Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 614: Chương 614: Chương 615




Nghe đến con số này, bước chân Tống Vy hơi khựng lại, sau đó tức giận đến mức bật cười.

“Kiện, chuyện này nhất định phải kiện!” Cô kéo ghế trong văn phòng rồi ngồi xuống:

“Lấy trộm sáu triệu thôi là đã có thể báo án được rồi, chứ đừng nói là chín tỷ. Nếu bọn họ đã dám làm chuyện này, thì tớ cũng sẽ cho họ vào tù!”

Giang Hạ đóng tập tài liệu lại rồi mỉm cười: “Cậu nói đúng, chúng ta không những phải tống họ vào tù, mà còn phải lấy lại tiền nữa.”

Tống Vy bật máy tính lên: “Đúng vậy, nhưng mà người phụ nữ đó...”

“Tớ đã báo với phía cảnh sát rồi, họ cũng đang tích cực tìm người. Chắc là sẽ sớm có tin tức thôi.” Giang Hạ nói.

Đây chính là điều mà Tống Vy muốn nghe, cô “ừ” một tiếng rồi không nói gì thêm nữa.

“Vậy tới đi ra ngoài trước nhé?” Giang Hạ chỉ về phía cửa.

Tống Vy cười: “Đi đi.”

Sau khi cô ấy đi, Tống Vy cũng bắt đầu bận bịu với công việc.

Bận đến tận hai giờ chiều, phân hội trưởng hiệp hội thiết kế gọi điện thoại bảo cô đi đến hiệp hội một chuyến.

Lúc đến hiệp hội thì đã là ba giờ.

Tống Vy mở cửa phòng làm việc của phân hội trưởng. Vào đến nơi cô mới phát hiện trong phòng không chỉ có phân hội trưởng mà còn có một người phụ nữ xinh đẹp.

Khi cô nhìn thấy người phụ nữ kia thì người đó cũng đang nhìn cô, mỉm cười thân thiện.

Tống Vy thấy vậy, ban đầu hơi sững sờ, sau đó cũng cười đáp lại, rồi mở miệng chào một tiếng: “Chào phân hội trưởng.”

Phân hội trưởng đang xem tài liệu, nghe thấy giọng nói của cô liền ngẩng đầu lên: “Nhà thiết kế Tống đến rồi đấy à.”

Tống Vy đáp: “Vâng, không biết ông gọi tôi tới có chuyện gì sao?”

Phân hội trưởng khép lại tập tài liệu trên bàn: “Có hai việc. Thứ nhất là cuộc thi quốc tế còn một tháng nữa sẽ diễn ra. Quy tắc của cuộc thi đã được công bố rồi. Cô lấy về xem cho kỹ nhé.”

Sau đó, ông ta đưa tập tài liệu cho Tống Vy

Tống Vy nhanh chóng nhận lấy, lật xem mấy trang rồi ôm vào trong ngực: “Được, tôi sẽ xem kỹ, chuyện thứ hai là gì?”

“Chuyện thứ hai là liên quan đến cô Trần đây.” Phân hội trưởng chỉ vào người phụ nữ và giới thiệu: “Cô Trần đây là một nhà thiết kế trang sức nổi tiếng thuộc thế hệ trẻ trong nước.”

“Xin chào, tôi tên là Trần Châu Ánh, cô có thể gọi tôi là Châu Ánh.” Người phụ nữ, cũng chính là Trần Châu Ánh mỉm cười đưa tay ra với Tống Vy.

“Xin chào, tôi tên là Tống Vy.” Tống Vy cũng nhanh chóng đưa tay ra.

Cô có rất có thiện cảm với cô Trần Châu Ánh này.

Vừa bước vào, cô gái Trần Châu Ánh này đã nở cười nụ cười rất thân thiện với cô. Cô rất vui khi được kết bạn với một người như vậy.

“Tôi biết cô.” Trần Châu Ánh rút tay về: “Cô cũng là một nhà thiết kế trang phục nổi tiếng thuộc thế hệ trẻ trong nước.”

Những lời khen như vậy khiến Tống Vy hơi ngượng, cô cười nói: “Cô Trần nói đùa rồi.

Đến mẹ tôi còn chưa được coi là nhà thiết kế nổi tiếng thuộc thế hệ trẻ ở trong nước nữa.”

Trần Châu Ánh sờ cằm trầm ngâm: “Nếu cô Tống dùng cái tên này thì quả thực còn hơi miễn cưỡng, nhưng nếu thêm thân phận Mina thì cô chính là một trong những nhà thiết kế thời trang trẻ có địa vị hàng đầu trong nước đấy.”

“Cô...” Tống Vy trợn to mắt kinh ngạc.

Trần Châu Ánh cười nói: “Cô ngạc nhiên lắm phải không, không biết làm sao tôi biết tên cô là Mina phải không?”

Tống Vy gật đầu đầy kinh ngạc.

Trần Châu Ánh thân thiết bá vai cô: “Thực ra tôi đã từng thấy cô rồi. Khi ở nước ngoài tôi đã xem một buổi biểu diễn của cô, lúc đó cô đã dùng thân phận Mina để hạ màn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.