Hai nữ cùng mở sách trên pháp đàn, Tinh tế nghiên cứu.
Cổ Trần Sa vẫn mỉm cười, nhìn hai nữ nhíu mày, giống như đang minh tư khổ tưởng, không thể hiểu được ý tứ trong sách. Không khỏi nói:
- Hai vị Tiên tử có thể cho ta xem xem, ta thành thạo đọc sách nhất.
- A? Sợ rằng công tử không biết văn tự Yêu tộc.
Bạch Xà ngẩng đầu lên.
- Ta đọc thuộc lòng các loại điển tịch, Thượng Cổ Yêu văn, Cốt văn, Vu văn, Long triện Phượng lục đều có biết một hai.
Cổ Trần Sa lạnh nhạt nói.
- Kính xin công tử đánh giá.
Bạch Xà khoát tay.
Cổ Trần Sa tới gần tế đàn, nhìn văn tự trên Thiên Yêu Chi Thư, lập tức gật đầu:
- Khó trách hai vị cô nương khó hiểu, hành văn là hương vị Thượng Cổ, cực giản tinh luyện, ngươi xem hai chữ này, trong đó ẩn chứa rất nhiều ý, chữ này có ý là Thượng Cổ Yêu Thánh cảm thán thiên địa hay thay đổi biến hóa, tuổi thọ có cực hạn, sinh linh phải dùng trí tuệ tìm hiểu huyền cơ biến hóa, từ trong lỗ thủng Tạo Hóa tìm kiếm cái gọi là sinh cơ mất đi, tại sao tuổi thọ sinh linh phải có cực hạn, đó là bởi vì Thiên Đạo không ngừng lấy đi tính mạng của ngươi, tánh mạng tu hành phải toàn lực tranh mệnh trở về... . .
Cổ Trần Sa chỉ vào văn chương khúc dạo đầu giải thích:
- Đây là quy tắc chung, thật sự là tinh diệu, cần tìm hiểu nghiên cứu sâu, nếu văn chương quyển sách này lưu truyền ra ngoài, chỉ sợ lập tức tạo thành oanh động to lớn trong sĩ lâm, vô số Đại Nho đến nghiên cứu, muốn viết ra ngàn vạn văn chương giải thích, tự thành một học phái, đây là Thánh giả chi đạo.
Cổ Trần Sa học vấn ca ohonw Thanh Bạch Nhị Xà không biết bao nhiêu lần, hắn siêng năng học tập, nghiên cứu các loại học phái không kém gì Đại Nho, hắn không ngừng đọc, nhìn ra văn chương trong Thiên Yêu Chi Thư ẩn chứa rất nhiều huyền bí.
Vào lúc này, Thanh Bạch Nhị Xà cần hắn chỉ điểm.
Bạch Xà nghe được liên tục gật đầu, trên mặt xuất hiện thần sắc bừng tỉnh đại ngộ:
- Công tử thật sự là học vấn thâm hậu, không hổ là người đọc sách, chúng ta làm sao có thể biết được trong mấy chữ ngắn ngủi lại ẩn chứa nhiều ý nghĩa như thế.
- Tất cả là do từ nhỏ đọc sách mà thôi, hai vị Tiên tử muốn tìm hiểu Thiên Yêu Chi Thư, chỉ sợ về sau còn phải đi thế tục học tập rất nhiều.
Cổ Trần Sa học văn chượng, từ nhỏ đã tiếp nhận hệ thống giáo dục của Hoàng gia, không phải hai yêu quái nơi hương dã có thể so sánh.
Đã nhận được Cổ Trần Sa chỉ điểm, Thanh Bạch Nhị Xà giống như cũng học xong rất nhiều thứ đồ vật, Tinh tế phỏng đoán lấy, lần nữa quan sát, tựu đã hiểu chút ít tinh túy.
Cổ Trần Sa đọc quy tắc chung khúc dạo đầu Thiên Yêu Chi Thư, trong thức hải xuất hiện hình tượng Thượng Cổ Yêu Thánh.
Tu vi của hắn tìm hiểu Đại Đạo vượt qua Thanh Bạch Nhị Xà không biết bao nhiêu lần, cho dù đọc quy tắc chung cũng có chỗ lĩnh ngộ.
Nguyên một đám văn tự ẩn chứa chân lý Yêu tộc bao quanh người hắn.
Sâu trong thức hải của Cổ Trần Sa, xuất hiện Yêu tộc thánh hiền, có Thanh Sư, Bạch Tượng, Đại Bằng, Tiên Hạc, Thải Lộc, Kỳ Lân, Phượng Hoàng, thậm chí còn có Thần Long.
Những Yêu tộc Đại Thánh viết cảm ngộ của mình vào trong sách, cũng giấu trong từng văn tự.
Cổ Trần Sa suy nghĩ, đột nhiên tâm thần rung động, vô số ý niệm xuất hiện trong đầu, chân lý vô cùng vô tận tung bay, sau đó sâu trong thức hải diễn biến ra một vạn bản thân, từng bản thân suy nghĩ khác nhau, diễn hoá võ học khác nhau, suy tính tương lai khác nhau.
Nhưng một vạn chính mình, đều là chỉnh thể không thể phân cách.
Sau đó, một vạn chính mình, lần nữa biến hóa ra các loại hình thể, có rất nhiều tiểu hài tử, có rất nhiều người già, có rất nhiều tráng hán, thanh niên, trung niên, thậm chí còn có nữ tử.
Sau đó, một vạn chính mình đều là một nhân vật khác nhau, có người đọc sách, có quan viên, có học giả, có tướng quân, có binh sĩ, có nông phu, có công tượng, có trượng phu, thê tử, nhi nữ, thậm chí có cả kỹ nữ, tỳ nữ, thái giám…
Một vạn chính mình trong thức hải giống như biến thành thiên hạ thương sinh.
Thiên hạ tam giáo cửu lưu, các loại chức nghiệp, tất cả đều diễn hoá trong thức hải.
Hắn là thiên hạ thương sinh, thiên hạ thương sinh đều có tự mình.
Vào thời khắc này, hắn tấn thăng đến Đạo Cảnh mười biến, Nhất Tâm Vạn Dụng. Đạo Cảnh mười biến là Nhất Tâm Thiên Dụng, hắn là Nhất Tâm Vạn Dụng.
Vừa đột phá, Chuyết Quyền Cửu Pháp của hắn cũng có lĩnh ngộ khắc sâu.
Tất cả là do hắn tìm hiểu quy tắc chung Thiên Yêu Chi Thư mà đạt được.
- Ha ha ha ha... . .
Cổ Trần Sa vô cùng thoải mái.
- Thì ra là thế, ta đạt được quy tắc chung Thiên Yêu Chi Thư do rất thánh hiền Yêu tộc viết ra, vô cùng có ích cho Đại Đạo của ta, Chuyết Quyền là thương sinh chi đạo, Thiên Đạo có thiếu, thương sinh bổ sung. Thiên Đạo vốn không viên mãn, vì vậy sinh ra thương sinh, tác dụng của thương sinh chính là tu bổ Thiên Đạo, vận chuyển càn khôn, mặc dù ngu muội, thực sự vĩ đại. Đã như thế, Chuyết Quyền cũng không phải là Chuyết Quyền, Ta lại mệnh danh là Thương Sinh Bổ Thiên Thuật!
Thiên Đạo có thiếu, thương sinh tu bổ.
Đây là đạo lý Cổ Trần Sa tìm hiểu mới nhất.
Câu cửa miệng, thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu. Thiên Đạo sẽ không quản vạn vật sinh diệt. Đây là chân lý chí cao vô thượng.
Nhưng Cổ Trần Sa Tinh tế tìm hiểu, rốt cục ngộ ra Thiên Đạo có thiếu, thương tu bổ.
Từ đó về sau, võ học pháp thuật của hắn đều bước chân vào cấp độ hoàn toàn mới, nếu không phải thời gian tu hành của hắn còn ít, lại cho hắn thời gian mấy chục năm, chỉ sợ sẽ khai tông lập phái trở thành Đại Tổ sư Tiên đạo.
Trải qua tìm hiểu, tu vi lại đột phá, bước chân vào Đạo Cảnh mười biến.
Vừa tới Đạo Cảnh mười biến, có thể nói đã tiến vào bốn lần chín ba mươi sáu biến trong hai mươi chín cảnh giới, hai mươi chín biến, chính là chú trọng tu luyện Nguyên Thần tâm linh.
- Lần này mượn nhờ duyên phận của hai Xà yêu này, nếu không cũng không thể đọc được quy tắc chung Thiên Yêu Chi Thư, cũng không cách nào sáng chế ra Thương Sinh Bổ Thiên Thuật.
Trong nội tâm Cổ Trần Sa vui mừng, hắn một khi ngộ đạo, thực lực sẽ tăng lên gấp mấy lần, nếu như hiện tại ra tay, chỉ sợ sẽ kinh thiên động địa, uống nước nhớ nguồn, cần phải cảm tạ duyên phận của hai Xà yêu này.
Nếu không có hai Xà yêu, Thiên Yêu Chi Thư sẽ không xuất thế.
Thanh Bạch Nhị Xà nhất định có quan hệ không bình thường với Hồ Cô Thần.