Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 390: Chương 390: Anh thật sự muốn ở bên tôi sao?”




“Cùng vào nhà họ Đường.” Đường Hạo Tuấn trả lời cô ấy.

Giang Hạ nuốt nước miếng, có hơi bất ngờ nhìn anh ta: “Tổng giám đốc Đường, anh thật sự không ghét bỏ hai đứa con của Vy Vy sao?”

Cô ấy biết, có rất nhiều người đàn ông thích một người phụ nữ, nhưng chưa hẳn đã thích con của người phụ nữ đó.

Dù sao thì không phải người đàn ông nào cũng yêu ai yêu cả đường đi lối về.

Đường Hạo Tuấn khẽ lắc đầu: “Tôi rất quý Hải Dương và Dĩnh Nhi.”

Giang Hạ có thể nghe ra lời anh nói rất nghiêm túc.

Xem ra, lần này Vy Vy thật sự gặp được một người đàn ông tốt rồi!

Nghĩ vậy, Giang Hạ mừng thay cho Tống Vy: “Nếu đã vậy thì tổng giám đốc Đường, tôi ủng hộ anh theo đuổi Vy Vy.”

“Cảm ơn.” Đường Hạo Tuấn khẽ cong môi. .

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây |||||

Giang Hạ còn muốn chia sẻ cho anh một vài bí kíp theo đuổi, để anh có thể dễ dàng theo đuổi được Tống Vy hơn.

Kết quả còn chưa mở miệng thì Tống Vy đã mở cửa đi từ trong phòng ra: “Gọi điện thoại xong rồi à?”

Cô nhìn thoáng qua Đường Hạo Tuấn, vừa đi tới sô pha vừa hỏi Giang Hạ.

Giang Hạ chỉ đành nuốt lại lời định nói với Đường Hạo Tuấn, tiếc nuối thở dài: “Gọi xong rồi, ngày mai người của chương trình sẽ tới phòng làm việc bàn chuyện hợp tác.”

“Được.” Tống Vy gật đầu, tỏ ý đã biết.

Giang Hạ đảo mắt hai vòng rồi đột nhiên đứng lên: “Được rồi Vy Vy, vậy tớ đi trước đây, không làm phiền cậu và Tổng giám đốc yêu thương lẫn nhau nữa.”

“Cậu nói cái gì thế?” Tống Vy lập tức đỏ mặt, nhướng mày nhìn thoáng qua Đường Hạo Tuấn, sau đó tức giận trừng mắt với Giang Hạ.

“Vy Vy, tớ không hề nói linh tinh.” Giang Hạ cười hi hi nói nhỏ vào tai cô.

“Vừa rồi tớ đã hỏi tổng giám đốc Đường rồi, tổng giám đốc Đường nói anh ấy muốn kết hôn với cậu, dù cậu từ chối cũng sẽ không từ bỏ. Quan trọng là, anh ấy không chê hai đứa trẻ, là một người đàn ông hoàn hảo đấy, thế nên cậu phải suy nghĩ cho kỹ, dù sau thì quá trình trưởng thành của hai đứa trẻ, đúng là cần có một người ba.”

Nói dứt lời, Giang Hạ nhanh chóng chạy vọt đi.

Tống Vy nhìn bóng lưng cô ấy, vừa tức vừa lắc đầu cười.

Có điều lời cô ấy nói đã đánh trúng nội tâm cô, quá trình trưởng thành của hai đứa trẻ cần một người ba...

Tống Vy thu lại ánh mắt từ cửa, nhìn về phía Đường Hạo Tuấn: “Tổng giám đốc Đường, anh thật sự muốn ở bên tôi sao?”

“Anh không cần phải lừa em chuyện này, làm như vậy đâu có ích gì với anh đúng không?” Đường Hạo Tuấn ngước mắt, nhìn cô với vẻ nghiêm túc.

Tống Vy nhìn vào đôi mắt sâu thẳm như đáy giếng của anh, trái tim đập kịch liệt khiến cô không kìm được mà đặt tay lên ngực, muốn nói gì đó, nhưng lại không nói nên lời.

Đường Hạo Tuấn đứng lên, đối mặt với cô, giọng nói cũng dịu dàng hơn nhiều: “Anh biết, những lời anh nói với em sáng nay khiến em không thể hoàn toàn tin tưởng anh ngay được. Có điều anh hy vọng em có thể cho anh cơ hội theo đuổi em, để chứng minh sự chân thành của anh, được không?”

Tống Vy vốn dĩ đã có tình cảm với anh, nghe anh nói vậy, không thể nào từ chối nổi, gật đầu nói: “Được…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.