Long Phù

Chương 444: Chương 444: Tinh Giới biến ảo (2)




Thái Mang Địch tốc độ phi hành cực nhanh, nhưng Cổ Trần Sa cũng không chậm, chăm chú theo sau, hai người nhanh như tia chớp, chỉ chốc lát đã đến trên biển.

Cổ Trần Sa kinh ngạc, phát hiện Thái Mang Địch mang theo hắn đi tới hải vực trấn áp Thần Châu đệ nhất hung Hình Khung Thị. Hắn không muốn đến nơi này.

Trên mặt biển sóng cả mãnh liệt, giống như so với hắn hôm trước đến thời điểm đen kịt đi một tí, vô số hung mãnh Hải thú như trước tại đáy biển chiếm cứ, chém giết lẫn nhau lấy.

Cổ Trần Sa Nhật Nguyệt Long Nhãn có thể nhìn thấy đáy biển rất sâu địa phương, từng đợt tim đập nhanh.

Thái Mang Địch dừng lại tại mặt biển không trung, chỉ vào phía dưới nói:

- Hải vực này là khu vực hung hiểm nhất vùng biển gần Bảo Ngọc Quốc, trong nước biển Yêu thú hung mãnh, một khi tử vong rơi xuống, xương cốt sẽ bị gặm sạch, thích hợp chiến đấu, bên trong đáy biển có một tòa Ngọc sơn, Ngọc sơn bị cường giả Thượng cổ dùng để trấn áp tà ma, truyền thuyết trong đáy biến nơi này trấn áp vô thượng tà ma. Nhưng mà Thái Ất Huyền Môn ta trải qua nhiều lần thăm dò, đều không có bất kỳ phát hiện nào, nhưng đáy biển còn có rất nhiều bảo tàng còn sót lại.

- Ngươi xuống dưới qua?

Cổ Trần Sa không tin, hắn biết mình nếu không phải am hiểu Huyền Vũ biến hóa, hắn không thể tới gần Ngọc sơn.

- Đương nhiên từng xuống dưới.

Sắc mặt Thái Mang Địch ngưng trọng một ít:

- Nhìn biểu lộ của ngươi khi hỏi, ngươi đã xuống dưới? Muốn xâm nhập đáy biển, tiếp xúc tòa Ngọc sơn này, tối thiểu cần phải tu thành Đại Đạo Kim Đan, tu vi của ngươi đã tới trình độ đó rồi sao?

- Đúng vậy.

Cổ Trần Sa khách khí một câu, nói:

- Ngọc sơn phía dưới phạm vi trăm dặm, ta không thể lấy một khối ngọc trong đó.

- Đừng nói ngươi, cha ta đã từng đến xem, thi triển không gian thiết cắt, cũng không thể nhúc nhích toà Ngọc sơn mảy may.

Thái Mang Địch nói:

- Chưa nói dưới Ngọc sơn có khả năng trấn áp vô thượng ma đầu, vạn nhất kinh động sẽ không tốt.

- Đâu chỉ là vô thượng ma đầu?

Cổ Trần Sa là biết rõ chi tiết, hắn thầm nghĩ trong lòng, cũng không nói ra, nếu tên phía dưới đi ra, cho dù chỉ là một suy nghĩ cũng tạo thành tai nạn vô thượng với vô số người.

- Tốt rồi, chúng ta đọ sức một chút đi.

Thái Mang Địch chắp hai tay sau lưng, lăng không trôi nổi, quanh thân không có Tiên Thiên cương khí vờn quanh, cũng không biết hắn bay như thế nào.

Cái gọi là Đạo cảnh Ly Địa Đằng Không bảy biến, chính là đem Tiên Thiên cương khí bản thân vờn quanh người, nâng bản thân trôi nổi, đại biểu cho Tiên Thiên cương khí đạt tới cảnh giới thu phóng tự nhiên.

Đằng sau cho dù là tu vi cao hơn, phi hành cũng phải dựa vào Tiên Thiên cương khí, tuyệt đối không có khả năng dùng thân thể phi hành.

- Đã như vậy, ta xuất thủ trước.

Cổ Trần Sa cũng không khách khí, hai tay biến hoá, Tiên Thiên cương khí ngưng tụ rất nhiều vòng tròn trong tay, những vòng tròn đều là phù lục ngưng kết mà thành, có thể lớn có thể nhỏ , chấn động mạnh liền bay ra ngoài, muốn trói Thái Mang Địch vào trong đó.

Đây là Cương khí biến hóa chi thuật hắn vừa tìm hiểu ra.

Chỉ cần Cương khí vòng tròn đeo lên người, sẽ lập tức thu nhỏ lại, trói chặt kẻ địch vào trong đó.

Đương nhiên, đây chỉ là thăm dò, hắn không có hy vọng xa vời chỉ bằng thủ đoạn như vậy là có thể đánh bại Thái Mang Địch.

Quả nhiên, những thứ Cương khí vòng tròn kia còn chưa tiếp xúc đến thân hình Thái Mang Địch, đã bị một cỗ lực lượng vô hình phá vỡ, Thái Mang Địch thậm chí còn không nhúc nhích đã phá hết chiêu số của Cổ Trần Sa.

Nhưng thời điểm Cương khí vòng tròn bị phá vỡ, hai mắt Cổ Trần Sa khẽ động, tất cả Cương khí phá toái liền biến thành Cự Xà, cũng nuốt lấy Thái Mang Địch.

Đây mới là thủ đoạn biến hóa của hắn.

- Thôn Nhật Ba Xà.

Thái Mang Địch bị Xà nuốt vào trong bụng, phát ra tiếng kêu kinh hãi, toàn thân lập toả ra tinh mang mạnh mẽ.

Ầm ầm!

Cương khí giống như bài sơn đảo hải tuôn ra trên người hắn, ngưng kết thành Lôi quang chói mắt, lực bộc phát hầu như có thể so với Thiên Kiếp. Thái Ất Môn Thái Ất Thần lôi cương bị hắn thúc giục, hầu như đã thành lôi ngục kết giới.

Cổ Trần Sa cảm thấy Cương khí bản thân dao động mãnh liệt, cũng bị phá vỡ, Cương khí biến thành Thôn Nhật Ba Xà bị nổ nát.

- Kẻ này thật mạnh, cảnh giới giống ta, Cương khí hùng hồn lại không dưới ta, trên người này có pháp bảo gì, từng có kỳ ngộ gì?

Cổ Trần Sa sớm biết Thái Mang Địch không phải chuyện đùa, nhưng tu vi của đối phương vẫn vượt qua dự kiến của hắn.

Tiên Thiên cương khí của hắn không dễ đánh tan như vậy

Thôn Nhật Ba Xà bị nổ nát phát ra tiếng rít dài, thân thể thu nhỏ lại, mọc ra chòm râu, sau đó móng vuốt sắc bén, sừng trên đầu toả ra hào quang, nó có xu thế hoá Long.

- Không bị phá vỡ? Hảo thủ đoạn.

Đôi mắt Thái Mang Địch cực kỳ lăng lệ ác liệt, hắn bị Thôn Nhật Ba Xà nuốt vào trong bụng, thế mà không bị tổn thương chút nào.

Tiên Thiên cương khí của Cổ Trần Sa biến thành Thôn Nhật Ba Xà, mặc dù không bằng Tà Thần Ba Xà chính thức, nhưng có bộ phận năng lực, chỉ cần bị xuống vào, cho dù là núi đá kim loại cũng lập tức nóng chảy, mà Thái Mang Địch không quan tâm, có thể thấy được hắn cường đại.

- Thái Ất Thiên Mang, kiếm đến!

Thái Mang Địch nhấc tay lên, một thanh trường kiếm hiển hiện, đây không phải Pháp bảo, mà là võ học bản thân hắn.

Kiếm này xuất hiện, Kiếm Khí hùng vĩ, mênh mông, trùng trùng điệp điệp phát ra, chẳng qua chỉ hơi xé rách bụng của Ba Xà, thoát thân đi ra.

- Tinh Giới Biến Huyễn, Vạn Tượng Vẫn Diệt!

Ngay tại Thái Mang Địch xé rách bụng rắn đi ra nháy mắt, hắn cũng không nhìn thấy Cổ Trần Sa bản thể, mà là thấy được chung quanh phạm vi hơn mười dặm, đã biến thành mênh mông Tinh Không.

Hắn như đặt mình vào trong tinh không, từng ngôi sao khảm nạm sâu trong vũ trụ đen kịt, thần bí, thâm sâu.

- Ngươi lại có thể dùng Tiên Thiên cương khí hóa thành tinh không! Đây không phải ảo giác, đều là Tiên Thiên cương khí của ngươi biến thành, làm sao có thể?

Thời điểm này, Thái Mang Địch chấn động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.