảy biến.

Cổ Trần Sa thầm nghĩ, nhưng không đi thăm dò.

Bay qua mấy tầng đại điện đổ nát, hạ xuống cung điện sâu nhất, đường phía ngoài đã bị phá hỏng, hoàn toàn không thể đi vào, chỉ có thể bay, cho nên không ai thăm dò sâu trong đại điện.

Lúc này Cổ Trần Sa nhìn tượng thần thiếu nữ trong cung điện, thiếu nữ nét mặt tươi cười, thập phần ôn hòa, không có uy nghiêm tượng thần cao cao tại thượng.

Bốn phía đều được quét dọn được sạch sẽ, thiếu nữ áo trắng ngồi ngay ngắn trước mặt tượng thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.