Long Phù

Chương 91: Chương 91: Thiên Long Tụ Linh Kỳ (1)




Tu vi của Long Vũ Vân tựa hồ lại tăng lên nữa, mi tâm có tinh mang lập loè, tựa hồ muốn mở ra con mắt thứ ba, khí tức của nàng xa xa minh minh, hành tẩu không gió, so với trước nhiều hơn mấy phần siêu phàm thoát tục.

- Ngươi dùng Ma Ha Thần Đan? Đột phá Đạo cảnh nhị biến?

Cổ Trần Sa hỏi:

- Vì sao tìm đến nơi này?

- Không sai, ta lấy bí pháp tế tự Long Thần và Hải Thần, khu trừ ma tính trong Ma Ha Thần Đan, sau khi ăn vào, tu vi tăng nhiều.

Long Vũ Vân trông mà thèm nhìn Thiên Lộ:

- Trước đó ngươi có Thiên Lộ, ta có thể dùng nó trung hòa tà khí trong Ma Ha Thần Đan, hoàn mỹ hấp thu, không cần lãng phí hơn phân nửa dược hiệu, thậm chí có hi vọng trùng kích tam biến Đồng Bì Thiết Cốt.

Tác dụng lớn nhất của Thiên Lộ là tẩy rửa ô uế, giải trừ vạn độc, tiêu trừ ma tính, phàm là người trúng độc, tẩu hỏa nhập ma dùng, sẽ lập tức thấy hiệu quả.

Biểu tình của nàng có chút đau lòng.

- Khi đó ta còn chưa có Thiên Lộ.

Cổ Trần Sa luôn cảm thấy Long Vũ Vân quá thần bí, nên rất cảnh giác với nàng, mọi việc sẽ không lộ hết.

- Bất quá ngươi muốn mà nói, chúng ta có thể bàn chuyện làm ăn.

- Ngươi muốn cái gì?

Long Vũ Vân hỏi.

- Ngươi tụ tập cao thủ, thủ hộ thôn trấn này, ta có thể đưa ngươi một giọt Thiên Lộ.

Cổ Trần Sa suy nghĩ một chút nói.

- Thôi được rồi, ta tới nơi này là để cho ngươi biết, trong ba huyện, cao thủ Man tộc lại tới rất nhiều, chuẩn bị một lần hành động tiêu diệt Bá Nam Tỉnh, cái trấn này của ngươi tối đa ngày mai ngày mốt sẽ bị phá hủy, căn bản không đỡ được đại quân và cao thủ, ta khuyên ngươi nên lập tức rời đi.

Âm thanh của Long Vũ Vân rất gấp:

- Ở lại chỗ này là châu chấu đá xe.

- Như vậy hơn vạn bách tính trong thành làm sao bây giờ? Hơn nữa những ngày gần đây, thôn trang xung quanh còn có bách tính may mắn chạy nạn cũng tràn vào thôn trấn, nhân khẩu càng ngày càng nhiều, căn bản không nhúc nhích được.

Cổ Trần Sa lắc đầu.

- Lưu được núi xanh không lo không có củi đốt.

Long Vũ Vân mắng:

- Ngươi thật muốn làm chúa cứu thế? Lúc này Tam hoàng tử, Lâu Bái Nguyệt, thậm chí Thập hoàng tử cũng tới, nhưng đều án binh bất động ở Hiến Đô, ngay cả Bá Nam Tỉnh cũng không cứu viện, đều có tính toán của mình. Hơn nữa thôn trấn này, từ trên binh pháp cũng bất lợi phòng thủ.

- Ta sớm biết thôn trấn này không thể phòng thủ, nhưng không càng biện pháp tốt hơn. Huống hồ có một số việc, dù biết là sai nhưng không thể không làm.

Sắc mặt của Cổ Trần Sa không nhúc nhích chút nào, tựa hồ đã quyết định.

- Xem ra ngươi không thể làm Hoàng Đế, cách cục quá nhỏ.

Long Vũ Vân không biết làm sao.

- Ta vốn không muốn làm Hoàng Đế, bây giờ ta là ma luyện võ đạo, vượt khó tiến lên, nghịch thế mà làm. Nếu không làm sao đột phá Đạo cảnh? Mục đích bất đồng, cách làm dĩ nhiên sẽ bất đồng.

Cổ Trần Sa rất bình tĩnh.

- Lời này ngược lại không sai, đối với võ đạo mà nói, cục diện gian nan như vậy đầu tiên phải vững tâm không tan vỡ, sau khi chống đỡ qua, cảnh giới tất có đề cao.

Đối với điểm ấy, Long Vũ Vân có thể hiểu được.

- Vậy ngươi có lưu lại trợ giúp ta không.

- Không, ta còn có chuyện trọng yếu hơn, nếu ta xảy ra chuyện, quân dân của Long Kiếm Đảo sẽ không còn hi vọng.

Long Vũ Vân suy nghĩ một lúc:

- Như vậy đi, ngươi cho ta mười giọt Thiên Lộ, ta cho ngươi một kiện bảo bối.

- Bảo bối gì?

Cổ Trần Sa hỏi.

- Liệt Hải Phích Lịch Tử.

Trong lòng bàn tay của nàng xuất hiện một viên cầu màu lam thăm thẳm, lớn chừng quả trứng gà:

- Này là đồ vật mà Hải Thần Thần Miếu ngưng kết mấy trăm năm mới có được.

- Có tác dụng gì? Lẽ nào có thể đề thăng công lực?

Cổ Trần Sa nghi hoặc.

- Cũng không có khả năng để cho ta đề thăng tới Đạo cảnh a.

- Không, thứ này không phải dược vật, là thuốc nổ.

Lời nói của Long Vũ Vân để Cổ Trần Sa lui ra phía sau vài bước:

- Liệt Hải Phích Lịch Tử là dùng để cùng địch nhân đồng quy vu tận, thời điểm Hải Thần Thần Miếu bị địch nhân tập kích, nếu không thể bảo tồn, vì để tránh cho địch nhân công chiếm Thần Miếu, làm ra hành vi khinh nhờn Thần Linh, sẽ khởi động thứ này, toàn bộ Thần Miếu, kể cả bên ngoài đều hóa thành bột mịn, đương nhiên mình cũng ở trong phạm vi nổ tung, chắc chắn phải chết, bởi vì sử dụng thứ này phải tự tay cầm, nhỏ máu tươi lên, sau đó mặc niệm Hải Thần Chú, lấy linh hồn câu thông, mới có thể nổ tung. Nói cách khác, một khi thôi động, thì tất phải chết. Nếu hiện tại ta thôi động, toàn bộ thôn trấn sẽ tan biến, ngay cả phòng ốc cũng trở thành tro tàn.

- Uy lực lớn như vậy?

Cổ Trần Sa không thể tin được đồ vật kia có thể để thôn trấn san thành bình địa.

- Ta không thể cho ngươi thử, nhưng trung tâm vụ nổ, ở trong trăm bước, trừ khi tu luyện thành Lưu Ly Ngọc Thân, bằng không chắc chắn phải chết.

Long Vũ Vân giao cho Cổ Trần Sa:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.