Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 327: Chương 327: Chương 328






“Đúng vậy, chúng tôi là chị em, nhưng là chị em cùng cha khác mẹ, tôi là con gái hợp pháp, cô ta là con riêng, nghĩa là tôi mới là con gái cả thật sự của nhà họ Tống!” Tống Vy nhìn phóng viên đưa ra câu hỏi, cao giọng trả lời.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Mọi người đều biết nhà họ Tống chỉ có một cô con gái, nhưng hiện giờ đột nhiên lại xuất hiện một người nữa.

Hơn nữa người này còn tự xưng mình mới chính là con gái thật sự.

“Sao… sao nó dám!” Tống Huy Khanh tức giận trừng mắt nhìn livestream, há miệng thở dốc, ngực phập phồng kịch liệt.

“Ông chủ, ông đừng kích động!” Quản gia thấy dáng vẻ có thể ngã xuống bất cứ lúc nào của ông ta, giật thót một cái, vội vàng đỡ ông ta.

Nhưng cuối cùng vẫn muộn một bước, Tống Huy Khanh không thở nổi nữa, nhắm mắt ngất lịm đi.

Văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Đường Thị, Trình Hiệp hít sâu một hơi: “Xem ra lần này Tống Huy Khanh thật sự chọc giận nhà thiết kế Tống rồi, nhà thiết kế Tống chuẩn bị phanh phui tất cả những chuyện dơ bẩn của nhà họ Tống luôn.”

Khóe môi Đường Hạo Tuấn cong lên, hừ một tiếng: “Đây là do Tống Huy Khanh tự mình chuốc lấy.”

Trình Hiệp nhướng mày, sao nghe câu này lại quen vậy?

Hình như là câu nhà thiết kế Tống vừa nói với cô Giang trong livestream.

Nghĩa là, tổng giám đốc dùng lời của nhà thiết kế Tống đánh giá Tống Huy Khanh để trả lời anh ta?

Trình Hiệp nheo mắt lại, chỉ cảm thấy trong miệng tràn đầy mùi vị cơm chó.

Anh ta cũng không nói chuyện với Đường Hạo Tuấn nữa, chú ý vào livestream, tránh việc một lát nữa lại phải ăn cơm chó tiếp.

“Cô Tống, cô nói, Tống Huyền là con riêng?” Phóng viên nuốt nước miếng, kinh ngạc hỏi.

Tống Vy gật đầu: “Đúng vậy, mọi người đều biết chuyện bảy năm trước, Tống Huy Khanh ly hôn với vợ cũ, cưới Tô Thu bây giờ, sau đó con gái cả nhà họ Tống cũng đổi tên thành Tống Huyền chứ?”

Mọi người gật đầu.

Đương nhiên họ nhớ rõ, vì lúc đó còn mở cả họp báo nữa mà.

“Nhưng mọi người không biết, từ nhỏ tới lớn Tống Huyền đã có cái tên này rồi. Tống Huy Khanh nói con gái cả nhà họ Tống đổi tên, chẳng qua là không muốn để người ngoài biết Tống Huyền là con riêng thôi. Mà Tô Thu cũng không phải mẹ kế của Tống Huyền. Họ là mẹ con ruột!”

“Không thể nào!” Có người không tin.

Nhưng tuyệt đại đa số đã tin.

“Sao lại không? Cô đừng thấy người ngoài đồn Tống Huyền và Tô Thu bất hòa mà lầm, thật ra Tô Thu bảo vệ Tống Huyền lắm. Lần này Tô Thu bị bắt, không phải cũng vì Tống Huyền sao? Thế nên, chắc chắn họ là mẹ con ruột, nếu không thì sao Tô Thu phải bảo vệ cho con chồng đến vậy? Là cô, cô sẽ làm vậy sao?

“Chắc chắn tôi sẽ không!”

“Thế không phải đúng rồi sao!”

Mọi người bàn tán, đôi môi đỏ cua Tống Vy khẽ cong lên, cầm lấy microphone nói tiếp: “Tô Thu và Tống Huyền là mẹ con ruột, Lưu Mộng là mẹ tôi. Hai mươi năm trước, trước khi mẹ mang thai tôi, Tống Huy Khanh đã ngoại tình với Tô Thu, thế nên Tống Huyền lớn hơn tôi một tuổi, mà Tống Huy Khanh vẫn luôn giấu chúng tôi chuyện này.”

Nói tới đây, cô hít sâu một hơi, giống như đang cố kìm nén cảm xúc của bản thân, nắm chặt microphone nói tiếp: “Cho tới bảy năm trước, Tống Huy Khanh đón mẹ con Tống Huyền về nhà, ép mẹ tôi ly hôn, sau đó đuổi mẹ và hai chị em tôi ra khỏi nhà họ Tống, thậm chí còn nói với bên ngoài là tôi đổi tên thành Tống Huyền, thật sự quá nực cười!”

Nói rồi, cô cúi đầu, che mặt lại, giống như đang khóc.

Giang Hạ nhìn qua, rút khăn giấy đưa cho cô, nhỏ giọng an ủi: “Vy Vy, đừng buồn, loại ba khốn nạn như vậy không đáng.”

“Đúng vậy, thật không ngờ chủ tịch Tống lại là người như vậy.” Có phóng viên khó chịu tiếp lời.

“Đúng thế, người ngoài đều nói chủ tịch Tống rất thương con gái, hóa ra là thương con riêng.”

“Vậy thì cô Tống cũng đáng thương quá rồi, cùng là con gái của chủ tịch Tống nhưng chủ tịch Tống lại quá đáng với cô Tống như vậy, không hiểu là nghĩ gì nữa.”

Nghe những lời trách móc Tống Huy Khanh, khóe môi Tống Vy cong lên.

Cô không biết lúc này Tống Huy Khanh có đang xem livestream hay không, nếu như có xem, Tống Huy Khanh chắc chắn sẽ tức không chịu nổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.