- Cái gì? Cổ Trần Sa giết chết Âm Dương Tú Sĩ? Đã đưa thi thể và điển tịch tới?
Trạm dịch khâm sai ở Hiến Châu, Lâu Bái Nguyệt nghe được tin tức này, không khỏi đứng lên.
Trạm dịch khâm sai được xây dựng sừng sững đại khí, là thiên điện cũ của hoàng cung Hiến triều. Nơi này cũng là vị trí đô thành của Hiến triều, cho dù hơn mười năm trước trải qua chiến hỏa, thi thể khắp nơi, hiện tại lại phồn hoa như gấm, bởi vì khai thông kênh đào, thương nghiệp qua lại còn phồn hoa hơn Hiến triều năm đó gấp mười lần.
Toàn bộ Hiến Châu giáp giới với Man Hoang, Man Hoang ngoại trừ có Man tộc, còn có vô số kỳ trân dị bảo, sản sinh rất nhiều mạo hiểm giả đi Man Hoang thu hái bảo vật, mang đến nơi đây giao dịch, vận khí hơi tốt, làm thành một sinh ý, cả đời có thể trải qua sinh hoạt phú quý.
- Vâng, hiện tại thi thể đang ở Tổng Đốc Phủ, Tam điện hạ đang kiểm tra.
Ngọc Hương bẩm báo.
- Cổ Trần Sa đang ở nơi nào?
Lâu Bái Nguyệt đứng dậy hỏi.
- Hắn còn đang ở Bá Nam Tỉnh, nhưng chưa trở về tỉnh thành, hơn nữa trong trấn nhỏ cách Đào Huyện không xa, trên trấn có rất nhiều bách tính, tạm thời không thể rút lui, hắn lưu ở bên kia chống cự Man tộc và giáo đồ Tà Giáo công kích.
Ngọc Hương tìm hiểu tình báo rất rõ ràng.
- Gia hỏa này trách trời thương dân, lại dám lấy thân mạo hiểm, đáng thương những bách tính trên trấn kia, căn bản là không có cách đào tẩu, chỉ có thể lựa chọn ngăn chặn, nhưng có thể chống đỡ bao lâu?
Lâu Bái Nguyệt vừa đi vừa lắc đầu:
- Tra được dư nghiệt Hiến triều tiếp cận hắn chưa?
- Không có, chúng ta có nằm vùng ở trong dư nghiệt Hiến triều, truyền tới tin tức là Trần Kiếm Phong tự mình đi tìm Thập Cửu điện hạ, nhưng không có đoạn sau, tin tức không nhiều, bởi vì nằm vùng của chúng ta rất khó tiếp cận được hạch tâm của dư nghiệt Hiến triều.
Ngọc Hương vừa đi vừa nói.
Đi khoảng chừng một nén hương thời gian, Lâu Bái Nguyệt đến bên cạnh Tổng Đốc Phủ, vừa vào đã nghe được thanh âm giễu cợt:
- Lão Thập, ngươi mang đến một ngàn người, còn công phu sư tử ngoạm xin triều đình Giác Giao Giáp, Hỏa Phù Thương, mình tu luyện thành Đạo cảnh, đi tới nơi này đã mấy ngày, tấc công chưa lập, nhưng lão Thập Cửu đã liên tục giết chết Hắc Sát Biên Bức, Âm Dương Tú Sĩ, loại công lao này cho dù mất Bá Nam Tỉnh cũng có thể phong vương.
- Đáng chết! Lão Tam, ngươi là cố ý chọc giận ta!
Tiếng rống của Cổ Chấn Sa chấn cả cung điện lay động:
- Đã như vậy, ta sẽ làm ra sự tình kinh thiên động địa để cho ngươi xem một chút.
- Lão Thập cũng tới? Các ngươi ồn ào cái gì đấy?
Lâu Bái Nguyệt đi tới, đã nhìn thấy thi thể của Âm Dương Tú Sĩ nằm trên ván gỗ.
Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa thấy Lâu Bái Nguyệt đến, lập tức ngừng rống, ánh mắt ngưng trọng, hắn đã biết Lâu Bái Nguyệt có lệnh bài Như Trẫm Giá Lâm, lấy ra chẳng khác nào Thiên Phù Đại Đế ở đây, cho dù hắn lại kiêu căng khó thuần, cũng chỉ có thể quỳ xuống nghe lệnh.
Hắn không rõ vì sao Thiên Phù Đại Đế tín nhiệm Lâu Bái Nguyệt như thế.
Đương nhiên hắn cũng biết, Lâu Bái Nguyệt rất trung thành và tận tâm với Thiên Phù Đại Đế, Đại Đế sủng ái nàng còn hơn rất nhiều hoàng tử.
- Bái Nguyệt, ngươi đến xem, đây là Âm Dương Tú Sĩ, Đạo cảnh nhị biến, lại bị lão Thập Cửu giết.
Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa cười nói:
- Lát nữa phải vận chuyển thi thể về kinh, ngươi nhanh giám định đi.
- Đích thật là Âm Dương Tú Sĩ, quyển Hoan Hỉ Âm Dương Công này cũng là chính tông, ma này tối thiểu hơn chín mươi tuổi, lại còn trẻ như vậy, đều là dựa vào công pháp kia duy trì.
Lâu Bái Nguyệt cẩn thận kiểm tra, sau cùng xác định:
- Chuyện này ta sẽ viết tấu chương gửi cho hoàng thượng, các ngươi cũng phải như thực chất bẩm báo.
- Đây là tự nhiên, việc giả báo quân cơ ta là không dám làm.
Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa thu liễm nụ cười:
- Những lão ma đầu Hắc Sát Biên Bức, Âm Dương Tú Sĩ này võ công cao cường, làm loạn khắp nơi, Tuần Phủ tỉnh thành bình thường cũng không đỡ được, thường bị ám sát, hiện tại chết hai cái, bớt đi bao nhiêu tâm tư của ta. Lão Thập, căn cứ tình báo của ta, trong ba huyện còn có mấy lão ma đầu, ví dụ như Bách Độc Đạo Nhân, Huyết Hồn Giáo Chủ, hai ma này giao cho ngươi, tu vi của bọn họ chỉ là nhất biến nhị biến, lấy tu vi của ngươi hoàn toàn có thể đánh chết bọn hắn. Ta biết ngươi đã luyện thành một môn kỳ công.
Đôi mắt của Cổ Chấn Sa lăng lệ, trong lòng cười lạnh:
- Quả nhiên sau khi tin tức ta đột phá Đạo cảnh truyền ra, lão Đại, lão Nhị, lão Tam, lão Thất đều coi trọng, thám thính bí mật, đáng tiếc sau lưng ta là Vu Đạo, ta tu luyện là Tổ Vu Kinh, cho dù hiện tại chỉ tìm hiểu một phần vạn da lông, cũng không phải là các ngươi có thể so sánh.
- Lão Thập, ta biết ngươi muốn phong vương, lần này là cơ hội ngươi lập công, hơn nữa lần này hoàng thượng thân chinh, là có ý tứ khảo nghiệm các hoàng tử, sau đó ai công lao lớn nhất, sẽ được ban thưởng Sinh Tử Cửu Chuyển Tiên Đan.
Lâu Bái Nguyệt hữu ý vô ý nói:
- Trước mắt xem ra, công lao của lão Thập Cửu lớn nhất.
- Giết hai lão ma đầu kia tính là gì?
Cổ Chấn Sa xoay người rời đi:
- Ta sẽ lấy đầu của Thần Sứ Man tộc Khố Tạp Tháp tới, ta biết, sở dĩ ba huyện thối nát, độc thủ phía sau màn chân chính là Thần Sứ này, hắn đã đến đạt Đạo cảnh thất biến Ly Địa Đằng Không, mới có thể làm cho lão Tam cố kỵ như vậy.
Nhìn bóng lưng Cổ Chấn Sa rời đi, Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa nói với Lâu Bái Nguyệt:
- Lão Thập này bề ngoài thô, thực tế nội tâm mảnh, hơn nữa âm trầm gian xảo, không thể xem thường.
- Lão Thập đích xác tu luyện một môn kỳ công, ta từ trên người hắn cảm thấy khí tức cạnh tranh sinh tồn, kẻ thích hợp thì sống, nhược nhục cường thực, không có lễ pháp, không có nhân nghĩa, không có đạo đức, đó là quá khứ chi đạo.
Lâu Bái Nguyệt cau mày.
- Quá khứ chính là quá khứ, thời đại này không thuộc về hắn.
Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa nói ra lời bao hàm thâm ý.