Hai Xà Yêu tư chất không tồi, nhưng có thể lý giải thứ thâm ảo như Thiên Yêu Chi Thư trong thời gian ngắn sao? Cổ Trần Sa lại khác, đã sớm tìm hiểu ra rất nhiều pháp thuật trong đó, kết hợp lĩnh ngộ của bản thân, có thể ngay lập tức thúc dục Thượng cổ Tinh Tú Yêu Thần Biến.
Yêu tộc cực hạn chính là Tứ Tượng Thần Thú.
Bầu trời có Nhị Thập Bát Tú, đối ứng với Tứ Tượng Thần Thú.
Cổ Trần Sa hiểu sâu nhất là Huyền Vũ, tuyệt đối không phải người bình thường có thể so sánh, vì vậy trực tiếp thúc giục Thiên Tinh chi lực, tiếp dẫn xuống, ngưng kết thành tinh thần Huyền Vũ, cũng phá vỡ thần yên đang bao quanh, mang theo Thanh Bạch Nhị Xà trực tiếp rời đi.
Trước khi rời đi, hắn rót một cổ lực lượng vào cơ thể Thanh Bạch Nhị Xà, dẫn động năng lực nào đó trong cơ thể các nàng, làm cho Thiên Yêu Chi Thư bị dẫn động.
Loại bảo bối như Thiên Yêu Chi Thư làm sao có thể rơi vào trong tay Cổ Đạn Kiếm?
Hắn ra tay rất xảo diệu, thậm chí ngay cả Thanh Bạch Nhị Xà cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Ô...ô...n...g. . . . .
Ba người đã biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, chờ đám người Cổ Đạn Kiếm bay lên, làm sao tìm được ba người?
- Đáng chết, Thanh Bạch Nhị Xà thâm tàng bất lộ, không ngờ lại luyện thành thần thuật như thế.
Cổ Đạn Kiếm bay lên, nhìn chung quanh, hắn không phát hiện ra bất cứ dấu vết gì.
Hắn không có hoài nghi đến tú tài nho nhỏ như Cổ Trần Sa, bởi vì hắn đã sớm quan sát tu vi của tú tài này chỉ là Võ Đạo Tông Sư.
Nếu Nhật Nguyệt Biến của Cổ Trần Sa dễ dàng bị xem thấu như vậy thì nó đã không còn là Thiên Tử Phong Thần Thuật.
- Đáng chết.
Lệ Thiên Sinh cũng không biết nói cái gì cho phải.
Mà lúc này, Cổ Trần Sa và Thanh Bạch Nhị Xà đã tới ngọn núi cách đó trăm dặm, vô thanh vô tức, thậm chí ngay cả khí tức cũng không lộ ra ngoài.
Cổ Trần Sa thi triển ẩn thân phù trong Nhật Nguyệt Phù Thiên Tử Phong Thần Thuật, ẩn nấp còn vượt qua các loại pháp thuật trong Thiên Yêu Chi Thư, sẽ không có người phát hiện.
Hạ xuống núi hoang, chân đứng trên đất bằng.
- Tỷ tỷ, đã xảy ra chuyện gì?
Tiểu Thanh hầu như không thể tin được, nàng cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Bạch Xà trấn định hơn rất nhiều, nhìn Cổ Trần Sa, ánh mắt lưu chuyển, đột nhiên dịu dàng cúi đầu:
- Thì ra công tử là cường giả tuyệt thế, tỷ muội chúng ta có mắt không nhìn thấy vàng ngọc, vừa rồi đa tạ công tử cứu giúp.
- Cái gì? Tỷ tỷ, ngươi nói là hắn vừa cứu chúng ta?
Tiểu Thanh kinh hô.
- Làm sao có thể.
- Ngươi rất khôn khéo.
Cổ Trần Sa chắp hai tay sau lưng, khôi phục khí chất:
- Lại đoán được là ta ra tay, ngay cả Cổ Đạn Kiếm và Thiếu chủ vô dụng của ngươi cũng không nhìn ra.
- Thật là ngươi? Ta không tin.
Tiểu Thanh mãnh liệt lắc đầu:
- Ngươi không nên làm trò ở đây, đích thị là lực lượng trong Thiên Yêu Chi Thư đã cứu rỗi chúng ta.
Trong lúc nói chuyện, nàng đột nhiên xoè tay bắt lấy Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa có tâm tư muốn thu Thanh Bạch Nhị Xà làm môn hạ, cũng không lại che giấu.
Hắn xuất chưởng, thời gian dần trôi qua võ học lại ẩn chứa áo nghĩa vô cùng, biến phức tạp thành đơn giản, Tiên Thiên cương khí của Tiểu Thanh bị hắn phá giải sạch sẽ, cùng lúc đó Tiên Thiên cương khícủa hắn biến thành Đạo Phù bay lên người Tiểu Thanh, Tiểu Thanh bị định trụ không thể động đậy.
Đây là Định Thân Phù trong Thiên Tử Phong Thần Thuật, Cổ Trần Sa đột phá mười biến, đã có thể vận dụng Thần Niệm Lực, Nhật Nguyệt Phù uy năng lớn hơn gấp mười lần, đừng nói là Xà Yêu Tiểu Thanh Đạo cảnh tám biến, cho dù là cao thủ dưới Kim Đan cũng có thể định trụ.
Chiêu này vừa ra, Bạch Xà đã xác định suy đoán của mình, kỳ thật trong nội tâm nàng cũng không có nắm chắc là Cổ Trần Sa ra tay, nhưng hiện tại Cổ Trần Sa tuỳ ý xuất chiêu cũng ẩn chứa đạo lý huyền ảo, không phải một thư sinh bình thường có thể thi triển ra được.
- Công tử là người phương nào? Nếu như muốn đạt được Thiên Yêu Chi Thư, vậy thì mời lấy đi, kính xin không nên thương tổn tỷ muội chúng ta.
Bạch Xà biết mình không phải là đối thủ, hai tay dâng lên Thiên Yêu Chi Thư.
- Chỉ là Thiên Yêu Chi Thư cũng không có gì đặc biệt hơn người.
Cổ Trần Sa tay giơ lên cự tuyệt:
- Công pháp của ta còn cao cấp hơn nội dung ghi chép trong Thiên Yêu Chi Thư, chỉ có điều ngẫu nhiên nhàm chán muốn xem Lệ Vạn Long và người sau lưng tiểu tử Cổ Đạn Kiếm kia muốn làm gì, cũng có ý đùa giỡn tỷ muội các ngươi. Tỷ muội các ngươi không nên nhạy cảm, nếu ta có ác ý, đã sớm chiếm sách này.
Trong lúc nói chuyện, hắn thu Định Thân Phù, Tiểu Thanh đã có thể nhúc nhích.
- Ngươi thư sinh này, rõ ràng giả heo ăn thịt hổ, ngươi là người phương nào.
Tuy rằng Tiểu Thanh miệng lưỡi bén nhọn, nhưng trong lúc nói chuyện, bước chân đã lui về phía sau, nội tâm nàng vô cùng sợ hãi.
- Bạch cô nương tâm tư linh hoạt hơn người, không bằng đoán xem?
Cổ Trần Sa ngược lại nhìn về phía Bạch Xà.
- Công tử khí chất tuyệt không phải người trong Tiên đạo, đọc thuộc lòng kinh điển, có thể giải thích quy tắc chung trên Thiên Yêu Chi Thư, đó là người có đại học vấn trong nhân gian.
Bạch Xà êm tai nói tới:
- Công tử mới vừa nói, bản thân sở học hơn xa Thiên Yêu Chi Thư, ý vị sâu xa. Cuốn sách này chính là cảm ngộ của rất nhiều Yêu tộc Thánh hiền thượng cổ, cho dù là điển tịch trong mấy đại môn phái Tiên đạo cũng kém xa sách này, thời đại hiện tại, tuyệt học có thể lực áp công pháp trên cuốn sách này, hoặc là Thượng Cổ Thiên Tử sở tu Phong Thần Đại Thuật, hoặc là đương kim vô thượng Đại Đế Thiên Phù Đế sáng chế Đại Đồ Thần Pháp. Phong Thần Thuật đã sớm tuyệt tích nhân gian tại thượng cổ, như vậy chính là Đại Đồ Thần Pháp, chẳng lẽ công tử là vị nào Hoàng tử nào đó?
- Bạch Xà quả nhiên thông minh.
Cổ Trần Sa âm thầm tán thưởng, nhưng hắn lại nói:
- Theo ta được biết, các con của Thiên Phù Đại Đế đều không được truyền thụ Đại Đồ Thần Pháp, mà là Thiên Phù Đại Đế truyền thụ phương pháp này cho đương kim Tĩnh Tiên Ti Ti Chủ Lâu Bái Nguyệt, ta có thể là Lâu Bái Nguyệt thì sao?
- Đúng vậy, điểm này càng làm tiểu nữ tử khó hiểu.
Bạch Xà nhíu mày.