Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 480: Chương 480: Chương 481




Cô ấy rất thích trẻ con, đặc biệt là cặp sinh đôi xinh xắn trước mắt này, càng khiến trái tim cô ấy như tan chảy.

Thấy Hạ Bảo Châu không nghi ngờ lời mình nói, Trình Hiệp lặng lẽ lau mồ hôi trên trán, thở phào một hơi.

Cũng may, năng lực ứng biến của anh ta không tồi.

Nếu không thì sẽ vả mặt tổng giám đốc Đường nhà mình mất. Dù sao thì cũng chính miệng tổng giám đốc Đường tự nói là đã kết hôn với nhà thiết kế Tống mấy năm.

Nghĩ vậy, Trình Hiệp không khỏi thổn thức nhìn về phía phòng nghỉ.

Bên trong phòng, Tống Vy đóng cửa lại, lúc này mới xoay người hỏi: “Hạo Tuấn, anh bảo em vào đây có chuyện gì sao?”

Đường Hạo Tuấn không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn cô.

Tống Vy nghiêng đầu: “Hạo Tuấn?”

Cuối cùng Đường Hạo Tuấn cũng cử động, duỗi tay ra, kéo lấy cổ tay Tống Vy, ôm cô vào lòng.

Tống Vy bị hành động đột ngột của anh làm cho giật mình, mất mấy giây sau mới thả lỏng ra, giơ tay ôm lấy anh, khẽ vỗ sau lưng anh: “Sao thế, sao tự nhiên lại ôm em?”

“Chúng ta kết hôn đi.” Đường Hạo Tuấn khẽ mấp máy đôi môi mỏng, nói một câu.

Cả người Tống Vy cứng đờ: “Kết hôn?”

“Ừ.” Đường Hạo Tuấn đáp một tiếng.

Tống Vy nhẹ nhàng đẩy anh ra, lùi về sau một bước, khẽ ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt đầy vẻ khó hiểu: “Sao đột nhiên lại nhắc tới chuyện kết hôn?”

“Cô gái vừa rồi nhắc nhở anh.” Đường Hạo Tuấn nhìn cô.

“Bảo Châu?” Tống Vy lập tức đoán ra cô gái mà anh nhắc đến là ai.

Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Đúng vậy. Sau này chắc chắn vẫn sẽ có người hỏi chúng ta kết hôn bao lâu rồi, chẳng lẽ lần nào cũng phải nói dối sao?”

Tống Vy mấp máy môi, không nói nên lời.

Đường Hạo Tuấn tiến lên phía trước một bước, một lần nữa thu hẹp khoảng cách với cô: “Cứ nói dối mãi, nhất định một ngày nào đó sẽ bị vạch trần. Hiện giờ đã có một số người biết ba của hai đứa bé là anh, cũng biết chúng ta ở bên nhau rồi, nhưng ngộ nhỡ ngày nào đó, có người để lộ ra việc chúng ta chưa kết hôn, họ sẽ nghĩ về hai đứa trẻ như thế nào đây?”

Nghe vậy, Tống Vy nghẹn lời.

Đúng vậy, đã không ít người biết hai đứa trẻ gọi Đường Hạo Tuấn là ba, đặc biệt là các giáo viên ở trường mẫu giáo và hàng xóm ở chung cư.

Nhưng nếu những giáo viên và hàng xóm đó tình cờ phát hiện ra, cô và Đường Hạo Tuấn chưa kết hôn mà cô đã bảo hai đứa trẻ gọi Đường Hạo Tuấn là ba, phải chăng họ sẽ cảm thấy, ba mẹ con cô quá sốt sắng, muốn được vào nhà giàu?

Thấy ánh mắt Tống Vy thoáng dao động, Đường Hạo Tuấn hiểu được đại khái cô đang nghĩ gì, giơ tay sửa lại mái tóc cô: “Thế nên chúng ta kết hôn là lựa chọn hoàn hảo nhất, không phải sao?”

Tống Vy không thể phủ nhận những lời này của anh, hít sâu một hơi: “Hạo Tuấn, em vẫn cảm thấy hơi nhanh quá. Em yêu anh, nhưng em và anh mới ở bên nhau đã nhanh chóng tiến tới hôn nhân, em vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý, thế nên, em muốn suy nghĩ thêm một chút.”

Dứt lời, cô cụp mi mắt xuống.

Không được nghe câu trả lời của cô, ánh mắt Đường Hạo Tuấn thoáng hiện vẻ thất vọng, nhanh đến mức không ai phát hiện ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.